Đi xuống lầu, vừa đúng đụng phải Cố Tử Tuấn trở về
Cố Tử Tuấn cũng không quá giang xe cô, tự mình bắt taxi, trong giờ cao điểm tan tầm quả thật lỡ rất nhiều thời gian, nhịn không được hỏi, “Không phải cậu có xe sao? Sao không chạy?”
“Chị cho rằng tôi không muốn chạy, mẹ nói chạy xe đi làm quá mức rêu rao Kêu tôi tự mình bắt xe đi” Cố Tử Tuấn nói
“…”Kiều Tịch Hoàn toát mồ hôi
Người cả công ty đều biết chuyện Cố Tử Tuấn là công tử, có gì hay mà lảng tránh
“Vậy cậu mua một chiếc xe nhìn chững chạc một chút” Kiều Tịch Hoàn nói
Cả người Cố Tử Tuấn bỗng nhiên khựng lại
Sao anh lại không nghĩ đến?!
Chạy Ferrari siêu tốc độ có vẻ quá phù phiếm, sao anh lại không nghĩ đến, mua một chiếc xe giống như Volkswagen, Huyndai gì đó, ít nhất mạnh hơn việc mỗi ngày mình bắt xe đi làm kéo dài thời gian nhiều
Kiều Tịch Hoàn nhìn dáng vẻ Cố Tử Tuấn, “Đừng cảm kích tôi, tôi chỉ có suy nghĩ của người bình thường”
Nói xong, liền lách qua người Cố Tử Tuấn đi xuống lầu
Cố Tử Tuấn cắn răng nghiến lợi, người phụ nữ này, không đả kích người ta sẽ chết sao?!
Anh chỉ không suy nghĩ nhiều như vậy, anh không phải không có “Suy nghĩ của người bình thường”!
Mẹ nó!
Kiều Tịch Hoàn xuống lầu, phòng ăn đã bắt đầu chuẩn bị cơm tối
Cố Diệu Kỳ cũng trở về rồi, ngồi trong phòng khách xem báo, Tề Tuệ Phân và Ngôn Hân Đồng đang giúp người giúp việc xử lý cơm tối
Khi Kiều Tịch Hoàn cũng chuẩn bị đi giúp một tay, ngoài phòng khách đột nhiên nhìn thấy Cố Tử Nhan hết sức phấn chấn đi vào, người đàn ông khoác tay bên cạnh… Cổ Nguyên
Tròng mắt Kiều Tịch Hoàn khựng lại
Cổ Nguyên nhìn vào mắt cô, cũng dừng lại một chút
Hai người cứ không để lại dấu vết như vậy rời khỏi tầm mắt nhau
Cổ Nguyên bị Cố Tử Nhan kéo về phía ghế sa lon, cô đi về phía phòng ăn
Kiều Tịch Hoàn cắn môi
Là thật sự bắt đầu lui tới rồi hả?!
Không chút kiêng kỵ mang về nhà như vậy
Thức ăn chuẩn bị xong, người một nhà ngồi quanh trên bàn cơm ăn cơm
Trong bữa rất yên tĩnh, tất cả mọi người có thói quen trầm mặc ăn cơm như vậy
Cổ Nguyên luôn luôn rất có giáo dưỡng, trường hợp như vậy, anh luôn thoải mái dung nhập vào trong đó
“Cha, mẹ, hôm nay con đi nhà Cổ Nguyên gặp cha Cổ, mẹ Cổ, còn có ông nội Cổ” Cố Tử Nhan đột nhiên mở miệng nói
Cố Diệu Kỳ nhìn con gái, hỏi, “Bọn họ có ấn tượng như thế nào về con?”
“Cổ Nguyên, anh nói đi” Cố Tử Nhan hơi xấu hổ đụng đụng Cổ Nguyên
Cổ Nguyên buông chén đũa xuống, vô cùng cung kính với các bậc cha chú, “Cha mẹ cháu có ấn tượng vô cùng tốt với Tử Nhan Kêu cháu mang Tử Nhan tới nhà nhiều chút”
“Vậy thì tốt” Cố Diệu Kỳ cười nói, “Mặc dù thời gian hai đứa yêu đương hơi ngắn, nhưng cha thấy tình cảm của hai đứa không tệ Mặc dù chuyện như vậy không nên để phía bậc cha chú nhà gái chúng ta mở miệng, nhưng sớm muộn gì cũng là người một nhà, không bằng lúc nào hẹn gặp cha mẹ cháu, nói chuyện kết hôn”
"Kết hôn?" Chú ý Tử Nhan đột nhiên có phần kích động, nhìn bên cạnh ném tới dáng vẻ khác thường, lại cảm thấy mình dường như hơi quá kích động, cười cười xấu hổ, “Con và Cổ Nguyên lui tới còn chưa đến một tháng đã nói chuyện kết hôn…”
“Chuyện này có là gì, cha và mẹ của con ban đầu chỉ gặp mặt có hai lần, còn không kết hôn, sinh ra các con một đống đứa bé lớn như vậy” Cố Diệu Kỳ bàng quan nói
Cố Tử Nhan cắn môi, không nói gì
Thật ra thì
Trong lòng cô mong không thể lập tức kết hôn
“Hôm nay trước khi ra khỏi nhà cha mẹ cháu vẫn còn nói để cho cháu hẹn ngài và dì cùng ăn bữa cơm, gặp mặt một lần, coi như thừa nhận chuyện cháu và Tử Nhan lui tới Về phần hôn nhân, Tử Nhan còn nhỏ, đợi sau khi cô ấy tốt nghiệp đại học lại nói cũng được” Cổ Nguyên nói, rất tự nhiên cũng không mất lễ tiết
“Tử Nhan cũng sắp tốt nghiệp” Cố Diệu Kỳ nói
Cổ Nguyên không phản bác
Gương mặt Cố Tử Nhan hoàn toàn đỏ bừng
Cho dù là người phụ nữ nào, khi nói chuyện kết hôn, tự nhiên đều sẽ có dáng vẻ như vậy
Kiều Tịch Hoàn vẫn cúi thấp đầu ăn cơm, có lúc sẽ ngước mắt nhìn Cổ Nguyên, nhìn anh không có cảm xúc đặc thù gì, liền lại cúi đầu bới cơm
Một bữa cơm, Kiều
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn