Tịch Nhan cũng nhìn về phía bầu trời, trầm ngâm một lát, đôi môi thật mỏng lộ ra nụ cười thản nhiên yếu ớt. Vấn đề trong lòng giống như đã được xóa bỏ. Sinh mệnh không có trải nghiệm thì làm sao có được đặc sắc? Ông trời công bằng với tất cả, cực khổ riêng phần mình thì tự mình biết. - Ma hồn trong thân thể ngươi cô có nguy hiểm không? Ta có thể giúp gì cho cô không? Khương Nghị quay đầu vừa hay nhìn thấy nụ cười thản nhiên trên mặt Tịch Nhan, giống...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.