Mục lục
Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó! - Q3 - Chương 14: Chương 42




Editor: trang bubble ^^





Trong trọn cả quá trình, Kiều Tịch Hoàn vẫn có vẻ rất bình tĩnh, khóe miệng cô mỉm cười, nhẹ nhàng nói về phía Cố Tử Hàn, "Cố tổng, ngài cảm thấy thế nào?"





Vẻ mặt Cố Tử Hàn biến hóa, anh nhìn Kiều Tịch Hoàn, khoảnh khắc kia không nói gì





Kiều Tịch Hoàn cũng không để ý





Trong lòng cô rất rõ ràng, loại người không chịu thua kém như Cố Tử Hàn này, bị người chiến thắng trần trụi như vậy, dĩ nhiên là không thoải mái!





Không thoải mái lại có thể thế nào?





Đối với Kiều Tịch Hoàn cô mà nói, Cố Tử Hàn coi là cái gì chứ?!





Từ khi lựa chọn đến Cố thị phát triển cô đã rõ ràng sự mạnh mẽ của cô cuối cùng sẽ gây thù địch, mà kẻ địch lớn nhất trừ Cố Tử Hàn còn có thể là ai?!





Sớm một chút muộn một chút, cần gì che che giấu giấu, chẳng bằng cứ kéo nổ tung như vậy!





Khóe miệng cô nở nụ cười, không quan tâm Cố Tử Hàn dù cho cảm xúc biến hóa gì đó, mở miệng lần nữa, "Cố tổng?"





"Chủ tịch, ngài thấy thế nào?" Cố Tử Hàn quay đầu, ném chuyện tới Cố Diệu kia





Cố Tử Hàn đúng là rất biết tìm lối thoát cho mình





Trước mặt nhiều người như vậy, tự mình cho cái cọc mình hạ xuống, vẫn là làm ra vẻ chút





Ánh mắt Cố Diệu lập lòe, trong đáy mắt nổi lên tán thành và khen ngợi rõ ràng, ông gật đầu, "Rất tốt, Cố thị đã rất lâu không có phương pháp đổi mới như vậy rồi, mặc dù phương án mạo hiểm chút, nhưng không thể nghi ngờ là phương pháp tốt nhất bảo đảm lợi nhuận tăng cường sức cạnh tranh, quả nhiên người trẻ tuổi nhân tài xuất hiện lớp lớp, xem ra là tôi già rồi"





Nói xong, Cố Diệu vẫn còn cười cười rất khoa trương





Những người khác cũng rất thức thời phụ họa





"Cám ơn chủ tịch khen ngợi Tôi cũng chỉ là dựa theo ý nghĩ của tôi nói ra, rất nhiều chỗ không thoả đáng, không hoàn thiện, mong rằng không nên chê cười" Kiều Tịch Hoàn khiêm tốn nói





"Không thoả đáng, không hoàn thiện, những thứ này đều là chi tiết nhỏ có thể từ từ sửa đổi, ít nhất idea là ưu tú xưa nay chưa từng có!" Cố Diệu không che giấu chút nào tán thành của mình đối với phương án này, "Hiện tại tôi quyết định, hạng mục này sẽ do Kiều Tịch Hoàn toàn quyền tiếp nhận Tử Hàn, con cung cấp duy trì hạng mục, mà những ngành khác thì không cần bất kỳ lý do gì hoàn toàn phối hợp thị trường đạt thành hạng mục này"





"Vâng" Cố Tử Hàn gật đầu, đôi mắt liếc nhìn Kiều Tịch Hoàn





Kiều Tịch Hoàn làm như không nhìn thấy, khóe miệng vẫn cười đến rất vui vẻ





Quản lý những ngành khác cũng đều đồng ý, làm tốt tuyệt đối phối hợp, ủng hộ công việc!





Hội nghị kết thúc





Kiều Tịch Hoàn vô cùng nở mày nở mặt





Tần Văn Chính vỗ vỗ bả vai Kiều Tịch Hoàn, ý vị sâu xa nói, "Làm rất tốt, có nhu cầu gì cứ việc nói"





"Cám ơn quản lí Tần, tôi nhất định sẽ hoàn thành hạng mục này"





"Ừ"





Tâm tình Kiều Tịch Hoàn rất tốt, tự mình trở lại phòng làm việc





Trước ở Hoàn Vũ, cô từng nghĩ đến loại phương án này, bằng không hiện tại cũng sẽ không nắm chắc như vậy mà nói ra, có điều sau khi đánh giá lợi nhụân và được mất thì vẫn quyết định từ bỏ, mà Cố thị thì điểm này cũng không nghĩ tới đã muốn tiến quân siêu thị, không trách được nhiều năm như vậy, Quý tộc Hào Môn có địa vị lịch sử lâu đời ở Thượng Hải cũng đã phát triển đến trình độ này





Cô uống một hớp cà phê, đứng dậy từ trên ghế làm việc, theo phương án này muốn bàn xuống khoản nghiệp vụ này cũng không khó, khó khăn chính là có lẽ sẽ có người gian lận trong bóng tối, bây giờ cô nổi trội ở Cố thị, rất dễ dàng sẽ bị người ta hung hăng đè xuống!





Cô duỗi người, binh đến tướng đỡ nước đến đất chặn, cô tỏ vẻ rất bình tĩnh





Lăn lộn ở trên thương trường, không một đường chém loạn ma như vậy, cũng không tính là thành công gì!





Ngay lúc này





Điện thoại đột nhiên vang lên





Cô nhìn điện thoại gọi tới, nhíu lông mày, tiếp nhận, "Alô"





"Tôi nghe cha nói, tôi đến Cố thị làm, cần tự mình đến tìm cô?" Tiếng của Dụ Lạc Vi, không có mảy may giọng thỉnh cầu người khác, ngược lại là vênh váo tự đắc





Khóe miệng Kiều Tịch Hoàn nở nụ cười lạnh, "Tôi đã nói như vậy"





"Vậy cô đang ở đâu, hiện tại tôi sẽ tới tìm cô" Giọng nghe vào vẫn còn rất không thoải mái!





"Giờ này, tôi đương nhiên là đang làm việc" Kiều Tịch Hoàn nói





"Nửa giờ sau tôi đến, cô ở phòng làm việc chờ tôi" Giọng điệu rõ ràng rất hung hăng!





Ánh mắt Kiều Tịch Hoàn lạnh lùng, không trả lời được, cũng không trả lời không được, cô bèn trực tiếp cúp điện thoại





Đối với Dụ Lạc Vi, cô thật sự là không có hăng hái gì lắm





Mím mím môi, cầm điện thoại lên, gọi





Bên kia vang lên một lúc lâu, tiếp nhận, "Alô"





Một giọng nói phái nam






Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK