Đám tán tu, cường tộc xung quanh sợ hãi chạy trốn. Hoàng Kim Bỉ Mông đạp tan phế tích, phóng lên tận trời, rơi xuống trước mặt một đám người, miệng rộng mở to, gào thét thật lớn, răng nanh dữ tợn dài đến ba mươi, năm mươi mét, kinh hồn nhiếp phách. - Tha mạng! Tha mạng! - Chúng ta cũng là vừa tới, chúng ta thật sự là vừa tới. Một đám người sợ hãi quỳ xuống đất, cúi đầu thật sâu. - Nói!! Tường thành là thế nào? Nam tử anh tuấn mặt mũi tràn đầy sát...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.