Mục lục
Độc Chiếm Tiên Thê : Hàn Thiếu Sủng Tận Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1061: Quá không công bằng


Kỷ Hi Nguyệt hơi thẹn thùng, dáng vẻ gãi đầu rất giống cô gái ngốc, khiến Triệu Phiên Vân nhìn càng thêm thích.


Tựa hồ thấy được Triệu phu nhân thẹn thùng năm đó, không phải ông thích sự thanh khiết, lương thiện và dáng vẻ ngốc nghếch của bà xã năm đó à?


Xem ra người Triệu gia vẫn có vài thứ di truyền. Đột nhiên Triệu Phiên Vân nghĩ đến mẹ Triệu Húc Hàn, đó cũng là một người phụ nữ tốt bụng, xinh đẹp, yêu anh cả đến tột cùng, đáng tiếc cuối cùng cũng hương tiêu ngọc vẫn.


Khi đó Triệu Phiên Vân cũng nghĩ mà sợ. Nếu như ông là gia chủ, vợ của ông có lẽ cũng sẽ đi lên con đường không thể quay về như mẹ Húc Hàn, vậy nửa đời sau ông sẽ sống thế nào?


Nửa giờ sau, Triệu Húc Hàn mở mắt ra, gương mặt tuấn tú cũng hồi phục lại bình thường.


“Húc Hàn, cháu khỏe hơn chút nào chưa?” Triệu Phiên Vân thấy anh mở mắt ra, vội hỏi.


Triệu Húc Hàn gật đầu, nói: “Tốt hơn nhiều, khôi phục một nửa.”


“Mới một nửa?” Kỷ Hi Nguyệt hơi buồn rầu, sao lại chậm vậy, chuyện này thật sự rất nguy hiểm. Không trách dưới tình huống bình thường, anh sẽ không làm người chữa thương.


“Một nửa đã không tệ rồi, do em mới vừa rồi giúp anh một chút, nếu không có em, anh chắc phải một ngày một đêm mới có thể hồi phục được.” Triệu Húc Hàn lập tức vươn tay sờ đầu cô, đây đã trở thành một cách thức anh yêu thương Kỷ Hi Nguyệt, động tác theo thói quen.


Triệu Phiên Vân lập tức nói: “Húc Hàn, Tiểu Nguyệt cũng là người tu luyện khí công đúng không?”


Triệu Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt sửng sốt, ngay sau đó Triệu Húc Hàn cười khổ, nói: “Cái gì cũng không qua mắt được chú.”


“Cháu thật sự coi chú như người mù mà. Trước đó thím cháu nói với chú Mẫn Nhi đấm bóp không có chút hiệu quả nào, còn sẽ đau, nhưng Tiểu Nguyệt thì không, sao lại có thể thế được? Vừa rồi chú lại thấy con bé giúp con xoa bóp, nghĩ thầm Tiểu Nguyệt nhất định cũng là người tu luyện khí công, các người có thể che giấu thật kỹ đấy.” Thật ra. Trong lòng Triệu Phiên Vân thấy rất vui vẻ.


Cho tới bây giờ, đương gia chủ mẫu của Triệu gia không có bao nhiêu người là người tu luyện khí công. Nếu Tiểu Nguyệt là người tu luyện khí công thì sự an toàn của gia chủ càng thêm đảm bảo, dù sao người phụ nữ bên cạnh cũng là người tu luyện khí công, như vậy còn lợi hại hơn hộ vệ nhiều.


“Chú, không phải giấu kỹ, chỉ là Tiểu Nguyệt học khí công cũng mới hơn một tháng thôi.” Triệu Húc Hàn dở khóc dở cười, nói.


“Cái gì? Vừa học được? Sao có thể?” Triệu Phiên Vân bị dọa.


Kỷ Hi Nguyệt cười ha ha, lại gãi đầu, nói: “Chú, trước đó con cũng không biết có một thứ như thế. Sau đó anh Hàn dạy con một chút, con phát hiện thật ra rất đơn giản, cho nên con đã biết.”


Triệu Phiên Vân và Triệu Húc Hàn nhìn nhau một cái, đều thấy sự phiền muộn trong mắt đối phương, đây là tiết tấu người giỏi còn có người giỏi hơn sẽ khiến bạn tức chết?


Có người cả đời cũng sẽ không biết, nhưng có người biết một cách đơn giản, đây thật sự quá không công bằng!


“Được, rất tốt, như vậy có lẽ con sẽ nắm chắc vị trí chủ mẫu hơn rồi.” Triệu Phiên Vân nói.


Triệu Húc Hàn cũng cười nói: “Đúng thế, nhưng vẫn còn thời gian. Trong vòng ba năm, cháu cũng sẽ giúp Tiểu Nguyệt đạt tới yêu cầu thứ hai. Đầu óc kinh doanh của Tiểu Nguyệt cũng rất tốt, cho nên chúng cháu vẫn rất có lòng tin.”


Triệu Phiên Vân vui mừng nói: “Vậy thì tốt, nếu cần chú giúp thì cứ nói.”


“Cảm ơn chú.” Kỷ Hi Nguyệt lập tức mặt mày hớn hở.


Triệu Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt ở lại tới nửa đêm mới rời đi. Lúc rời đi, Triệu phu nhân còn chưa tỉnh, Kỷ Hi Nguyệt luôn mãi nói với Triệu Phiên Vân, nếu thím tỉnh lại mà vẫn cảm thấy rất đau thì hãy gọi điện thoại cho cô, cô sẽ tới ngay lập tức.





Chương 1062: Tình cảm mãnh liệt khó nhịn (1)


Triệu Phiên Vân vô cùng biết ơn, đưa bọn họ rời đi. Trước khi đi, mọi người đều biết rất nhiều chuyện phải giữ bí mật, đây cũng là vì an toàn của mọi người.


Triệu Phiên Vân lái xe đưa bọn họ đi. Trên xe, Kỷ Hi Nguyệt nắm chặt tay Triệu Húc Hàn, nói: “bây giờ đã cảm giác khỏe hơn chưa?”


“Tạm được, nhưng trở về vẫn cần phải điều chỉnh một chút. Em nhớ phải ngủ cho ngon, có lẽ nửa đêm lại phải đi qua.” Triệu Húc Hàn nói.


“Hẳn là sẽ không. Em cảm thấy coi như thím còn chưa ổn thì cũng sẽ không đau như vậy, vừa rồi em đã dùng khí công rất lợi hại để trị.” Kỷ Hi Nguyệt nói.


Triệu Húc Hàn sững sờ, lập tức nói: “Nếu là như vậy thì tốt. Vốn nghĩ chuyện Úy Mẫn Nhi bức hôn còn phải kéo dài mấy ngày, không thể ở cùng em. Bây giờ xem ra chú đã đổi ý, hơn nữa chú nói cho anh chú sẽ ủng hộ anh cả đời, cho nên anh sẽ có thời gian đi thăm các quốc gia ở châu Âu với em.


“Oa, thật hả?” Kỷ Hi Nguyệt lập tức kinh ngạc và vui vẻ, nói.


Triệu Húc Hàn gật đầu, nói: “Đương nhiên là thật, lần này nhờ có em tới, không nghĩ tới chuyện lại xoay chuyển, em thật sự quá may mắn.”


“Hì hì. Đương nhiên, cho nên sau này nhớ có khó khăn gì cũng phải nói cho em, có lẽ em ra tay là có thể dễ dàng làm xong!” Tức khắc Kỷ Hi Nguyệt vểnh đuôi lên tận trời.


Triệu Húc Hàn nhìn cái miệng nhỏ nhắn đang ríu rít của cô. Anh rất động tình, tiến tới hôn lên chiếc miệng nhỏ nhắn.


Kỷ Hi Nguyệt bị anh dọa giật mình, dẫu sao Triệu Phiên Vân còn đang lái xe ở phía trước, nhưng cô vẫn vô cùng vui sướng tiếp nhận nụ hôn nhiệt tình này.


Cho đến khi Triệu Húc Hàn buông cô ra, sắc mặt cô ửng hồng, thở hổn hển không ngừng. Cả khuôn mặt tuấn tú của Triệu Húc Hàn đều đỏ lên, ánh mắt nhìn cô có chứa dục vọng.


Tại thời điểm Kỷ Hi Nguyệt cảm thấy anh đang tự chuốc lấy cực khổ, đột nhiên Triệu Húc Hàn kéo bàn tay nhỏ của cô, trực tiếp đặt nó trên đũng quần căng phồng của anh.


Kỷ Hi Nguyệt suýt chút kêu lên, khuôn mặt nhỏ lập tức đỏ rực, không tưởng tượng nổi, nhìn Triệu Húc Hàn.


Người đàn ông xấu xa này, lại tà ác như vậy. Hơi nóng cách quần truyền tới trong lòng bàn tay, tựa hồ muốn đốt cháy tay cô.


Mặc dù trước đó cô đùa giỡn, hỏi anh muốn cô dùng tay giúp anh giải quyết không, nhưng lúc đó Triệu Húc Hàn chạy trối chết. Không nghĩ tới khi đến Paris, người đàn ông này lại hư hỏng như vậy.


Thật sự chẳng lẽ bởi vì Paris là thủ đô của sự lãng mạn, cho nên người đàn ông này nhịn không được muốn làm loạn?


Mặc dù cái gì Kỷ Hi Nguyệt cũng nói được ra miệng, nhưng dù sao tình huống bây giờ cũng là lần đầu tiên, cô ngượng ngùng cũng không biết làm thế nào cho tốt. Cô lập tức quay đầu, vùi trên vai Triệu Húc Hàn, nhưng đôi tay nhỏ bé vẫn còn bị Triệu Húc Hàn đè ở trên vật nóng như lửa kia.


Thân thể Triệu Húc Hàn đều cương cứng, tâm trạng cũng vô cùng hồi hộp, rốt cuộc đây cũng là lần đầu tiên của anh. Thật ra vừa rồi anh cũng không nghĩ tới mình sẽ làm như vậy, nhưng lại không tự chủ được mà làm.


Được bàn tay nhỏ bé bao phủ, cảm giác quá mất hồn, để tâm thần anh xao xuyến, tình cảm mãnh liệt khó nhịn, nhưng cũng cảm giác thân thể căng cứng đến không chịu được, rất muốn phóng thích, nhưng lại vẫn muốn kìm lại.


Anh từ từ men theo vuốt ve tay nhỏ, mặt Kỷ Hi Nguyệt đỏ đến nhỏ máu, người đàn ông này càng ngày càng tệ.


Chẳng qua cô nghĩ rằng đó là người đàn ông của mình, sớm muộn gì cũng cần như vậy. Có điều làm ở trong xe cũng quá mức kích thích, cô cảm giác thể xác và tinh thần cô cũng không chịu nổi kích thích như vậy.


Cũng may xe chạy rất nhanh đã đến, Triệu Húc Hàn chỉ có thể buông Kỷ Hi Nguyệt ra.


Kỷ Hi Nguyệt nhìn anh một cái, đôi mắt xinh đẹp xuyến xao, suýt chút khiến Triệu Húc Hàn không xuống xe nổi, anh thật sự muốn lập tức hung hăng chà đạp cô gái bé nhỏ một trận.





Chương 1063: Tình cảm khó nhịn (2)


May mắn là lúc đêm hôm khuya khoắt, trời tối ít người, Triệu Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt lập tức rời đi. Hai người tay trong tay, dùng tốc độ rất nhanh trở về phòng bọn họ.


Vừa vào cửa, Triệu Húc Hàn lập tức ép sát Kỷ Hi Nguyệt vào vách tường sau cánh cửa, Kỷ Hi Nguyệt suýt nữa không kịp phản ứng.


“Tiểu Nguyệt, làm sao đây?” Giọng Triệu Húc Hàn khàn vô cùng, cả thể người rối loạn không kiềm chế được. Anh cảm giác trong cơ thể như bị lửa đốt xuyên qua.


Anh rất khó chịu, cần phóng thích và giải quyết, chỉ có thể hôn cô mãnh liệt, vuốt ve cô, vật anh mới có thể cảm thấy khá hơn một chút, nhưng lại cảm thấy càng ngày càng không đủ.


Quần áo trên người Kỷ Hi Nguyệt cũng bị anh kéo xuống, lộ ra đường cong xinh đẹp, điều này càng khiến máu của Triệu Húc Hàn sôi sục. Cô cảm giác cả người Triệu Húc Hàn đã bốc cháy lên, nhưng nhiệt tình như vậy khiến bản năng cô hơi sợ hãi.


Một mực áp chế sợ hãi sâu trong nội tâm, cô nghĩ không sao đâu, ổn mà. Cô yêu anh, thân thể cũng có thể tiếp nhận anh, tốt nhất đừng để loại chuyện này lại đả kích Triệu Húc Hàn, nếu không cô gái như cô đã khiến anh quá đau khổ.


Kỷ Hi Nguyệt tự tẩy não mình, thân thể sẽ tiếp nhận Triệu Húc Hàn.


Nhưng lúc Triệu Húc Hàn đột nhiên bế cô xông về phía phòng, đặt trên giường lớn, khi anh áp lên, thân thể của cô lại một lần nữa không chịu khống chế mà run rẩy.


Kỷ Hi Nguyệt còn chưa mất đi ý thức, nhưng cảm giác sợ hãi mà cô không muốn lại trỗi dậy trong lòng.


Bàn tay Triệu Húc Hàn rất suồng sã, giống như cả người mất đi tự chủ, chỉ muốn nuốt người phụ nữ nhỏ bé này vào bụng.


Nhưng thân thể Kỷ Hi Nguyệt run lên đã khiến cho Triệu Húc Hàn tỉnh táo lại, ngước mắt nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Kỷ Hi Nguyệt.


Khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng khiến người khác muốn cắn mạnh một miếng, nhưng trong đôi mắt có một tia sợ hãi, khiến cho dục vọng của Triệu Húc Hàn như bị một chậu nước lạnh xối xuống.


Anh đột nhiên rời khỏi thân thể Kỷ Hi Nguyệt, đến nỗi dùng sức quá mạnh, cả người anh té xuống giường.


“Anh Hàn!” Kỷ Hi Nguyệt bị anh hù giật mình, vội vàng bò dậy nhìn Triệu Húc Hàn trên mặt đất.


Vẻ mặt Triệu Húc Hàn tái nhợt, mặt mũi tràn đầy khiếp sợ, giống như anh bị bản thân dọa vậy.


“Anh Hàn, anh không sao chứ?” Kỷ Hi Nguyệt xuống giường muốn tới đỡ anh, chỉ là trên thân cô trần như nhộng, thật sự quá chói mắt.


Ánh mắt Triệu Húc Hàn vội vàng né tránh, sau đó luống cuống tay chân bò dậy, chạy ra ngoài cửa.


Thế nên Kỷ Hi Nguyệt đưa tay, nhìn Triệu Húc Hàn hoảng hốt chạy, cũng không để lại chữ nào.


Kỷ Hi Nguyệt cười khổ, cô nghĩ nhất định Triệu Húc Hàn bị dọa sợ vì việc bản thân anh mất kiểm soát. Thế nên cảnh nhiệt tình, nhiệt liệt quá mức ban nãy khiến anh nghĩ tới lần trước đó gây thương tổn cho cô, mới có thể sợ đến mức chạy trốn.


Chẳng qua anh lại cắt đứt dục vọng của anh thật sâu, điều này có thật sự tốt không?


Kỷ Hi Nguyệt cảm giác cô thật sự có lỗi với anh, thân thể của cô sao có thể liên tiếp hành hạ người đàn ông yêu cô như vậy?


Cô cũng rất muốn yêu anh, rất muốn cùng anh hòa thành một thể.


Cô thật sự đã nghĩ đến có thể hoàn toàn tiếp nhận người đàn ông này, bởi vì cô rất rõ, cô yêu anh, cũng muốn nhận được sự âu yếm của anh.


Nhưng cái này mẹ nó quá lừa đảo rồi, bệnh tâm lý này rốt cuộc phải trị thế nào? Lỡ đâu trị không hết, đây không phải là hại anh Hàn khổ sao? Còn nữa, thế này sao cô có thể sinh con cho anh?


Kỷ Hi Nguyệt sửng sốt thật lâu, cảm thấy trên người hơi lạnh, cô mới giật mình tỉnh lại, nhìn cửa phòng đóng, chỉ có thể thở dài đi vào phòng tắm.





Chương 1064: Ngang nhiên không rời giường


Triệu Húc Hàn ở phòng đối diện nằm lì trên giường không nhúc nhích, giống như một người chết. Quả thật anh đang tự trách mình sao lại có ham muốn nam nữ, thói cũ nảy mầm, lại lần nữa tổn thương Kỷ Hi Nguyệt?


Rõ ràng biết cô sợ khi anh hành động giống như dã thú, nhưng chính anh lại vẫn khắc chế không được mà muốn chiếm lấy cô, lấp đầy cô, hoàn toàn quên mất cô sợ nhất chính là trạng thái dã thú của anh mà chính anh cũng không thể khống chế.


Bản thân anh quá muốn yêu thương cô thật nhiều cho nên mới phải gấp rút, mới nhịn không được, nhưng anh không thể như vậy, bởi vì cô đã bị vết thương tâm lý do anh gây ra, vẫn chưa trị khỏi, sao anh lại có thể thế được?


Triệu Húc Hàn hận bản thân! Tự chủ của anh thật sự càng ngày càng kém, chỉ cần ở chung một chỗ với cô, dục vọng của anh sẽ dâng lên, chuyện này nên thế nào cho phải?


Anh cũng nên trở về lò đào tạo lại!


Triệu Húc Hàn miên man suy nghĩ, càng ngày càng hận mình, muốn đi xin lỗi, nhưng phát hiện đã qua một giờ, chắc Kỷ Hi Nguyệt cũng đã ngủ rồi?


Mà anh hoàn toàn không thể ngủ được, chỉ có thể bắt đầu chữa trị cơ thể, cũng có thể tạm thời quên đi sự đau khổ trong lòng do áy náy và dục vọng mang đến.


Thật ra Kỷ Hi Nguyệt cũng dằn vặt rất lâu, cũng đang trách cơ thể mình. Thật sự có chuyện cơ thể chi phối đầu óc? Chẳng phải đều là đầu óc chi phối cơ thể à?


Bệnh tâm lý này để cho cô cũng ý thức được tính nghiêm trọng, bản thân nhất định phải điều trị, xem ra lại phải đi tìm đến chuyên gia Trương Hành.


Ngày hôm sau, hai người cũng không dậy sớm nữa. Dù sao lúc Kỷ Hi Nguyệt ra khỏi phòng thì cửa phòng Triệu Húc Hàn vẫn còn đóng kín, cô mở điện thoại gọi hỏi Tiêu Ân.


Tiêu Ân nói ở ngoài cửa, bởi vì không có tin tức của cậu chủ nên anh ấy không dám đi vào quấy rầy.


Kỷ Hi Nguyệt mở cửa cho anh đi vào, hai người mới biết Triệu Húc Hàn còn chưa ra khỏi cửa phòng, bây giờ đã là mười giờ sáng, điều này thật sự không quá khoa học.


“Có khi nào xảy ra chuyện không?” Kỷ Hi Nguyệt lo lắng, vội vàng đi gõ cửa.


Tiêu Ân cũng bị doạ, còn tưởng cậu chủ và tiểu thư ở cùng nhau cho nên mới muộn, nhưng căn bản xem ra không phải.


Tiếng gõ cửa vang lên rất lâu, bên trong mới truyền đến giọng nói lười biếng của Triệu Húc Hàn: “Tiểu Nguyệt, anh còn chưa thức dậy, muốn ngủ thêm một lát.”


“Anh Hàn, anh không sao chứ?” Kỷ Hi Nguyệt lo lắng nói.


“Không sao, chỉ là hơi mệt thôi, không có gì đáng ngại, tối nay sẽ dậy.” Bảy giờ sáng Triệu Húc Hàn mới ngủ, thật sự là đang làm khó anh.


“Ừm, vậy được, vậy anh ngủ thêm một lát đi.” Kỷ Hi Nguyệt thật sự lo lắng, nhưng anh còn muốn ngủ, đương nhiên phải để anh ngủ đủ giấc.


Tiêu Ân hơi lo lắng, nói: “Đại tiểu thư, tối qua cậu chủ làm gì vậy? Tại sao lại mệt?”


Kỷ Hi Nguyệt liếc nhìn anh, nói: “Sao tôi biết được, chẳng qua lúc chúng tôi trở về đã rất muộn, có lẽ là tiêu hao quá lớn.”


Tiêu Ân gật đầu, đột nhiên nói: “Đúng rồi, Đại tiểu thư, Thiết gia chủ đến rồi.”


“À? Anh ta tới làm gì?” Kỷ Hi Nguyệt kinh ngạc nói.


“Nói là tới mời hai người đi ăn trưa, chẳng qua tôi nói hai người còn chưa dậy, thế nên anh ta đang đợi ở phòng tôi.” Tiêu Ân cũng rất buồn bực.


Kỷ Hi Nguyệt nhíu mày, nói: “Người này thật sự chưa từ bỏ ý định, cũng không biết rốt cuộc anh ta có ý gì.”


“Đại tiểu thư, vậy cô và anh ta đi ăn một bữa cơm đi, nếu không anh ta không đi cũng không phải là cách.” Tiêu Ân đau khổ, phòng của mình bị người khác chiếm, anh ấy lại không thể chửi bậy, cho nên rất là bức bối.


Thiết gia chủ tự mang theo laptop, anh ta đợi cũng không chán, chỉ khổ cho người hộ vệ tình nguyện đến như anh.


Kỷ Hi Nguyệt sửng sốt, lập tức nói: “Được rồi, tôi đi thay quần áo trước.”





Chương 1065: Không tìm được chân ái


Tiêu Ân lập tức mặt mày hớn hở, chẳng qua lúc nhìn về phía cửa phòng cậu chủ, trong lòng anh lại có hơi lo lắng.


Sau khi Kỷ Hi Nguyệt trang điểm xong thì đã qua nửa tiếng. Cô nhìn cửa phòng Triệu Húc Hàn vẫn chưa mở ra, cũng không đi quấy rầy, trực tiếp đi gian phòng cách vách của Tiêu Ân.


“Anh Thiết, anh thật là rảnh rỗi!” Kỷ Hi Nguyệt thật sự không có giọng điệu tốt với người này, cảm giác có phải cô đã dính vào kẹo mạch nha rồi không.


Không biết rốt cuộc người này có mục đích gì? Nhưng phỏng chừng cũng không phải vì cô. Ngay cả Triệu Phiên Vân cũng nói Thiết gia chủ không phải người sẽ thay đổi quyết định vì một cô gái.


“Tiểu Nguyệt, hai người bọn em ngủ giỏi dữ vậy, mặt trời cũng đã lên cao rồi. Vốn anh tới ăn sáng, bây giờ biến thành ăn trưa luôn!” Thiết Quý Hoành thấy Kỷ Hi Nguyệt xinh đẹp động lòng người, ánh mắt lập tức phát sáng trong nháy mắt.


Tựa như không gặp cô một lần thì sẽ có loại cảm giác càng ngày càng đẹp, càng ngày càng có cảm giác hương vị, khiến anh rất muốn lúc nào cũng nhìn thấy cô.


“Không có việc gì đặc biệt, lại đang nghỉ phép, hiển nhiên có thể ngủ bao lâu thì ngủ bấy lâu.” Kỷ Hi Nguyệt nói.


“Triệu gia chủ còn chưa thức dậy?” Thiết Quý Hoành thấy phía sau không có Triệu Húc Hàn, hơi kinh ngạc.


“Ừ, anh cũng biết đó, đàn ông mà, quá mệt mỏi, để anh ấy ngủ nhiều thêm một lát.” Lời của Kỷ Hi Nguyệt để cho Tiêu Ân và Thiết Quý Hoành đều sững sờ, sau đó hiểu ra, lập tức hơi xấu hổ.


Kỷ Hi Nguyệt nói: “Vậy chúng ta đi xuống ăn chút gì đó? Hay là Thiết gia chủ muốn đợi anh Hàn thức dậy, có việc cần nói?” Kỷ Hi Nguyệt cảm thấy mình cũng hơi đói rồi.


Thiết Quý Hoành vội nói: “Chúng ta có thể vừa ăn vừa đợi.”


“Được.” Kỷ Hi Nguyệt và Thiết Quý Hoành đi nhà ăn xoay tròn tầng thượng ăn cơm, Tiêu Ân thì trông coi cửa phòng Triệu Húc Hàn. Anh thầm nghĩ cậu chủ ơi, anh đang bị làm sao vậy? Nếu đại tiểu thư bị tên Thiết Quý Hoành kia dụ đi mất, xem anh còn ngủ được không?


Sau khi Kỷ Hi Nguyệt và Thiết Quý Hoành ngồi xuống ăn cơm, Thiết Quý Hoành nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Kỷ Hi Nguyệt, nói: “Hôm qua anh mới biết thì ra em quen biết Vân Sâm.”


Kỷ Hi Nguyệt sửng sốt, mẹ nó, quả nhiên chuyện ba năm giữa cô và Triệu Vân Sâm cũng bị đào ra rồi.


“Ừ, rất quen, anh và cậu ta nói chuyện rồi hả?” Kỷ Hi Nguyệt nhướng mày, nói.


Thiết Quý Hoành nói: “Đúng vậy, nói cũng khá lâu. Cậu ta nói bây giờ rất hối hận, nói nếu em đổi ý thì cậu ta sẽ đối xử tốt với em.”


“Khụ khụ khụ, cái tên khốn kiếp Triệu Vân Sâm này còn có mặt mũi nói như thế?” Kỷ Hi Nguyệt lập tức tức giận, xem mình là đồ chơi sao.


Thiết Quý Hoành lập tức cười rộ lên, nói: “Xem ra ba năm kia em và Vân Sâm rất kịch liệt.”


“Đó là lúc em còn trẻ ngu ngốc, mắt bị mù.” Kỷ Hi Nguyệt tức giận nói.


Thiết Quý Hoành nhìn cô không nhịn được vui mừng, sao cô gái này nói chuyện trực tiếp thế?


“Xem ra Triệu gia chủ tốt hơn Vân Sâm.” Thiết Quý Hoành nói.


Kỷ Hi Nguyệt nhìn anh ta, nói: “Còn phải nói hả? Lúc trước em chưa chín chắn, sau này em đã hiểu ai mới là người thật sự tốt với em. Thế nên đời này em không gả cho ai ngoại trừ anh Hàn, để cho con heo Triệu Vân Sâm kia hối hận đi!”


Thiết Quý Hoành sửng sốt, lập tức nói: “Em bây giờ cũng mới hai mươi mốt tuổi, còn rất trẻ, chẳng lẽ em biết sau này sẽ không thay đổi?”


“Sẽ không, em đã tìm được chân ái rồi, cám ơn anh Thiết quan tâm chung thân đại sự của em. Hình như anh Thiết cũng chưa kết hôn, vậy thì phải cố lên.” Kỷ Hi Nguyệt trả lời.


Thiết Quý Hoành cười khổ, nói: “Bởi vì không tìm được chân ái, cũng không muốn tạm chấp nhận, thế nên vẫn luôn độc thân.”





Chương 1066: Không đả kích đến cô


Kỷ Hi Nguyệt nhìn anh ta, nói: “Vậy thì hi vọng anh Thiết mau chóng tìm được chân ái, như vậy anh cũng sẽ không buồn chán tìm em ăn cơm.”


“Ha ha ha.” Cho tới bây giờ Thiết Quý Hoành chưa từng thấy cô gái nào thẳng thắn như vậy, còn phi thường tự tin và đáng yêu, thật sự cảm giác rất mới mẻ.


Kỷ Hi Nguyệt nhìn anh ta, lộ ra cười khổ, nói: “Buồn cười vậy hả?”


“Tiểu Nguyệt, em thật đặc biệt, chẳng trách Triệu gia chủ thích em như vậy.” Thiết Quý Hoành cảm giác anh ta cũng bị Kỷ Hi Nguyệt hấp dẫn, bất kể là khuôn mặt xinh đẹp sống động hay tính cách hài hước ngay thẳng của cô, tóm lại anh ta thích ở chung với cô.


Kỷ Hi Nguyệt cười ha ha, nói: “Đúng vậy, anh Hàn rất yêu em, em cũng rất yêu anh Hàn, bởi vậy trong ba năm chúng em sẽ kết hôn. Đến lúc đó anh Thiết cũng đừng quên phong bì lớn nhé.”


Thiết Quý Hoành sửng sốt, sau đó cười khổ lắc đầu, nói: “Được được được, anh đâu dám quên.”


Chẳng qua anh ta cười xong thì lập tức nói: “Tiểu Nguyệt, em thật sự cảm thấy Triệu gia chủ sẽ cưới em? Em không biết quy củ Triệu gia hả?”


“Đương nhiên sẽ cưới em rồi. Cho dù là quy củ Triệu gia cũng sẽ không ngăn cản quyết tâm cưới em của anh ấy. Anh chờ đi, anh ấy là một người đàn ông tốt có trách nhiệm.” Kỷ Hi Nguyệt nhướn mày.


Thiết Quý Hoành hơi lo lắng cho cô, nhìn ra được quả thật cô rất thích Triệu Húc Hàn, nhưng không ai biết rõ hơn anh ta rằng vị trí chủ mẫu Triệu gia khó ngồi thế nào.


Rốt cuộc thì Thiết gia cũng có một người là chủ mẫu Triệu gia.


Kỷ Hi Nguyệt đơn thuần, nếu bị Triệu Húc Hàn lừa gạt, chỉ sợ cô cũng nhìn không rõ?


Thiết Quý Hoành cảm giác lòng mình như bị đè nén, không muốn thấy cô gái xinh đẹp đáng yêu như Kỷ Hi Nguyệt sẽ phải chịu tổn thương sâu sắc.


“Thật ra thì anh cảm thấy tuổi em và Vân Sâm tương đương nhau, khá xứng đôi.” Thiết Quý Hoành không tính nói như vậy, nhưng vẫn muốn xoay chuyển tình cảm của Kỷ Hi Nguyệt dành cho Triệu Húc Hàn.


Nhưng vẻ mặt của Kỷ Hi Nguyệt lại tức giận, nói: “Anh Thiết, anh tới đây làm thuyết khách cho Triệu Vân Sâm hả? Em đã nói rõ rồi, mắt em mù ba năm, sẽ không quay đầu lại nữa. Anh cảm thấy cái tên ngu ngốc Triệu Vân Sâm kia có chỗ nào có thể so với anh Hàn? Thế nên không cần nói những câu vô nghĩa này, cho dù không có anh Hàn, em cũng sẽ không chọn Triệu Vân Sâm!”


“Được được được, em đừng tức giận. Anh chỉ sợ sau này em chịu thiệt sẽ rất đau khổ thôi.”Thiết Quý Hoành vội nói.


Kỷ Hi Nguyệt uống miếng canh, nói: “Đó cũng là chuyện của em, huống chi em biết sẽ không xảy ra. Nếu như anh Hàn thật sự không cần em, thì chứng tỏ anh ấy không yêu em nữa, sao em còn phải lưu luyến? Em có thể thu xếp tâm trạng của mình, không yêu anh ấy nữa, vì vậy không có thứ gì có thể tổn thương em. Anh Thiết, em trưởng thành rồi, không còn là cô bé ngu ngốc, anh cho rằng em sẽ lưu luyến người không biết quý trọng em à? Điều kiện của em cũng không tệ, còn sợ không tìm được người đàn ông tốt khác hay sao?”


Thiết Quý Hoành nhìn khuôn mặt bé nhỏ của cô tự tin đến phát ra ánh huỳnh quang, rất rung động. Tại sao lời cô nói ra căn bản không giống như cô gái hai mươi mốt tuổi.


Mà là như người phụ nữ thành thục, đã trải sự đời tang thương? Đã đến cấp bậc kiên cường đến mức không có thứ gì có thể đã kích được cô?


“Cho nên anh Thiết à, anh không cần lo lắng cho em.” Kỷ Hi Nguyệt cười với anh ta.


Nhưng thật ra trong lòng cô rất khinh bỉ, thật không biết rốt cuộc tên Thiết Quý Hoành này có ý gì, thật sự xem mình là anh cả, quan tâm chung thân đại sự của em gái là cô?





Chương 1067: Đã hiểu cơ thể


Kỷ Hi Nguyệt tự nhận không phải đồ ngốc, cô không nhìn lầm cặp mắt phát sáng của anh ta. Đó là loại ánh sáng của sự yêu thích.


Cho dù người đàn ông này che dấu thế nào thì cô cũng nhìn ra được anh ta có hứng thú với cô, hơn nữa còn là loại yêu thích giữa nam nữ. Ngoài miệng thì anh ta nhắc đến Triệu Vân Sâm, Triệu Húc Hàn, chẳng qua anh ta cũng chỉ muốn hiểu rõ cô hơn!


Cô cũng không phải thiếu nữ chẳng hiểu gì cả, không dễ bị lừa.


Chẳng qua nếu anh ta thích cô thì cô cũng không ngại lợi dụng anh ta một chút. Dù sao cũng nói rất rõ ràng, nếu anh ta không muốn an phận thì không thể trách cô làm cô gái xấu xa.


“Đúng rồi, không phải anh Thiết muốn gặp Úy Mẫn Nhi hả? Hôm qua Úy Mẫn Nhi nói hôm nay đi văn phòng của anh, anh vẫn nên suy nghĩ thật kỹ xem làm sao giải thích với cô ta đi.” Kỷ Hi Nguyệt cười nói.


Thiết Quý Hoành nhún vai, nói: “Có gì cần giải thích đây. Không muốn đầu tư thì không đầu tư. Đó là làm ăn, thứ bỏ ra chính là tiền. Cô ta tính toán quá khôn khéo, ích lợi cho anh không nhiều, anh thu hồi lại cũng không đáng trách. Hôm qua cô ta hẹn buổi chiều đến phòng làm việc của anh thảo luận.”


“Sao nghe ra giống như em tìm cho anh một bậc thang đi xuống vậy?” Kỷ Hi Nguyệt cười khổ một tiếng: “Rõ ràng em chỉ muốn phá hư chút chuyện làm ăn của Úy Mẫn Nhi.”


Thiết Quý Hoành lại cười, sao lại có cô gái thẳng thắn đáng yêu như thế, có chủ ý xấu gì cũng trực tiếp nói thẳng ra, thật sự khiến cho người ở cùng thấy vui sướng.


“Đúng là Tiểu Nguyệt cho anh một bậc thang đi xuống. Vốn dĩ còn ngại từ chối, bây giờ có thể lấy cớ từ chối vì em.” Thiết Quý Hoành cười rộ lên.


Kỷ Hi Nguyệt lập tức trợn trắng mắt, nói: “Như vậy xem ra không phải là anh giúp em, mà là em giúp anh, em còn bị anh tính kế!” Nói xong cô lập tức chu môi, dáng vẻ ấm ức khi bị ức hiếp.


Thiết Quý Hoành cười nói: “Không thể nói thế, đây là chúng ta giúp đỡ lẫn nhau. Thiết gia không ủng hộ Úy Mẫn Nhi, chính là ủng hộ Úy Tư Lý, đây không phải kết quả mà Tiểu Nguyệt và Triệu gia chủ muốn à?”


“Nói cũng phải. Được rồi, tha cho anh đó.” Kỷ Hi Nguyệt dùng cách nói ngây ngô.


Hai người vừa ăn vừa nói chuyện một hồi, thỉnh thoảng Thiết Quý Hoành nhìn Kỷ Hi Nguyệt, thật sự càng nhìn càng thấy cảnh đẹp ý vui, khiến khả năng ăn uống của anh ta cũng nhiều thêm, rất ít thấy anh ta ăn nhiều như vậy.


Phải biết rằng anh ta cũng là người tu luyện khí công, có thể ăn ít hơn với người bình thường, thế nên ăn ít thì anh ta cũng không sao cả. Nhưng nhìn Kỷ Hi Nguyệt ăn ngon như vậy, anh ta cũng nhịn không được nên ăn nhiều hơn.


Kỷ Hi Nguyệt ăn như vậy cũng làm cho nghi ngờ của Thiết Quý Hoành tiêu tan một ít. Xem ra cô gái bé nhỏ này không phải là người tu luyện khí công.


“Tiểu Nguyệt, em hoàn toàn hiểu rõ Triệu gia chủ hả?” Thiết Quý Hoành nghĩ đến điều gì đó, lập tức hỏi.


Kỷ Hi Nguyệt sửng sốt, nói: “Anh Thiết, ý anh là gì? Nếu như anh nói đến cơ thể của anh Hàn thì em biết hết đó, những thứ khác em cũng không biết có thể xem là hiểu không.” Nói xong cô nhếch miệng cười như tiểu nhân gian ác.


Thiết Quý Hoành bị câu nói của cô khiến khuôn mặt anh tuấn đỏ lên, cái gì gọi là đã hiểu toàn bộ thân thể, cô gái này thật sự đỉnh đạc như vậy, không biết giữ miệng?


Nhưng lại khiến cho người khác cảm thấy cô thật thân thiết, tựa như có thể tân gẫu bất cứ thứ gì, nhưng lời này khiến trong lòng anh ta vẫn không thoải mái, giống như hơi ghen tỵ với Triệu Húc Hàn. Bản thân anh ta cũng nói không rõ, chỉ cảm giác mình cũng muốn được cô hiểu rõ.


Loại ý nghĩ này rất đáng sợ, Thiết Quý Hoành cũng biết, nhưng đầu óc anh ta không thể khống chế được mà cứ nghĩ như vậy. Sau đó anh ta hung hăng khinh bỉ bản thân một phen, đè nén ý nghĩ tà ác trong lòng.





Chương 1068: Không đánh lại các người
Kỷ Hi Nguyệt nhìn khuôn mặt tuấn tú đang xấu hổ của anh ta, lập tức cười mỉa, nói: “Anh Thiết à, thật ngại quá. Em hay nói chuyện như vậy, anh đừng để ý quá nha.”
“Tiểu Nguyệt thật thẳng thắn, không có gì đâu. Điều này cho thấy tình cảm của em và Triệu gia chủ quả thật rất tốt, anh muốn hâm mộ cũng hâm mộ không nổi.” Thiết Quý Hoành giả mù sa mưa khiến Kỷ Hi Nguyệt cũng cảm thấy say.
Nhưng điều này cũng thể hiện Thiết Quý Hoành không phải một người đàn ông dễ đối phó.
“Vậy anh Thiết muốn nói gì? Bộ còn có chuyện gì về anh Hàn mà em không biết hả?” Kỷ Hi Nguyệt cười tủm tỉm, hỏi.
“Triệu gia chủ có công phu rất tốt, em biết không?” Sau khi Thiết Quý Hoành suy nghĩ một chút thì hỏi.
“Đương nhiên là biết, em cũng có công phu không tồi. Nhưng em cảm giác mười người như em cũng không đánh lại anh Hàn, thật sự hơi quá đáng.” Kỷ Hi Nguyệt bĩu môi: “Rõ ràng em đã rất nỗ lực.”
“Ha ha ha, công phu của Triệu gia chủ chính là số một số hai, sao em có thể là đối thủ của anh ta được.” Thiết Quý Hoành nở nụ cười.
“Em biết mà, nhưng em cũng không kém. Sao lại kém anh ấy xa vậy được, em chỉ không phục thôi. Đúng rồi, anh Hàn nói công phu của anh Thiết cũng rất lợi hại, có phải thật sự thế không?” Kỷ Hi Nguyệt cười tủm tỉm, nhìn anh ta.
Thiết Quý Hoành sửng sốt, sau đó hơi ngại ngùng, nói: “Triệu gia chủ quá khen, anh vẫn còn kém hơn Triệu gia chủ một ít.”
“Thật hả? Em biết ngay anh Hàn lợi hại nhất!” Kỷ Hi Nguyệt mặt mày hớn hở, nói.
Thiết Quý Hoành lại lần nữa sững sờ, sau đó cười khổ không thôi. Cô gái này định làm anh ta xấu mặt đến chết đúng không, dùng cách khác để nói anh Hàn của cô là tốt nhất.
“Vậy Tiểu Nguyệt, em biết vì sao em không đánh lại được anh Hàn của em không?” Thiết Quý Hoành lại hỏi.
Kỷ Hi Nguyệt có cảm giác như cô là đứa nhỏ ba tuổi, còn Thiết Quý Hoành chính là một ông chú lạ mặt đang dẫn dụ cô vào tròng, thật sự cho rằng cô chả biết gì à?
Còn không phải là vòng vèo hỏi xem cô có biết khí công hay không.
“Tất nhiên là biết, anh Hàn đã luyện nhiều năm như vậy. Hơn nữa anh ấy là đàn ông, em là phụ nữ, vốn dĩ sức lực nhỏ hơn so với nam giới. Cộng thêm em vừa mới học tập những thuật phòng thân đó, tất nhiên đánh không lại các người, nhưng mà em sẽ nỗ lực học tập, ít nhất có thể tự bảo vệ mình.” Kỷ Hi Nguyệt nhếch miệng cười.
Thiết Quý Hoành nhìn cô cười như ánh mặt trời, thật sự đoán không ra rốt cuộc cô thật sự chả hiểu gì cả hay thật sự ngây thơ đơn thuần đến mức độ này?
Cho dù là người từng trải như Thiết Quý Hoành, trong lúc nhất thời cũng bị Kỷ Hi Nguyệt trêu chọc đến mức có chút không làm rõ được tình huống.
“Đúng rồi, anh Thiết, em nói cho anh chuyện này, anh rút đầu tư khỏi Úy Mẫn Nhi, nhưng chú hai của anh Hàn lại hợp tác với Úy Mẫn Nhi.” Kỷ Hi Nguyệt vẫn luôn tính toán trong đầu, điều đó có thể nói, điều này không thể nói.
“Hửm? Triệu Phiên Vân vậy mà chịu thiệt về mình? Rõ ràng ông ấy biết rõ cô con gái nuôi kia khôn khéo biết chừng nào!” Thiết Quý Hoành thật sự còn chưa biết chuyện này.
“Đúng vậy, nhưng mà chuyện Úy Mẫn Nhi muốn bức hôn anh Hàn coi như dừng lại ở đây! Triệu Phiên Vân hẳn đã bồi thường cô ta vì việc ông ấy nuốt lời!” Kỷ Hi Nguyệt nói: “Nhưng như thế, anh Thiết, có phải Úy Mẫn Nhi sẽ lợi hại thêm không? Vốn dĩ em muốn anh Úy đi lên, nhưng cô ta lại có Triệu Phiên Vân trợ giúp, vậy Úy đại ca sẽ lại lần nữa không có hy vọng à?”
Kỷ Hi Nguyệt lộ ra vẻ mặt cay đắng.
Thiết Quý Hoành hơi nhíu mày, tựa như nghĩ đến lời nói của Kỷ Hi Nguyệt. Nhưng thật ra anh ta đã bị lời nói của Kỷ Hi Nguyệt kích thích, không ngờ Úy Mẫn Nhi khiến Triệu Phiên Vân bức hôn, vậy mà còn không thành!!! Có nghĩa là Triệu Phiên Vân cũng coi trọng cặp đôi Kỷ Hi Nguyệt và Triệu Húc Hàn này?





Chương 1069: Đoạt lấy cô


Thiết Quý Hoành cảm thấy cả người không ổn, trong lòng có cảm giác muốn bùng nổ, sao lại không bức hôn thành công? Vốn dĩ anh ta còn nghĩ lần này Triệu Phiên Vân bức hôn, Triệu Húc Hàn nhất định sẽ vì lợi ích của gia tộc mà kết hôn với Úy Mẫn Nhi.
Như vậy Kỷ Hi Nguyệt sẽ bị vứt bỏ. Cho dù không vứt bỏ thì cũng chỉ có thể trở thành vợ bé của Triệu Húc Hàn, khi ấy có lẽ Kỷ Hi Nguyệt sẽ rất tổn thương, anh ta có thể đoạt lấy cô gái bé nhỏ này.
Nhưng hiện tại anh ta lại nghe được Triệu Phiên Vân ngang nhiên lại đổi ý. Rõ ràng Úy Mẫn Nhi là con gái nuôi của ông ta, sao có thể vậy được? Kỷ Hi Nguyệt và Triệu Húc Hàn đã làm cách nào mà lại khiến Triệu Phiên Vân từ bỏ hứa hẹn với Úy Mẫn Nhi?
Điều này thật sự có chút nằm ngoài dự đoán của anh ta.
“Anh Thiết!” Kỷ Hi Nguyệt phát hiện anh ta dường như đang ngẩn ngơ, nhíu mày kêu một tiếng.
Thiết Quý Hoành ngước mắt nhìn cô, đôi mắt kia chợt lóe lên sự sắc bén. Kỷ Hi Nguyệt cũng không bỏ từng cử động của anh ta, nghĩ thầm người đàn ông này vừa nãy đang suy tính cái gì? Chắc chắn cũng không phải chuyện gì tốt, nếu không ánh mắt sao có thể đáng sợ như thế?
Chẳng lẽ anh ta nghĩ rằng Triệu Húc Hàn chắc chắn sẽ bị bức hôn thành công? Hay là không ngờ rằng Triệu Phiên Vân sẽ vứt bỏ Úy Mẫn Nhi.
“À ừm. Anh không ngờ rằng Triệu Phiên Vân sẽ đồng ý hôn sự của em và Triệu gia chủ.” Thiết Quý Hoành dùng một phương thức khác tra xét lại lần nữa.
Kỷ Hi Nguyệt nhếch miệng cười nói: “Đúng vậy, chú hai thật sự thích em, cũng chúc phúc cho em và anh Hàn.”
“Chú hai? Hóa ra quan hệ của hai người tốt đến thế?” Thiết Quý Hoành run sợ trong lòng, mới chỉ có một đêm trôi qua, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Vốn dĩ anh ta cho rằng anh ta có thể đoán và hiểu rõ mọi thứ, có thể xử lý mọi chuyện, nhưng lần này ngược lại khiến anh ta có loại cảm giác mất khống chế, mà anh ta ghét loại cảm giác này nhất.
“Đúng vậy, ngày hôm qua đã xảy ra một vài chuyện. Em gặp thím hai, cả hai trò chuyện cùng nhau rất vui vẻ. Thím hai và chú hai nói em và anh Hàn là chân ái, giống như bọn họ năm đó, cho nên không đành lòng giúp chia rẽ uyên ương. Anh Thiết à, anh nói xem có phải em rất may mắn không.” Kỷ Hi Nguyệt lại cười, cô vẫn luôn cười, tựa như một cô gái vui vẻ đơn thuần, không hề tâm cơ.
Thiết Quý Hoành kinh ngạc, sau đó cười khổ, nói: “Đúng vậy, Triệu Phiên Vân và Triệu phu nhân năm đó yêu nhau mọi người đều biết. Năm đó cũng phải hao hết trăm cay ngàn đắng mới được ở bên nhau, xem ra Triệu Phiên Vân vì tình yêu của cháu trai nên cũng chỉ có thể có lỗi với con gái nuôi của ông ta, nhưng mà Úy Mẫn Nhi sẽ cam tâm hả?”
“Hừ, không cam lòng thì sao? Giết em chắc?” Kỷ Hi Nguyệt bĩu môi nói.
Sắc mặt Thiết Quý Hoành thay đổi, ngay sau đó, anh ta nói nhỏ: “Tiểu Nguyệt, em đừng tưởng rằng Úy Mẫn Nhi là người tốt đẹp gì. người phụ nữ này nổi điên lên rất đáng sợ, đặc biệt còn là vì ghen ghét đến phát điên.”
Kỷ Hi Nguyệt nhìn khuôn mặt tuấn tú rất nghiêm túc của anh ta, nói: “Anh Thiết à, có phải Úy Mẫn Nhi này đã từng làm chuyện gì đáng sợ không? Nếu không anh sẽ không nói cô ta như vậy?”
Thiết quý hoành nhìn bốn phía, sau đó dở khóc dở cười, nói: “Em nghĩ lại xem, một người phụ nữ có thể trở thành người thừa kế đệ nhất của tập đoàn Quốc Tế Úy Lam, em nghĩ rằng không có một vài thủ đoạn thì có thể đi đến bước này không?”
“Không phải nói cô ta được cha mẹ yêu thương hả?” Kỷ Hi Nguyệt khá tò mò.
“Vậy cũng phải biết lấy lòng cha mẹ mới được. Úy Tư Lý là con trai trưởng, trước khi Úy Mẫn Nhi sinh ra, anh ta chính là người con được yêu thương nhất Úy gia. Tất cả mọi người đều cảm thấy người thừa kế của Quốc Tế Úy Lam chỉ có thể là Úy Tư Lý. Nhưng khi Úy Mẫn Nhi lớn lên, Úy Tư Lý dần dần không còn được yêu thích nữa. Em nghĩ xem, một đứa con trai vẫn luôn đối xử tốt với cha mẹ như vậy thì sao lại không được yêu thương nữa?” Lời này của Thiết Quý Hoành khiến Kỷ Hi Nguyệt lạnh cả sống lưng.
Chẳng lẽ Úy Mẫn Nhi vẫn luôn phá hoại hình tượng tốt đẹp của Úy Tư Lý ở trong mắt cha mẹ? Cô ta chính là em gái ruột của Úy Tư Lý.





Chương 1070: Người cô ta hận nhất chính là em


“Để anh kể cho em nghe một câu chuyện xưa.” Thiết Quý Hoành thấy Kỷ Hi Nguyệt rất tò mò, định làm cô vui vẻ một chút, nói một vài chuyện cho cô nghe.
Kỷ Hi Nguyệt vội gật đầu, cô thật sự rất tò mò Úy Mẫn Nhi rốt cuộc có thể độc ác, xảo quyệt đến mức nào.
“Năm Úy Tư Lý 25 tuổi, mất đi vị trí người thừa kế. Mà chủ yếu là bởi vì lúc Úy Tư Lý ở nhà nghỉ phép, dùng chất cấm và chơi gái bị cha anh ta bắt gặp tại chỗ.” Thiết Quý Hoành nói.
Kỷ Hi Nguyệt nhíu mày, nói: “Hửm? Chẳng lẽ điều này có liên quan đến Úy Mẫn Nhi?”
“Cô nói xem một người đàn ông tốt từ trước đến nay không chạm vào ma túy, cũng không chơi gái, sao có thể trong một đêm lại dùng ma túy và chơi gái được. Đó là bởi Úy Tư Lý bị hạ dược, hoàn toàn mất khống chế nên mới làm ra loại chuyện này.” Thiết Quý Hoành thở dài, nói.
“Úy Mẫn Nhi làm? Như vậy cũng quá ác độc, đây là anh trai cô ta, cho dù muốn hãm hại thì cũng không cần làm đến mức đó chứ?” Kỷ Hi Nguyệt sởn tóc gáy.
Thiết Quý Hoành gật đầu, nói: “Đây là Úy Tư Lý tự điều tra được, chính anh ta cũng không dám tin tưởng, nhưng chứng cứ vô cùng xác thực. Chỉ là sau lần kia, anh ta đã bị cha nhốt lại, có khổ không thể nói. Một năm sau anh ta mới được thả ra, cả người đã trở nên hỗn loạn, hai năm sau mới từ từ chuyển biến tốt. Mà khi đó Úy Mẫn Nhi đã là người thừa kế thứ nhất, anh ta có nói gì cũng vô dụng, cho nên quyết định không nói gì cả.”
Kỷ Hi Nguyệt khiếp sợ, nói: “Vậy mà còn có loại chuyện này, lúc em thấy anh Úy thì hoàn toàn nhìn không ra. Em còn tưởng rằng anh ta là một người rất hào phóng.”
“Hẳn là vì sau khi trái tim nguội lạnh nên giấu tài. Nếu không phải Triệu gia chủ ủng hộ Úy Tư Lý thì anh cũng sẽ không chú ý đến anh ta, nhưng cho dù nói thế nào thì người phụ nữ Úy Mẫn Nhi này cũng quá độc ác.”
Trước giờ Thiết Quý Hoành không hề khách sáo với Úy Mẫn Nhi, chính là bởi vì anh ta biết rõ ràng về Úy Mẫn Nhi. Làm ăn với cô ta cũng vì nể mặt của Quốc Tế Úy Lam, chứ anh ta cũng không muốn giao tiếp với người phụ nữ Úy Mẫn Nhi này.
“Thật là đáng sợ, một người độc ác đến thế nào thì cũng không thể độc ác đến nỗi ra tay tàn nhẫn với người thân như vậy.” Ánh mắt Kỷ Hi Nguyệt có một tia tức giận, thật sự Úy Mẫn Nhi độc ác vượt qua sự tưởng tượng của cô.
“Sau khi Úy Tư Lý bị hạ độc thì còn dùng nửa năm để cai nghiện, là cực kỳ khổ, may mà bỏ được, nếu bỏ không xong thì cả đời cũng coi như chấm dứt.” Thiết Quý Hoành lại bỏ thêm một câu.
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, sắc mặt rất trầm trọng, nói: “Úy Mẫn Nhi này thật sự quá độc ác. Nếu anh Hàn thật sự cưới cô ta thì chỉ sợ dã tâm của cô ta sẽ bành trướng đến vị trí Triệu gia chủ mất!”
“Không đến mức đó, nhưng ít nhất cô ta có thể tìm được biện pháp nắm giữ được anh Hàn của em.” Thiết Quý Hoành cảm thấy Úy Mẫn Nhi quá thủ đoạn, cho dù là người bên gối, có lẽ một giây sau chết thế nào cũng không biết.
Kỷ Hi Nguyệt run rẩy cả người, nói: “Thật là đáng sợ, cũng may ánh mắt của anh Hàn tốt, lựa chọn em chứ không phải mắt mù rồi lựa chọn người phụ nữ ác độc kia.”
“Ha ha.” Thiết Quý Hoành thấy bộ dạng sợ hãi của cô, lại bật cười.
“Anh Thiết, anh làm vậy với cô ta, anh không sợ cô ta sẽ trả thù anh hả?” Kỷ Hi Nguyệt nhìn anh ta, nói.
Thiết Quý Hoành nói: “Chỉ sợ hiện giờ người cô ta hận nhất không phải anh, mà là em.”
Sắc mặt Kỷ Hi Nguyệt lập tức khó coi, nói: “Xem ra em phải cẩn thận hơn, sẽ không cho cô ta bất cứ cơ hội nào.”
“Có vài thủ đoạn khó lòng phòng bị.” Thiết Quý Hoành nói: “Hơn nữa Tây Âu cũng coi như là địa bàn của Quốc Tế Úy Lam. Thiết gia bọn anh vẫn luôn rất khiêm tốn, hầu như không xuất hiện bên ngoài, nhưng danh tiếng của Úy Mẫn Nhi ở các giới vẫn rất vang dội.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK