- Thường Lăng... Thường Lăng... Khương Nghị đứng ở biên giới thánh quang, nhẹ nhàng gọi Thường Lăng. - Sao? Thường Lăng kinh hãi quá độ, con ngươi đều có chút tan rã, thân thể mềm mại khống chế không nổi mà liên tục run rẩy. - Cô nhìn phía trước một chút. Khương Nghị gian nan nuốt ngụm nước bọt, biểu hiện trên mặt quả thật rất khó nhìn. Thường Lăng hoảng hốt một lát, từ từ quay đầu. - Ta... thấy ảo giác sao? - Nói cho ta biết, ngươi thấy được cái gì. - Thật nhiều... Yêu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.