- Có người nào khen rằng cô rất xinh đẹp hay không? Khương Nghị đột nhiên xuất ra một câu ca ngợi, vậy mà lại để Dạ An Nhiên có cảm giác thụ sủng nhược kinh(*). (*) Được sủng ái nhưng lại lo sợ. Mặc dù câu ca ngợi này đơn giản đến không thể đơn giản hơn, nhưng cũng khá khó khăn. Dạ An Nhiên khẽ nhếch môi cười khẽ, vừa muốn khiêm tốn, nhưng Khương Nghị lại thêm tiếp một câu. - Xinh đẹp cũng vô dụng, thế giới này chính là kẻ mạnh làm vua. Đi, cùng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.