Mục lục
Độc Chiếm Tiên Thê : Hàn Thiếu Sủng Tận Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1141: Thật sự điên rồi


Theo Úy Mẫn Nhi thấy, cô ta nhất định sẽ bị lộ, chỉ là vấn đề sớm muộn thôi. Cho nên không bằng cô ta ra tay trước, tự mình ném một cái, có lẽ còn có một con đường sống.


“Người phụ nữ này thật sự điên rồi!” Kỷ Hi Nguyệt bị dọa giật mình.


Triệu Húc Hàn nhìn cô một cái nói: “Đã điên rồi. Anh phải thông báo cho Thiết Quý Hoành một tiếng, người luyện khí công ở Thiết gia bọn họ không nhiều lắm. Nếu đúng là đối phó anh ta, nhiều sát thủ như vậy thì anh ta chắc chắn sẽ chết.”


Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, nhìn Triệu Húc Hàn gọi điện thoại cho Thiết Quý Hoành. Thiết Quý Hoành bên kia vẫn chưa ngủ, rốt cuộc đã có rất nhiều chuyện xảy ra, anh ta phải xử lý tốt một chút, bận đến sứt đầu mẻ trán, may mà cánh tay anh ta đã không sao, một vết sẹo cũng không ảnh hưởng công việc của anh ta.


Nhưng thực lực khí công của anh ta quả thật vẫn chưa khôi phục hoàn toàn, dù sao thương thế cũng nặng, anh ta khống chế đau đớn nên tiêu hao cũng không ít.


Thiết Quý Hoành nhận được điện thoại, câu nói đầu tiên của anh ta cũng giống Kỷ Hi Nguyệt, người phụ nữ nhân kia thật sự điên rồi.


Như vậy bọn họ chỉ có thể điên cuồng hơn, nếu không cũng không biết ai sẽ chết.


Du lịch Châu Âu nhất định phải hủy bỏ, Triệu Húc Hàn không muốn ra ngoài với Kỷ Hi Nguyệt rồi cuối cùng lại lâm vào nguy hiểm, thế nên tụ họp với Thiết Quý Hoành cũng là cách hay.


Thiết Quý Hoành muốn mời bọn họ đến ở biệt thự của anh ta, bởi vì anh ta có một biệt thự lớn ở vùng ngoại ô Paris. Trong tình huống bình thường, anh ta không trở về nhà Thiết gia, mà ở lại trong biệt thự bên này.


Biệt thự có hệ thống an ninh, bất luận kẻ nào tới gần cũng sẽ phát ra báo động. Thế nên nếu như tối ở đây thì sẽ khá có cảm giác an toàn.


Mặc dù cũng có khách sạn, nhưng những sát thủ này đều đã trải qua huấn luyện, cộng thêm chúng là người luyện khí công nên hệ thống an ninh bình thường căn bản không có hiệu quả.


Triệu Húc Hàn, Kỷ Hi Nguyệt và Tiêu Ân lập tức thu dọn đồ đạc, dọn tới trong biệt thự của Thiết Quý Hoành ngay trong đêm. Triệu Húc Hàn còn dặn dò Triệu Phiên Vân phải cẩn thận.


Chẳng qua anh đoán trước lần này Úy Mẫn Nhi là muốn ra tay trước với bọn họ, bởi vì bọn họ mới là nhân vật mấu chốt nhất uy hiếp cô ta.


Đến biệt thự Thiết Quý Hoành đã là rạng sáng hai giờ, chẳng qua bốn phía biệt thự đều là đèn tụ quang, một khi mở lên chính là đèn đuốc sáng trưng, người không biết còn tưởng bên trong đang mở yến tiệc.


Biệt thự không lớn và trang nghiêm như Úy gia, nhưng cũng không nhỏ, giá trị không rẻ, cộng thêm hoa cỏ trồng bốn phía, thật sự chính là một nơi cư trú không tệ.


Kỷ Hi Nguyệt cảm thấy Thiết Quý Hoành rất biết hưởng thụ cuộc sống.


Xe vừa tới cửa, Thiết Quý Hoành lập tức tươi cười ra đón.


“Tiểu Nguyệt, không nghĩ tới lại gặp mặt nhanh như vậy.” Thiết Quý Hoành thấy Kỷ Hi Nguyệt lập tức vui vẻ, nhưng sau đó đã không thấy nhúm tóc bạc kia của cô, hơi kinh ngạc nói: “Tóc của em? Khỏi rồi hả?”


“Ừm, chẳng lẽ anh thật sự nghĩ tóc em vẫn luôn bạc à?” Kỷ Hi Nguyệt buồn cười, nói.


Thiết Quý Hoành nghĩ thầm đúng vậy, như vậy chứng minh em vì anh nên tóc mới bạc. Chẳng qua ngoài miệng cũng không dám nói, bởi vì anh ta tin rằng nếu kích thích Triệu Húc Hàn, thì người đàn ông này nhất định sẽ hành hung anh ta. Thực lực của anh ta còn chưa khôi phục, không phải là đối thủ của Triệu Húc Hàn.


Cho dù khôi phục thì tỷ lệ thắng cũng quá nhỏ. Nghĩ tới đây, Thiết Quý Hoành bỗng nhiên thông suốt, xem ra Triệu Húc Hàn quả thật ưu tú hơn anh ta, mà Kỷ Hi Nguyệt cũng thật sự phù hợp với người đàn ông ưu tú hơn.


Đi vào trong phòng khách biệt thự, có quản gia lập tức dâng trà, theo sự dẫn dắt của quản gia, Tiêu Ân đi để hành lý trước, muốn sắp xếp lại đồ dùng hằng ngày của Triệu Húc Hàn và Kỷ Hi Nguyệt.


“Thật không nghĩ tới Úy Mẫn Nhi tàn nhẫn như vậy, quả đúng là người làm đại sự!” Giờ khắc này Thiết Quý Hoành kính trọng Úy Mẫn Nhi vài phần. Suy cho cùng Úy Mẫn Nhi vô cùng quyết đoán, hơn nữa hoàn toàn không để ý đến việc ném ra nhiều tiền như vậy!





Chương 1142: Bởi vì anh


Kỷ Hi Nguyệt cười lạnh một tiếng, nói: “Cái này em lại không đồng ý, người làm việc lớn gì chứ, chỉ là tàn nhẫn đẩy người khác vào chỗ chết? Anh Thiết, chắc tam quan của anh bất chính đó! Cho dù loại người này có thể làm thành việc lớn thì cuối cùng cũng có ác báo đấy!”


Thiết Quý Hoành nháy mắt đầu hàng nói: “Đúng đúng đúng, Tiểu Nguyệt nói đúng, là anh hồ đồ. Người phụ nữ này tuyệt đối là kẻ điên, bây giờ còn phải thật cẩn thận đối phó, nếu không cẩn thận thì chúng ta có thể sẽ gặp họa.”


“Vấn đề của chúng tôi bây giờ không lớn, tương đối lo lắng chính là anh!” Triệu Húc Hàn tức giận nói. Trải qua chuyện lần này, Triệu Húc Hàn nói chuyện với Thiết Quý Hoành cũng trở nên tùy ý hơn nhiều.


Thiết Quý Hoành cười ha ha, nói: “Đúng vậy, các người phải lo lắng cho tôi, một khi tôi chết rồi thì Châu Âu này chỉ có Triệu gia anh một mình đối phó Quốc tế Úy Lam. Nếu vậy thì thật sự cũng không ít phiền toái đâu. Thế lực của Quốc tế Úy Lam ở Châu Âu tuyệt đối không thể khinh thường, Úy gia chủ và rất nhiều nhân vật lớn đều có quan hệ.”


Triệu Húc Hàn xem thường anh một cái, nói: “Anh đã sớm nhìn ra, tại sao không sớm tới nói chuyện hợp tác?”


“Đây không phải do Thiết gia không muốn quá kiêu ngạo sao, hơn nữa những lão già kia cũng không nhìn ra dã tâm của Úy gia, không phải tôi đang làm còn gì? Chẳng qua lần này bộc phát ra cũng tốt, không thành công thì thành nhân.” Thiết Quý Hoành cũng khẽ cắn răng: “Nếu như Úy Mẫn Nhi không thể làm được gia chủ thì có thể dã tâm của Quốc tế Úy Lam sẽ thu lại, mọi người còn có thể chung sống hòa bình. Nếu là Úy Mẫn Nhi thì sớm muộn gì tôi và anh cũng bị loại phụ nữ ác độc này chơi đùa đến chết.”


“Không nghĩ tới các người đánh giá Úy Mẫn Nhi rất cao.” Kỷ Hi Nguyệt kinh ngạc, nói.


Thiết Quý Hoành cười lắc đầu, nói: “Chúng ta vĩnh viễn thua kém hạng người có lòng dạ độc ác tàn nhẫn. Huống hồ thủ đoạn làm ăn và thủ đoạn mượn sức khách hàng của Úy Mẫn Nhi rất cao minh, nếu cô ta trở thành người nối nghiệp của Quốc tế Úy Lam thì chúng ta nhất định sẽ phải chịu rất nhiều ràng buộc, bất lợi cả với Triệu gia và Thiết gia.”


“Triệu Húc hàn, chú hai anh vẫn luôn theo chiến lược thận trọng cầu thắng đi lên, nhưng chống lại Úy Mẫn Nhi thì tuyệt đối sẽ thua thảm hại. Đối phó Úy Mẫn Nhi thì chỉ có thể ác hơn cô ta, mới có thể khiến cô ta nhượng bộ. Thế nên lần này cũng tốt, lòng dạ hẹp hòi của cô ta khiến cho hai nhà chúng ta có thể thuận lợi hợp tác, cũng coi như công lao của cô ta.”


“Anh Thiết, sao em cứ có cảm giác tất cả giống như anh đã sắp đặt.” Kỷ Hi Nguyệt bẹt miệng, nói.


Thiết Quý Hoành cười ha ha, nói: “Không phải anh, mà là Kỷ đại tiểu thư em đó. Nếu không phải em là chất xúc tác thì sao có thể bức Úy Mẫn Nhi đến vậy được? Nếu không phải em xuất hiện, chỉ sợ ba năm sau cô ta vẫn sẽ không có hành động.”


“Ba năm, ồ, em hiểu rồi, đương gia chủ mẫu Triệu gia!” Kỷ Hi Nguyệt nháy mắt đã hiểu.


Thiết Quý Hoành tán thưởng nhìn cô, Kỷ Hi Nguyệt nhún vai, nói: “Được rồi, sớm giải quyết sẽ tương đối tốt, loại phụ nữ này thật đáng sợ.”


Triệu Húc Hàn nhìn Kỷ Hi Nguyệt, phát hiện sau khi cô và anh ở cùng nhau thì rất nhiều chuyện đã có thể giải quyết sớm hơn. Chẳng lẽ cô thật sự là phúc tinh của anh?


Nghĩ đến cái chết của mẹ mình lại do Thiết Thiên Hoa và chú bảy Triệu Hoành Tài gây nên, tim gan của anh đều đau đớn đến nghẹt thở mỗi phút mỗi giây.


Chỉ là bây giờ biết thì đã sao, phải có chứng cứ, như vậy nguyên nhân chết của mẹ mới là quan trọng nhất.


Giám định nghiệm thi là chết đuối ngoài ý muốn, vậy nên nói bị mưu sát thì cũng không có bất kỳ sức thuyết phục nào.


Anh còn muốn rửa oan cho mẹ, muốn trói hung thủ tới trước pháp luật, muốn bọn họ hối hận quyết định độc ác ban đầu.


Chẳng qua chuyện đã qua lâu như vậy, truy xét cũng đã lâu, anh đã học được kiềm chế và ẩn nhẫn. Anh cũng tin có phúc tinh Kỷ Hi Nguyệt ở đây thì không bao lâu nữa, có lẽ chân tướng có thể đã sáng tỏ.





Chương 1143: Em muốn ngủ cùng anh
3 giờ sáng, Kỷ Hi Nguyệt, Triệu Húc Hàn cùng với Thiết Quý Hoành từng người trở về phòng nghỉ ngơi sau khi bàn bạc xong một số chuyện. Chỉ là do thay đổi chỗ ngủ, tuy rằng bố trí rất ấm áp sạch sẽ, nhưng Kỷ Hi Nguyệt vẫn không ngủ được.
Cho nên không đến nửa tiếng, Kỷ Hi Nguyệt đã gõ cửa phòng Triệu Húc Hàn.
Triệu Húc Hàn mở cửa, nhìn thấy Kỷ Hi Nguyệt thì hơi ngạc nhiên, nói: “Sao vậy? Em không ngủ được à?”
“Vâng, muốn ngủ cùng anh Hàn.” Kỷ Hi Nguyệt trực tiếp đi vào trong phòng.
Khóe miệng Triệu Húc Hàn hơi giật giật, những lời này nghe qua thì vô cùng ấm áp, rất mơ hồ, rất mê hoặc, nhưng trên thực tế đối với anh chính là cực hình.
Bởi vì anh sẽ chết vì ngọn lửa dục vọng thiêu đốt, thân thể cô không chấp nhận anh, cho nên anh chỉ có thể chịu đựng tra tấn. Những lời này nói ra sẽ không có ai tin, trên đời này vậy mà còn có bệnh tâm lý kỳ lạ như vậy.
Triệu Húc Hàn tỏ vẻ đau khổ trong lòng, chỉ là đây là anh tự làm tự chịu. Ai kêu lúc trước, vào đêm hôm đó anh tàn nhẫn thương tổn cô như vậy, cho nên đây là ông trời trừng phạt anh.
Kỷ Hi Nguyệt trực tiếp lên giường, kéo chăn rồi chui vào, vẫy tay với Triệu Húc Hàn, nói: “Anh Hàn, mau đi ngủ.”
Triệu Húc Anh Hàn nhíu mày nhìn cô, người phụ nữ này nhất định phải hành hạ anh như vậy?
“Ha ha, đừng sợ, em không chạm vào anh là được, đi ngủ thôi.” Kỷ Hi Nguyệt nhếch miệng cười với anh, cô cũng cảm thấy bản thân thật xấu xa, nhưng cô không muốn ngủ một mình.
Triệu Húc Anh Hàn nhướng mày, cô có thể không chạm vào anh, nhưng anh lại sợ chính anh không kìm được.
“Anh Hàn, nơi này chính là nhà của anh Thiết. Nếu em và anh ngủ cùng nhau, anh ta sẽ biết quan hệ của chúng ta rất thân mật, anh ta sẽ không thích em nữa.” Kỷ Hi Nguyệt nói.
Quả nhiên khuôn mặt tuấn tú của Triệu Húc Hàn lại đen, sau đó lên giường ngủ nói: “Nếu em đã biết anh ta thích em, sao em còn tốt với anh ta như vậy?”
“Em đâu có, em chỉ coi anh ta là anh trai, rốt cuộc anh ta cũng vì em mà bị thương. Anh yên tâm đi, em không có tình cảm nam nữ với anh ta, cho nên mãi mãi không thể, nhưng anh ta thật sự là một người bạn tốt mà, đúng không?” Kỷ Hi Nguyệt cười nhìn Triệu Húc Hàn.
Khuôn mặt tuấn tú của Triệu Húc Hàn vẫn khó chịu, nói: “Cho dù có phải bạn bè hay không thì em cố gắng ít tiếp xúc với anh ta là được.”
“Được được được, đồ hay ghen, đều nghe anh là được. Vậy giờ ngủ đi.” Kỷ Hi Nguyệt cười ha ha.
“Em vẫn còn ngủ được hả? Em mới tỉnh lại không lâu.” Triệu Húc Hàn tức giận nói.
Kỷ Hi Nguyệt cười ha ha, trả lời: “Nhưng hiện giờ em lại muốn ngủ, cũng không chuyện gì làm, chỉ có thể ngủ.”
Triệu Húc Hàn nghe thế thật sự quá buồn bực, một nam một nữ ở trên giường mà lại không có chuyện gì làm, thật khiến lòng người chua xót.
“Không thì lại đi trị bệnh tâm lý?” Kỷ Hi Nguyệt nháy mắt với anh.
Triệu Húc Hàn lập tức xoay người đưa lưng về phía Kỷ Hi Nguyệt nói: “Ngủ!” Anh không muốn lại phải tắm nước lạnh.
“Ha ha ha.” Kỷ Hi Nguyệt vui vẻ cười ha ha, cảm thấy chính mình thật sự là quá độc ác, nhưng thật ra trong lòng cô cũng hơi tiếc nuối, rốt cuộc cô thích người đàn ông này, không được chạm vào thật đúng là kinh khủng.
Thân thể Triệu Húc Hàn âm lãnh, hận không thể đánh người phụ nữ xấu xa này một trận, sao có thể hành hạ anh như vậy? Anh cũng chỉ làm sai một lần, ông trời nỡ lòng nào tàn nhẫn như thế.
“Anh Hàn, em cảm thấy khí công của em thật sự không giống mọi người!” Kỷ Hi Nguyệt đột nhiên nói chuyện nghiêm túc.
Triệu Húc Hàn vẫn giận cô như cũ, nhưng hỏi: “Khác thế nào?”
Kỷ Hi Nguyệt nói: “Bởi vì em cảm thấy em rất mạnh, nhưng rõ ràng em mới học không lâu, sao lại mạnh được như vậy?”


Chương 1144: Anh thật đen tối
Triệu Húc Hàn hơi cắn răng mở miệng, cô gái nhỏ này được ích lợi còn khoe khoang? Mạnh mẽ chút chẳng lẽ không tốt? Sao cứ nhất định phải mang ra kích thích anh?
Rất muốn đánh mông nhỏ của cô, không ngoan chút nào.
“Thật mà, anh Hàn, hay là anh thử khí công của em xem.” Kỷ Hi Nguyệt duỗi tay xoay lại Triệu Húc Hàn.
Triệu Húc Hàn chỉ có thể xoay người, ánh mắt u ám nhìn cô gái bé nhỏ thích bày trò, tức giận nói: “Thử thế nào?”
Kỷ Hi Nguyệt cười ha ha nhìn anh, ngay sau đó vươn đôi tay, nói: “Anh vươn tay lại đây.”
Triệu Húc Hàn chỉ có thể duỗi tay, sau đó hai người nằm mặt đối mặt, tay chống tay. Kỷ Hi Nguyệt nhắm mắt lại nói: “Em chuyển khí công cho anh, sau đó anh hấp thu rồi bắt đầu vận chuyển, truyền lại cho em, em muốn xem chúng ta có thể câu thông tu luyện hay không.”
Triệu Húc Hàn sửng sốt, nghĩ thầm em xem TV quá nhiều rồi, không lẽ hai người còn có thể hợp lại tu luyện được? Anh cũng không phải chưa thử qua, lúc trước đã thử qua cùng Long Bân một lần, nhưng kết quả không phải khí công của anh truyền qua quá nhiều đến anh ấy, thì là khí công của anh ấy truyền quá nhiều cho anh, nhưng không tăng cường hay trao đổi gì.
Cho nên anh đã sớm từ bỏ việc hai người kết hợp tu luyện, bởi vì dựa theo logic, nếu kinh mạch của mọi người giống nhau, vậy thì có thể cùng nhau tu luyện, kẻ mạnh có thể tăng thực lực giúp kẻ yếu.
Nhưng hiển nhiên là không được, anh cũng không thể nói vì sao lại không được, nhưng từ sau khi thất bại đã không thử lại lần nữa.
Nhưng thấy cô có hứng thú, anh cũng không đành lòng khiến cô mất hứng, cho nên cũng rất hợp tác.
Kỷ Hi Nguyệt bắt đầu nhắm mắt lại, sau đó khí công từ lòng bàn tay cô bắt đầu truyền qua bàn tay anh.
Triệu Húc Hàn lập tức cảm giác được một dòng nước ấm truyền tới, anh lập tức vận khí, hấp thu dòng nước ấm này vào, sau khi dạo qua một vòng theo kinh mạch trong cơ thể anh, lại từ bàn tay anh truyền đến trong lòng bàn tay Kỷ Hi Nguyệt.
Chỉ trong nháy mắt, dường như một hơi thở đứt quãng, không thể vượt qua. Kỷ Hi Nguyệt khẽ cau mày, đột nhiên trong đầu cô nghĩ khí công hình như cũng có thể thu lại, lập tức hít thở thật sâu.
Sau đó Triệu Húc Anh Hàn cảm giác bàn tay anh như đột nhiên bị thủng một lỗ, khí công trong nháy mắt bị Kỷ Hi Nguyệt hấp thu.
Lại còn nhiều hơn chỗ vừa rồi anh định truyền cho cô, sự bất ngờ này không hề nhỏ, giống với lúc Kỷ Hi Nguyệt hấp thu khí công của anh.
Kỷ Hi Nguyệt cũng cảm giác được, trong chớp mắt đã kinh ngạc mở to hai mắt nhìn khuôn mặt sợ hãi của Triệu Húc Hàn, ngay sau đó cô lập tức dừng lại, cả người bật ra ngoài.
“Anh Hàn, anh không sao chứ?” Kỷ Hi Nguyệt hỏi.
Triệu Húc Hàn vẫn rất khiếp sợ, nói: “Em, sao em lại có thể hấp thu?”
“Em cũng không biết nữa, anh có cảm giác bị em hút đi không? Có ảnh hưởng không?” Kỷ Hi Nguyệt vội nói.
Triệu Húc Hàn gật đầu, nói: “Có, một chút vừa nãy kia, ít nhất anh phải mất cả đêm mới khôi phục được.”
Kỷ Hi Nguyệt dở khóc dở cười, nói: “Trời ạ, em là quỷ hút máu hả? Không được, em còn định cho anh xem nữa.”
“Còn nữa?” Triệu Húc Hàn hơi run bần bật.
“Vâng, sợ bị em hút khô hả?” Kỷ Hi Nguyệt lập tức bĩu môi nhìn anh.
Triệu Húc Hàn lập tức dở khóc dở cười, nói: “Bị em hút khô anh cũng chấp nhận.”
“Anh Hàn, lời anh nói ra sao lại đen tối như vậy!” Mắt Kỷ Hi Nguyệt lập tức sáng lên, cảnh xuân tuôn trào.
Triệu Húc Hàn sửng sốt, ngay sau đó khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng, tức giận nói: “Em nghĩ cái gì thế!” Anh duỗi tay gõ trán cô một cái, không biết tình huống này sẽ khiến anh vất vả à?


Chương 1145: Thử tu luyện cùng nhau
Kỷ Hi Nguyệt đau đến mức kêu thảm thiết: “Anh Hàn, anh càng ngày càng giống cha em!”
Triệu Húc Hàn vừa nghe xong, khuôn mặt tuấn tú lập tức đen nhánh, ý là nói anh già rồi hả?
“Lại một lần nữa, có lẽ em có thể cho anh, như vậy anh cũng sẽ càng ngày càng mạnh.” Kỷ Hi Nguyệt thấy anh đen mặt, lập tức cợt nhả chống hai tay anh.
Triệu Húc Hàn tức giận nhìn cô, ngay sau đó lòng bàn tay lại ấm áp lên. Khí công của cô truyền tới, Triệu Húc Hàn cũng bắt đầu vận khí hấp thu.
Nhưng tiếp thu kiểu này không giúp anh mạnh hơn, chỉ có thể giúp anh chữa thương, khôi phục nguyên khí, nhưng không thể làm khí công của anh mạnh mẽ và thâm hậu hơn.
Cho nên nếu anh không bệnh không đau, loại truyền khí công này cũng không có chỗ tốt gì, ngược lại sẽ lãng phí khí công của đối phương.
“Anh thử truyền lại, sau đó giao cho em!” Kỷ Hi Nguyệt nói.
Triệu Húc Hàn làm theo, nhưng mà lần này chậm hơn nhiều, cái cảm giác này vẫn rất khủng bố, giống như cả linh hồn bên trong đều bị Kỷ Hi Nguyệt hút đi.
Kỷ Hi Nguyệt chậm rãi cảm giác, trong đầu nghĩ đây là tình huống gì, ngay sau đó nói với Triệu Húc Hàn: “Anh chỉ cần tự vận khí là được, không cần truyền lại.”
Triệu Húc Hàn bắt đầu tu luyện giống bình thường, để khí công nối liền toàn thân, thoải mái di chuyển trong cơ thể.
Đột nhiên một dòng nước ấm tiến vào quỹ đạo lưu chuyển bên trong cơ thể anh, bắt đầu dung hợp với khí công của anh.
Triệu Húc Hàn đột nhiên phát hiện toàn bộ thân thể dường như hơi bành trướng ra, sau đó anh nhanh chóng vận khí công, cảm giác bành trướng biến mất, nhưng anh phát hiện bản thân vậy mà đã hấp thu được khí công của Kỷ Hi Nguyệt.
Mà lúc này hấp thu vào có lợi với anh. Vừa nãy bởi vì bị Kỷ Hi Nguyệt hút một phần đi, cho nên hơi có cảm giác suy yếu, hiện tại lập tức đã bổ sung lại, cảm giác suy yếu này lập tức giảm bớt.
Hơn nữa sau khi lấp đầy, anh phát hiện thực lực của chính mình vậy mà lại tăng lên, bất ngờ này không hề đơn giản.
“Có cảm giác gì không, anh hấp thu vào rồi?” Kỷ Hi Nguyệt cũng hỏi rất hào hứng.
Triệu Húc Hàn gật đầu nói: “Ừm.”
“Được rồi! Cho anh toàn bộ!” Kỷ Hi Nguyệt đột nhiên dùng lực, một dòng khí công lớn mạnh mẽ tiến vào trong cơ thể Triệu Húc Hàn, làm Triệu Húc Hàn suýt chút nữa hộc máu.
Trong nháy mắt anh cảm thấy kinh mạch đau đớn, nhanh chóng lưu chuyển, định nói cho Kỷ Hi Nguyệt dừng lại, nhưng giờ phút này anh hoàn toàn không thể mở miệng, cảm giác kinh mạch đều sắp nổ tung.
Cô gái nhỏ chết tiệt này, rốt cuộc có thể khí công hay không, anh sớm muộn gì cũng chết ở trong tay cô.
“Ý.” Kỷ Hi Nguyệt nói: “Có phải quá nhiều không?” Khi nói chuyện, cô mở to mắt nhìn Triệu Húc Hàn, vừa nhìn đã thấy khuôn mặt tuấn tú của Triệu Húc Hàn đã đỏ thành tím đậm, sợ tới mức cô vội vàng thu về.
Nhưng lần thu này, lại hấp thu khí công của Triệu Húc Hàn trở lại, Triệu Húc Hàn lập tức suy yếu đi, anh đã không muốn nói chuyện.
Bởi vì anh cảm thấy sớm muộn gì anh cũng bị cô tra tấn tới chết.
“Trời ạ, lại hấp thu lại rồi. Được được được, anh đừng gấp, lần này em sẽ chậm một chút.” Kỷ Hi Nguyệt cũng biết bản thân dứt khoát mạnh mẽ, khí công với cô không có tác dụng phụ gì, nhưng của Triệu Húc Hàn thì không, cho nên cô vẫn phải chú ý một chút.
Triệu Húc Hàn không có cách nào nói chuyện, anh đã bị tra tấn không nhẹ, chỉ có thể mặc cô nói cái gì thì là cái đấy, anh chỉ có thể vận chuyển những dòng khí đó trong cơ thể, khiến bản thân dễ chịu hơn.
May mắn Kỷ Hi Nguyệt dường như cũng hiểu được, bắt đầu từ từ ổn định, sau đó Triệu Húc Hàn cảm thấy mình không vận khí được, dòng khí trong cơ thể cũng bị Kỷ Hi Nguyệt đưa vào khí công đang di chuyển.


Chương 1146: Anh hùng khó qua ải mỹ nhân
Triệu Húc Anh Hàn cảm giác càng ngày càng thần kỳ, bởi vì tu luyện kiểu này có cảm giác còn tự do tự tại hơn so với lúc anh tự tu luyện, thật sự thuần thục, tu luyện thoải mái.
Anh nhắm mắt lại, cũng đắm mình vào dòng khí, từ từ, hai người đi vào cảnh giới quên mình, trong phòng im ắng.
Chờ tới lúc Kỷ Hi Nguyệt mở to mắt, nhìn thấy Triệu Húc Hàn hình như ngủ rồi, khuôn mặt rất nhẹ nhàng, hơn nữa rất ôn hòa, như là ngủ rồi, nhưng cô biết anh chưa ngủ, chỉ là tiến vào một loại cảnh giới vô cùng thần kỳ.
Giống như lúc trước cô đánh Thái Cực quyền, đánh đến mức độ nào đó thì sẽ không cần bản thân khống chế, mà sẽ tự động đánh tiếp, hoàn toàn thông suốt, liên tiếp dung hợp.
Cô đã có thể hoàn toàn dung hợp khí công trong hai thân thể, cũng có nghĩa là khí công của cô có thể cho anh, khiến anh càng thêm mạnh mẽ, mà tốc độ tu luyện của cô hay nói khác là tốc độ thêm vào vô cùng nhanh, cho nên cô cũng có thể cảm giác được biến hóa trong cơ thể Triệu Húc Hàn.
Chờ tới lúc Triệu Húc Hàn mở mắt, anh đã nhìn thấy Kỷ Hi Nguyệt tròn mắt cười tủm tỉm nhìn anh.
Anh cảm nhận cơ thể một lần, phát hiện khí công lúc trước bị Kỷ Hi Nguyệt hấp thu đã toàn bộ trở lại, lại còn nồng đậm hơn nhiều, ngay cả tiêu hao lúc anh chuyển xương tiếp vị cho thím hai cũng đã bổ sung lại.
Hơn nữa anh cũng cảm giác được thực lực của mình càng thêm thâm hậu, nhận thức này làm lòng anh vô cùng kinh ngạc, điều này nói lên cái gì?
Có nghĩa là anh và Kỷ Hi Nguyệt có thể cùng nhau tu luyện, hơn nữa có thể cùng nhau tiến bộ, không phải hoàn toàn làm điều vô dụng.
“Anh Hàn, cảm giác thế nào?” Kỷ Hi Nguyệt nhếch miệng cười, nhẹ nhàng hỏi.
Đôi mắt đen sâu thẳm của Triệu Húc Hàn nhìn cô, ngay sau đó nói: “Dường như mạnh hơn một chút.”
Kỷ Hi Nguyệt gật đầu, nói: “Em cũng cảm thấy bản thân cũng mạnh hơn một chút, cho nên chúng ta có thể cùng nhau tu luyện rồi, sau này lúc ngủ có thể tu luyện cùng nhau.”
Trong đầu Kỷ Hi Nguyệt hiện lên một ý nghĩ đen tối, không biết bọn họ có làm được nam nữ song tu như trên TV nói không?
Nhưng mà nghĩ đến bệnh tâm lý của cô, chỉ sợ muốn thử cũng phải chờ thân thể có thể chấp nhận người đàn ông này mới được.
“Em không mệt à?” Triệu Húc Hàn hỏi.
Kỷ Hi Nguyệt lắc đầu nói: “Không mệt, tu luyện một lúc, cảm giác cũng không tệ lắm, nhưng mà giờ sắp sáng rồi, chúng ta vẫn nên ngủ một lát.”
Triệu Húc Hàn gật đầu, sau đó hai người mặt đối mặt nhắm mắt lại. Thật ra Triệu Húc Hàn vẫn đang tự cảm giác thực lực của mình, bởi vì anh vẫn có hơi không thể tin được.
Kỷ Hi Nguyệt quá đặc biệt, nếu người khác biết cô có loại bản lĩnh này, không biết sẽ mang đến hậu quả thế nào.
Chỉ là người phụ nữ đặc biệt như thế, lại còn mạnh mẽ vậy mà là của anh, anh lập tức có cảm giác vận may của mình thật tốt, ông trời vẫn rất ưu ái anh.
Kỷ Hi Nguyệt chậm rãi đi vào giấc ngủ say, bộ dạng vô cùng an tĩnh thoải mái. Sau khi Triệu Húc Hàn tu luyện xong, anh nằm yên lặng nhìn cô, rất muốn duỗi tay vuốt ve nụ cười xinh đẹp điềm tĩnh của cô, nhưng vẫn kìm lại.
Lật người lại xong anh cũng nhắm mắt, như lời Kỷ Hi Nguyệt nói phải nghỉ ngơi một hồi. Nơi này là biệt thự của Thiết Quý Hoành, cho nên tạm thời sẽ không có gì lo lắng.
Ngày kế tiếp, Thiết Quý Hoành nhìn đồng hồ cổ treo tường, đã 10 giờ mà hai người Kỷ Hi Nguyệt và Triệu Húc Hàn vẫn không xuất hiện. Anh ta hỏi Tiêu Ân, Tiêu Ân nói có lẽ còn đang ngủ.
Thiết Quý Hoành cảm thấy có hơi không thể tưởng tượng được, Triệu Húc Hàn là gia chủ của Triệu gia, có thời gian làm việc và nghỉ ngơi vô cùng nghiêm khắc, sao đến bây giờ cũng chưa ra ngoài? Chẳng lẽ thật sự là anh hùng khó qua ải mỹ nhân?


Chương 1147: Tất nhiên là không đoạt nổi.
Tiêu Ân nhìn khuôn mặt biểu cảm kỳ quái của Thiết Quý Hoành, nói: “Thiết gia chủ, bình thường có chuyện thì cậu chủ sẽ dậy rất sớm, không có việc gì thì có thể nghỉ ngơi nhiều hơn chút. Ngày hôm qua đại tiểu thư đã chịu kinh sợ, có lẽ cậu chủ muốn ở cạnh cô ấy lâu hơn.”
Thiết Quý Hoành nghĩ thầm bị kinh sợ chính là anh ta mới phải? Tay suýt chút nữa tàn phế, còn tưởng rằng Kỷ Hi Nguyệt sẽ bị ám sát, kết quả cô là một cao thủ khí công, vết thương của anh trong một đêm gần như phục hồi hoàn toàn.
Anh ta cảm thấy nỗi kinh sợ tối hôm qua phải chịu là nỗi sợ hãi lớn nhất đời này.
Nghĩ đến sự đặc biệt của Kỷ Hi Nguyệt, Thiết Quý Hoành cũng chỉ có thể thầm thở dài. Vì sao người phụ nữ xinh đẹp như vậy, mạnh mẽ như vậy, đáng yêu như vậy, thiện lương như thế mà lại không phải của anh.
Đoạt người phụ nữ của Triệu Húc Hàn thì tất nhiên anh ta không đoạt nổi. Nhìn dáng vẻ hai người như keo sơn, anh ta cũng chỉ có thể hâm mộ ghen tị hận.
Nhưng cũng may anh ta và Triệu Húc Hàn đã đồng thuận, có thể cùng nhau hợp tác làm ăn, điều này chính là một chuyện lớn đối với Thiết gia bọn họ. Một khi thành công, vị trí Thiết gia chủ của anh ta cũng coi như đã chân chính được khẳng định, ai còn dám ngo ngoe, không phục anh ta?
Một quản gia đi tới, nói mấy câu bên tai của Thiết Quý Hoành.
Thiết Quý Hoành nhìn về phía Tiêu Ân, nói: “Tiêu thư ký, Long Bân chính là người của các anh hả? Bên ngoài có người tên Long Bân, nói là đồng nghiệp và bảo vệ của Kỷ đại tiểu thư.”
Tiêu Ân hơi kinh ngạc, sau đó lập tức hào hứng, nói: “Long Bân tới hả? Đúng vậy, anh ấy là đối tác của đại tiểu thư, cũng coi như là bảo vệ.”
“Tiểu Nguyệt còn cần đến bảo vệ?” Khóe miệng Thiết Quý Hoành hơi run rẩy.
Tiêu Ân cười khổ, nói: “Lúc trước tiểu thư là một cô gái tay trói gà không chặt, học được khí công mới ngắn ngủn một tháng.”
Cơ bắp trên khuôn mặt tuấn tú của Thiết Quý Hoành nhanh chóng run rẩy vài cái, sao anh ta lại tự mình chuốc lấy cực khổ, kích thích thế này?
Rất nhanh, Long Bân đi vào, đầu tóc nhọn hình tam giác, khuyên tai kim cương, cả người mặc quần áo đen có đinh tán, nhìn qua y như một tên nhị thế tổ, rất có đặc sắc của Long Bân.
Thiết Quý Hoành nhìn thấy Long Bân cũng sửng sốt, cái tên oắt này chính là bảo vệ của Kỷ Hi Nguyệt? Nhìn thế nào cũng thấy không đáng tin cậy!
“Tiêu Ân!” Long Bân nhếch miệng cười, hơi giống lưu manh.
Tiêu Ân cũng cười nói: “Tốc độ của anh thật là nhanh, mọi chuyện ổn không?”
“Được được được, sao không tốt được? Đại tiểu thư nhà tôi đâu? Không lẽ còn chưa tỉnh dậy?” Long Bân đeo một cái túi đeo chéo da, ra vẻ soái khí, vuốt mái tóc nhọn.
“Ừm, vị này chính là Thiết gia chủ. Thiết gia chủ, vị này chính là đồng nghiệp và bảo vệ của Kỷ tiểu thư, Long Bân.” Tiêu Ân giới thiệu hai bên.
“Chào Thiết gia chủ, quấy rầy rồi.” Long Bân lập tức vươn đôi tay bắt tay với Thiết Quý Hoành.
“Anh là đồng nghiệp của Tiểu Nguyệt? Phóng viên?” Tuy Thiết Quý Hoành biết Triệu gia chủ có tứ đại ám vệ, nhưng bốn người này rất thần bí, muốn xuất hiện phải mang mặt nạ đặc biệt. Cho nên anh ta không ngờ Long Bân sẽ là một trong số các ám vệ, hơn nữa bộ dạng của anh ấy cũng thật sự không quá giống.
“Đúng vậy, tôi là trợ lý của cô ấy, chạy tin tức.” Long Bân rất tự hào m nói: “Năng lực chạy tin tức của đại tiểu thư rất lợi hại, thành tích ở bộ phận tin tức cũng đứng đầu!”
“Vậy sao? Nhưng Tiểu Nguyệt thật sự nằm ngoài dự đoán của mọi người. Anh vừa tới, đi nghỉ ngơi chút đi.” Thiết Quý Hoành hàn huyên vài câu, sau đó rời đi.
Tiêu Ân và Long Bân hai mắt nhìn nhau, ngay sau đó Long Bân đi theo Tiêu Ân tới ngoài cửa phòng Triệu Húc Hàn, gõ cửa.
“Vào đi.” Bên trong vọng ra âm thanh lạnh lẽo của Triệu Húc Hàn.
Tiêu Ân mở cửa đi vào, Triệu Húc Hàn đã mặc một bộ quần áo bình thường ngồi trên sô pha. Kỷ Hi Nguyệt cũng đã dậy, nhưng mà ở bên trong toilet.


Chương 1148: Ôm cây đợi thỏ


Long Bân thấy Triệu Húc hàn, cả người du côn đã biến mất, lập tức kêu lên: “Cậu chủ!”


Triệu Húc Hàn ừ một tiếng, bảo anh ấy ngồi xuống, nói: “Làm xong chuyện rồi?”


“Vâng, người đã xác định nguyên nhân tử vong, nhiệm vụ hoàn thành, nguyên lão bên kia cũng thông qua rồi.” Long Bân lập tức nói rõ.


Triệu Húc Hàn gật đầu, nói: “Vậy nguyên lão nói thế nào về việc sát thủ Tôn gia phái tới nhắm vào tôi và Tiểu Nguyệt.”


Long Bân hơi lúng túng, nói: “Nguyên lão nói, một khi gia chủ muốn tự chọn vợ mình, thì người phụ nữ này cũng nhất định phải có chút thực lực, thế nên lần này để cho gia chủ tự giải quyết.”


Triệu Húc Hàn cười lạnh một tiếng, nói: “Quả nhiên như tôi đoán.”


“Cậu chủ, Tôn gia điều động mười sát thủ khí công, cái này mới đáng sợ đó.” Long bân hơi sốt ruột, nói.


“Có gì đáng sợ đâu. Trừ Tiêu Ân ra, chúng ta đều là người tu luyện, tôi, Tiểu Nguyệt, Thiết Quý Hoành đều có thể một người đối phó hai ba người, chỉ cần không tách ra, bọn họ sẽ không có cơ hội. Dĩ nhiên nếu bọn họ muốn tách ra đối phó, vậy thì cũng sẽ không mười người cùng đối phó một người, vậy sẽ càng thêm dễ đối phó.” Triệu Húc Hàn nhìn Long Bân nói.


Long Bân hơi ngớ ra, nghĩ từ khi nào Kỷ Hi Nguyệt đã lợi hại vậy rồi. Anh ấy mới biết cô có khí công không lâu, sao thoáng cái đã có thể một người đối phó hai ba người rồi? Đây chẳng phải còn lợi hại hơn với anh ấy à?


Không phải là đối phó sát thủ bình thường đâu đó? Là sát thủ khí công mà? Long Bân thầm kinh hãi, nhưng anh ấy không dám hoài nghi lời nói Triệu Húc Hàn, lời cậu chủ nói thường đều chính xác.


Kỷ Hi Nguyệt rửa mặt xong đi ra, trên người mặc quần áo ở nhà rất đáng yêu, thấy Long Bân, cô vui vẻ nói: “Long Bân, anh đến rồi, lần này lại phải kề vai chiến đấu rồi. Chẳng qua lần này tôi không hy vọng được anh cứu.”


Kỷ Hi Nguyệt nghĩ đến lần đó xe hơi của Đường Tuyết Mai nổ tung, nếu không phải Long Bân dùng lưng ngăn chặn dòng khí nổ tung thì khẳng định cô không chết cũng bị thương.


“Đại tiểu thư, nhanh như vậy cô đã lợi hại thế rồi hả? Thật sự tốt quá.” Long Bân dở khóc dở cười, nói.


Kỷ Hi Nguyệt bị anh chọc cười, nói: “Ha ha ha, lợi hại chút mới tốt, sớm chút tiêu diệt hết người xấu, tôi có thể an tâm làm phóng viên của tôi rồi. Thật không biết bên Cảng Thành thế nào.”


“Có chuyện quan trọng cũng sẽ thông báo cho em, em xem tin tức cũng không có tin gì lớn, cho nên yên tâm đi. Cố Cửu quản lý Húc Nguyệt cũng không có bất cứ vấn đề gì, em cứ yên tâm.” Triệu Húc Hàn giải thích cho cô nghe.


Tiêu Ân cũng nói: “Đại tiểu thư, mới có ba ngày, sao có thể xảy ra nhiều chuyện được, vậy không phải mệt chết người còn gì?” Vừa nói thì dở khóc dở cười, chẳng qua ba ngày nay ở chỗ này thật sự mỗi ngày đều là chuyện lớn.


Kỷ Hi Nguyệt gãi đầu, nói: “Nói cũng đúng, chẳng qua ba ngày này sao trôi qua lâu vậy?”


“Bởi vì đột nhiên phát sinh quá nhiều chuyện.” Triệu Húc Hàn nói, sau đó nói với Long Bân: “Bắt đầu từ bây giờ anh cũng đừng rời khỏi, cố gắng ở cùng Tiêu Ân.”


Long Bân nhìn Tiêu Ân, sau đó gật đầu, nói: “Được.”


Trong lòng Tiêu Ân cảm động, anh ấy là trợ lý bên cạnh Triệu Húc Hàn, mặc kệ có phải người tu luyện khí công hay không thì đều phải thường xuyên ở cùng nhau, nhưng đối mặt sát thủ khí công, đoán chừng anh ấy cũng không có sức chống cự. Bây giờ Triệu Húc Hàn sắp xếp Long Bân ở bên cạnh anh ấy, thật ra thì cũng là vì bảo vệ anh ấy.


“Anh Hàn, vậy hôm nay chúng ta làm gì? Chẳng lẽ phải ở biệt thự đợi mười tên sát thủ đến?” Kỷ Hi Nguyệt nghĩ thầm.


“Chẳng lẽ em còn muốn ra ngoài du lịch? Bên ngoài cũng không quá an toàn.” Triệu Húc Hàn hơi dở khóc dở cười, ý nghĩ của anh và Thiết Quý Hoành chính là ôm cây đợi thỏ trong biệt thự.


Suy cho cùng biệt thự có hệ thống an ninh, có người xâm nhập sẽ có cảnh cáo, bọn họ phải đối phó mười sát thủ khí công, cô gái bé nhỏ này đúng là không lo lắng chút nào.





Chương 1149: Cô là tôi dạy đó


Kỷ Hi Nguyệt cụp mắt xuống, nói: “Chẳng lẽ nếu bọn họ không đến thì chúng ta vẫn luôn đợi?”


“Trước tiên đợi hai ngày, bởi vì bọn họ muốn tới bên này cần phải tốn thời gian, sau đó phải có kế hoạch, cũng cần phải có thời gian. Đoàn sát thủ mười người, đoán chừng sẽ không sợ hãi, vì vậy cho dù chúng ta trốn ở đây thì bọn họ cũng cảm thấy không có gì nguy hiểm. Suy cho cùng thì trong mắt bọn họ, bên này chúng ta sẽ không có quá bốn người là người luyện khí công, cho nên mười người tất thắng.” Triệu Húc Hàn giải thích.


Kỷ Hi Nguyệt nhíu mày, nói: “Anh Hàn, chẳng lẽ bên anh Thiết chỉ có một mình anh ta là người tu luyện khí công?”


Triệu Húc Hàn gật đầu, nói: “Đúng vậy, Thiết gia vốn không phải bồi dưỡng người tu luyện khí công, chẳng qua Thiết Quý Hoành có thiên phú mà thôi. Gia tộc của bọn họ tổng cộng cũng chỉ có mấy người cao thủ, thế nên căn biệt thự này cũng chỉ có mình anh ta.”


“Vậy chúng ta thêm Long Bân cũng chỉ có bốn người, đây không phải bị bọn hắn đoán trúng rồi hả?” Kỷ Hi Nguyệt buồn cười, nói.


Triệu Húc Hàn nhìn cô, nói: “Em có thể một đánh hai không?”


Kỷ Hi Nguyệt sửng sốt, sau đó lập tức hai tay ôm ngực nói: “Nếu theo cảm giác của em, em cảm thấy một mình em có thể đánh ba!”


Tiêu Ân và Long Bân lập tức phụt một tiếng cười lên, người phụ nữ này sao lại tự tin đến thế.


“Để chứng minh chính em, chúng ta đi phòng huấn luyện, vừa lúc để tất cả mọi người đều hiểu rõ. Tiêu Ân, anh đi gọi Thiết gia chủ, chúng ta cần phải hiểu rõ thực lực của mình.”


Mặc dù Triệu Húc Hàn cảm thấy Kỷ Hi Nguyệt rất mạnh, nhưng không có chính thức thử qua, không biết rốt cuộc cô mạnh đến mức nào?


Đối mặt mười tên sát thủ, quả thật không thể qua loa.


Tiêu Ân nhận lệnh rời đi, Triệu Húc Hàn bảo Long Bân đi thay quần áo, anh và Kỷ Hi Nguyệt cũng lập tức thay đồ thể thao. Mười lăm phút sau, bốn người cùng đi tới phòng tập thể thao.


Bản thân Thiết Quý Hoành thích vận động, cho nên phòng tập thể thao rất lớn. Ngoài dụng cụ thường dùng thì ở giữa có không gian rất lớn dùng để tự do vật lộn.


Thiết Quý Hoành nhìn Triệu Húc Hàn, cười khổ nói: “Tay của tôi vừa khỏi, anh đang lợi dụng việc công để trả thù riêng hả?”


Triệu Húc Hàn tức giận liếc anh ta một cái, nói: “Anh là con gái à? Tay thế này mà bảo không khỏi?”


Thiết Quý Hoành vén lên xem một chút, vết sẹo màu hồng phấn rất dài, nhưng hoàn toàn chẳng khác gì là một hình xăm, tình trạng vết thương bên trong đã sớm khôi phục.


Kỷ Hi Nguyệt nhìn thấy, vui vẻ nói: “Quả nhiên đã khỏi hoàn toàn.” Vừa nói còn vươn tay lật cánh tay anh ta trở qua trở lại để xem.


Nhưng lập tức bị Triệu Húc Hàn tách ra, cô gái bé nhỏ này đúng thật chả có chút kiêng kỵ nào, tay của đàn ông là có thể tùy tiện động vào như vậy sao?


Thấy ánh mắt cưng chiều của Thiết Quý Hoành nhìn Kỷ Hi Nguyệt, anh đã muốn đánh mông Kỷ Hi Nguyệt.


“Khụ khụ khụ, anh Hàn, phải đánh thế nào?” Kỷ Hi Nguyệt rất hưng phấn, đã lâu không huấn luyện rồi, thế nên giống như thử duỗi tay. Lúc trước đối mặt nữ sát thủ cũng chỉ có mấy chiêu, cô hận không thể đánh nửa ngày, để cô từ từ thư giãn gân cốt.


Cô phát hiện huấn luyện cũng sẽ nghiện, trước kia kêu cô huấn luyện, cô sẽ luôn miệng kêu khổ, bây giờ lại muốn huấn luyện.


Người này, có đôi khi sẽ thất thường như vậy. Chẳng qua Kỷ Hi Nguyệt rất thích trạng thái của cô bây giờ, huấn luyện có thể khiến cô càng thêm rõ tiềm năng và thực lực của mình.


Long Bân đứng ra nói: “Đại tiểu thư, không bằng tôi và cô thử xem?”


Kỷ Hi Nguyệt cười ha ha, nhìn dáng người thon dài của Long Bân, nói: “Long Bân, anh chưa từng thấy tôi đánh đúng không?”


Long Bân lắc đầu, cười khổ nói: “Đại tiểu thư, cô cũng đừng quên rất nhiều thuật phòng thân của cô đều do tôi dạy.”





Chương 1150: Cơn sóng trước chết trên bờ cát


“Đúng ha. Có điều có rất nhiều chuyện, đồ đệ đều trò giỏi hơn thầy, cái này gọi là Trường Giang sóng sau xô sóng trước, sóng trước chết trên bờ cát! Ha ha ha.” Kỷ Hi Nguyệt rất kiêu ngạo, cười ha hả.


Thiết Quý Hoành nhìn cô cười, lắc đầu nói: “Tiểu Nguyệt, em cũng đừng nói quá vẹn toàn, một lát thua sẽ mất mặt.”


“Em chưa bao giờ sợ mất mặt, mất mặt cũng không đáng giá mấy đồng. Chỉ có mấy người đàn ông các anh mới sĩ diện như vậy, bây giờ em sĩ diện là tốt, còn Long Bân, ha ha, tôi cảm thấy anh sẽ thua!” Kỷ Hi Nguyệt ngoắc tay với anh ta, ý là kêu Long Bân xuất chiêu trước.


Long Bân nhìn Triệu Húc Hàn, Triệu Húc Hàn gật đầu với anh ấy, nói: “Cẩn thận chút, đại tiểu thư đã không giống trước kia.”


Triệu Húc Hàn cảm thấy mình nói ra những lời này là lạ, nhưng Kỷ Hi Nguyệt thật sự xưa không bằng nay, nếu không phải vẫn luôn chứng kiến cô mạnh lên, chỉ sợ anh cũng khó tin vào hai mắt của mình.


Long Bân gật đầu, sau đó gương mặt tuấn tú trở nên lạnh lùng, khí công toàn thân bộc phát ra.


Thiết Quý Hoành và Triệu Húc Hàn lùi ra, đều có thể cảm nhận khí áp của anh ấy. Chẳng qua bên Kỷ Hi Nguyệt hoàn toàn không có, giống như nhìn thấy một cô gái trẻ nhu nhược.


“Đại tiểu thư, đắc tội!” Long Bân nói xong, trực tiếp bay lên không trung, lập tức đá một cước mạnh về phía mặt Kỷ Hi Nguyệt.


“Mẹ kiếp, Long Bân, chiêu này của anh quá độc ác rồi! Vừa xuất chiêu đã muốn hủy dung tôi! Cái này tôi nhịn không được!” Nháy mắt hơi thở mãnh liệt của Kỷ Hi Nguyệt bộc phát ra, sau đó hai tay lập tức đan chéo trước mặt.


Chân Long Bân trực tiếp đá trúng hai tay bắt chéo của Kỷ Hi Nguyệt, nhưng không đá lui Kỷ Hi Nguyệt, ngược lại bị cô đẩy ra trong nháy mắt.


Thân thể anh ấy vút lên trời cao, lập tức cảm nhận được một luồng sức mạnh mạnh mẽ, sau đó bị đẩy bay ra ngoài, sau đó anh ấy trở mình trên trời cao, rơi xuống phía đối diện.


Vẻ mặt anh ấy khẽ biến, sức lực Kỷ Hi Nguyệt rất mạnh. Mặc dù vừa rồi anh mới xuất ra sức lực tầng năm, nhưng một chiêu kia anh cũng cảm giác được mình cũng không dốc hết toàn lực.


“Không cần giữ lại sức đâu, nếu không sẽ bị đánh đó!” Kỷ Hi Nguyệt nhếch miệng cười một tiếng, sau đó ngoắc tay khiêu khích Long Bân lần nữa.


Khóe miệng Triệu Húc Hàn và Thiết Quý Hoành đều co giật, Tiêu Ân đứng ở cửa lại có vẻ mặt cười khổ, cao thủ chính là cao thủ, không phải người bình thường như anh ấy có thể vượt qua.


Đáng tiếc anh ấy không tốt số như vậy, hoàn toàn vận không ra khí, đời này khí công và anh đã vô duyên. Thế nên cho dù bản lĩnh anh khá hơn nữa, gặp phải người luyện khí công thì vẫn là con đường chết.


Tiêu Ân ngẫm nghĩ cảm thấy bi thương và bất công, đáng tiếc chỉ vô dụng.


Long Bân bay vọt, nhào tới lần nữa, lần này là hai quả đấm, chỉ là Kỷ Hi Nguyệt không để cho anh ấy tới gần, lập tức xoay người đá một cái, một cước đá trên nắm tay Long Bân.


Nháy mắt Long Bân bị đá bay ra ngoài, sức mạnh lần này của Kỷ Hi Nguyệt lớn hơn vừa nãy, khiến anh ấy cực kỳ hoảng sợ.


Kỷ Hi Nguyệt cười ha ha, nói: “Sao hả?”


Sau khi Long Bân rơi xuống đất, còn lui về sau hai bước, nói: “Đại tiểu thư, sao thực lực của cô mạnh vậy?”


“Tôi cũng không biết, có thể chiêu thức của tôi không tốt như các anh, thế nên dựa vào sức mạnh khí công bổ sung?” Kỷ Hi Nguyệt nhún vai.


Tất cả mọi người có cảm giác muốn hộc máu, người phụ nữ giả bộ thật sự đến chẳng cho bọn họ chút thể diện nào, thế nên vẻ mặt của mọi người đều khó coi như giẫm phải phân.


“Tại sao lại nồng hậu như vậy, tôi luyện lâu như vậy cũng không bằng cô một tháng?” Long Bân bị đả kích.


Thật ra Triệu Húc Hàn nghĩ thầm anh ấy thì tính là gì, anh huấn luyện còn lâu hơn anh ấy, nhưng cũng có cảm giác không bằng cô gái này. Tối hôm qua hỗ trợ lẫn nhau tu khí công, anh đã đã lĩnh hội ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK