Kiều Tịch Hoàn mím mím môi, "Có giá trị lợi dụng hay không, gặp mặt sẽ biết Chỉ có điều ngược lại, tôi có lẽ còn có giá trị đối với cô"
"Nói thế nào?" Ngôn Hân Nghiên nhướng mày
Lần trước không phải khi gặp mặt, không phải cô đã nói, cô hi vọng có một ngày, cô có thể khiến cho Ngôn Hân Đồng và Cố Tử Hàn, cùng với toàn bộ người nhà họ Ngôn, chết không có chỗ chôn sao?" Kiều Tịch Hoàn hỏi cô ta, "Không biết hi vọng này, cô vẫn còn chứ?"
Bên kia trầm mặc, hồi lâu, "Gặp mặt ở đâu?"
"Cô cảm thấy chỗ nào tiện nhất?"
"Cà phê Ma Đăng, đường Nam Kinh" Bên kia nói
(*) Ma đăng: Hiện đại, tân thời, kiểu mới
"Được, nửa giờ sau đến, không gặp không về" Nói xong, cúp điện thoại
Kiều Tịch Hoàn để điện thoại di động xuống, gọi điện thoại cho Vũ Đại, cầm giỏ xách lên ra cửa
Milk nhìn cô, liền vội vàng đứng lên, "Quản lý Kiều đi đâu vậy?"
"Có chuyện đi ra ngoài, có người tìm điện thoại cho tôi"
“Vâng”
Kiều Tịch Hoàn đi ra tòa nhà Cố thị, ngồi trong Vũ Đại lái xe, một đường đến cà phê Ma Đăng
Cô đi vào, dưới sự dẫn đường của nhân viên phục vụ, đi vào một phòng bao
Trong phòng bao, Ngôn Hân Nghiên đã sớm ngồi ở đó
Cô trang điểm kiểu khói nhẹ, không giống với vẻ thanh thuần nhà giàu thiên kim trước kia, có vẻ phong trần chút, đặc biệt giờ phút này trên tay còn đang kẹp một điếu thuốc, có vẻ thế tục
Ngôn Hân Nghiên nhìn Kiều Tịch Hoàn, trong miệng phun ra một làn khói, dập tắt thuốc trên tay, mở miệng nói, "Có phải rất ngạc nhiên không, hiện giờ tôi biến thành dáng vẻ thế này"
"Mỗi người đều phải biến hóa theo thời gian, không có gì đáng kinh ngạc" Kiều Tịch Hoàn nói, rất tự nhiên ngồi ở vị trí đối diện cô ta
"Tôi biết ngay cô còn có ý tứ hơn tưởng tượng của tôi" Ngôn Hân Nghiên nở nụ cười châm chọc, treo bên môi
Kiều Tịch Hoàn không có biểu cảm đặc biệt gì, hình như cũng không có tâm tư dây dưa như vậy với cô ta, nhìn cô ta thẳng thừng nói, "Hôm nay tìm cô có chuyện"
"Cô nói đi" Ngôn Hân Nghiên nhìn cô, "Nếu như điều kiện đầu tiên là có thể giúp tôi đối phó, tôi có thể đủ khả năng, cũng sẽ giúp tới cùng"
Kiều Tịch Hoàn nhíu mày một cái, "Trước khi nói chuyện, tôi có thể hỏi không, tại sao thù địch người nhà họ Ngôn như vậy"
"Đương nhiên là bởi vì bọn họ đối xử không tốt với tôi Chỉ có điều không sao, tôi dù sao cũng cảm thấy, người nhà họ Ngôn diễu võ dương oai như vậy, đều sẽ gặp báo ứng, cho nên tôi liền chịu nhịn như vậy, chịu nhịn, cho đến khi nhìn thấy bọn họ từng người một bị báo ứng mới thôi!" Vẻ hung ác của Ngôn Hân Nghiên, hình như dùng ngôn ngữ không biểu đạt ra được
Biểu hiện của cô ngược lại, gió nhẹ nước chảy
Kiều Tịch Hoàn mím môi nói, "Nhanh chóng và mãnh liệt nói một câu, tôi cảm thấy rất tán thành"
Ngôn Hân Nghiên nhướng mày
"Một nhân vật phản diện trong kịch, anh ta nói kẻ thù của kẻ thù, chính là bạn bè" Kiều Tịch Hoàn nói với Ngôn Hân Đồng, "Tôi nghĩ, bây giờ chúng ta sẽ là bạn bè"
Ngôn Hân Nghiên cười lạnh
Bạn bè?!
Mình biến thành như vậy, cuối cùng không thoát được quan hệ với phụ nữ này
Nhưng mà, nếu như hiện tại đứng ở trên cùng một vạch xuất phát
Thỉnh thoảng làm "Bạn bè" một lần cũng không sao
Dù sao, cô cũng không có khả năng bị người tính kế nhiều gì
Cô ngước mắt nhìn Kiều Tịch Hoàn, "Nói mục đích của cô"
" Cô có biết Liêu Văn Phong không?" Kiều Tịch Hoàn hỏi, trực tiếp đến không xong
"Biết" Ngôn Hân Nghiên cũng không phản bác, "Bị Cố Tử Hàn lột sạch quần áo, ném ở trên giường của ông ta, từng dây dưa với lão đàn ông này"
"Hiện giờ thế nào? Vẫn còn đang dây dưa sao?" Kiều Tịch Hoàn hỏi
"Rất lâu rồi không bị đưa cho, tôi đoán chừng Liêu Văn Phong chắc cũng mất đi hứng thú với tôi Đối với một kỹ nữ mà nói, chẳng lẽ còn hy vọng xa vời đàn ông lưu luyến mình?!" Ngôn Hân Nghiên nói, càng thêm châm chọc
"Nghĩ cách để cho ông ta có hứng thú với cô, tôi cần cô giúp tôi làm một chuyện" Kiều Tịch Hoàn hung hăng nói
Ngôn Hân Nghiên nhìn cô, chân mày nâng lên, "Muốn tôi lấy hình hay video chúng tôi lên giường?"
Kiều Tịch Hoàn sợ run một giây, khóe miệng nhếch lên
Sau khi đã trải qua nhiều chuyện như vậy, Ngôn Hân Nghiên hiển nhiên thông minh rất nhiều
"Đúng"
"Tôi có" Ngôn Hân Nghiên gằn từng tiếng
Kiều Tịch Hoàn cau mày, ngược lại thật sự có phần không kịp chuẩn bị
"Liêu Văn Phong người này rất cẩn thận, trên căn bản khi bị đưa đi, trên người không thể có thứ gì, tôi thừa dịp ông ta không chú ý, sử dụng điện thoại của ông ta chụp, gửi vào điện thoại di động của tôi, sau đó sẽ xóa sạch hình trong điện thoại di động của ông ta, hơn nữa kế sách như thế, tôi áp dụng ít nhất không dưới năm lần, mới rốt cuộc thành công Tôi nghĩ Cố Tử Hàn coi trọng một người như vậy, cuối cùng bắt được cái chuôi, cũng có thể sinh ra đả kích cho Cố Tử Hàn" Ngôn Hân Nghiên nhìn Kiều Tịch Hoàn, nói, "Chỉ có điều tôi không biết nên dùng ảnh chụp chèn ép như thế nào, cho nên sẽ chờ đợi, đối với Cố Tử Hàn kiểu người tàn nhẫn này, chắc chắn sẽ tồn tại mấy nhân vật lớn hận anh ta tận xương còn có năng lực kéo anh ta xuống, quả nhiên, để cho tôi đợi đến rồi"
Ngôn Hân Nghiên nói, còn hả hê nở nụ cười
Giờ phút này, cô quả thật đắc ý
Bởi vì nhân vật lớn mà Ngôn Hân Nghiên nói, cô cảm thấy cô có thể đảm nhiệm
Cô mím môi, "Đưa hình cho tôi, tôi muốn Liêu Văn Phong biến mất trước"
"Sau đó thì sao?"
"Sau đó, mới có thể từng bước từng bước một cắt giảm thế lực của Cố Tử Hàn Tiến tới, một lưới bắt hết người nhà họ Ngôn các người" Kiều Tịch Hoàn nói, rất dễ dàng
Ngôn Hân Nghiên cười lạnh, "Thời gian này, dài bao nhiêu?"
"Tôi không thể bảo đảm, nhưng mà tôi lại cảm thấy, cũng không lâu Bởi vì tôi cũng không hi vọng đợi quá lâu, như vậy tôi cũng vậy sẽ cảm thấy, mệt chết đi" Kiều Tịch Hoàn nói từng chữ từng câu
Ngôn Hân Nghiên mím môi nhìn cô
Mang theo chút nghi ngờ không tin tưởng
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn