Mục lục
Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó! - Q3 - Chương 202: Chương 582




Kiều Tịch Hoàn chợt quay đầu lại, nhìn Doãn Tường mặt lạnh đang hiện ra trước mặt mình, hơn nữa thuận thế che chở cô ở phía sau





Doãn Tường biết đánh nhau sao?!





Nhìn dáng vẻ, hình như là thế





Cô cắn môi, hiện giờ không hỏi nhiều như vậy





Chỉ thấy Doãn Tường từng quyền từng quyền, chính xác mà có lực đánh nhau với đối phương





Kiều Tịch Hoàn khống chế hô hấp, bản thân một lần nữa đi vào trong xe con





Cô leo lên xe con, rất dùng sức cởi túi vải





Dụ Lạc Vi





Trên dưới toàn thân đều bị thương, trên mặt đã sưng lên không còn hình dáng





Cô kiểm tra hô hấp của cô ta, cô ta khẽ thở





Cắn môi, hiện giờ cũng không để ý được quá nhiều, một phát nâng Dụ Lạc Vi lên, đi vào trong xe con của cô





Dụ Lạc Vi hoàn toàn rơi vào trạng thái hôn mê, vốn không ra được chút khí lực gì





Cô tốn hơi sức thật lớn mới đẩy được Dụ Lạc Vi từ trong xe con ra ngoài, sau đó đỡ cô ta từng bước gian nan đi tới trong xe con của mình





Cô cắn răng, vào lúc này không thể xả hơi một giây





Kiều Tịch Hoàn đi rất chậm, kéo một người như thế, cô không thể bước dài chân! Cô thật sự hận hơi sức của mình không thể lớn hơn một chút, nếu có thể giống như Vũ Đại vậy!





Mồ hôi của cô từ trên trán rơi xuống dưới, không chỉ lao lực, nhịp tim cũng rất nhanh Ở trong hoàn cảnh hiểm ác như vậy, cô không biết mình có thể thật sự kéo Dụ Lạc Vi an toàn tới trong xe của mình hay không…





Đột nhiên





Kiều Tịch Hoàn giống như nghe được Vũ Đại kêu lớn một tiếng, “Kiều Tịch Hoàn cẩn thận!”





Lời của Vũ Đại vẫn còn quanh quẩn bên tai, đã cảm thấy sau lưng mình có cảm giác đau đớn mãnh liệt, giống như sức lực của quả đấm, lực lớn như vậy, cô kéo Dụ Lạc Vi, trực tiếp lao về phía trước, khoảnh khắc khi ngã xuống đất, sau lưng còn bị một người đàn ông hung hăng đạp một cước





Đau!





Kiều Tịch Hoàn cau mày, cắn răng nghiến lợi





Cô thậm chí cảm thấy, xương của cô chắc đã gãy, một khắc kia nước mắt hoàn toàn không chịu khống chế rơi ra ngoài





Cô quay đầu, nhìn đôi chân đeo giày da rất nặng kia đang hướng lên đầu cô thì đột nhiên bị kéo ra, cô nhìn Doãn Tường ôm cổ người kia, kéo lui anh ta về phía sau mấy bước, ném ra ngoài





Doãn Tường vội vàng chạy tới đỡ Kiều Tịch Hoàn lên, đỡ Dụ Lạc Vi lên, nhanh chóng đi vào trong xe con, thật cấp bách, cho nên dùng lực lớn đẩy hai người bọn họ vào chỗ ngồi phía sau, đóng cửa xe, bản thân xoay người ngồi vào vị trí tay lái, lái xe trực tiếp rời đi! dfienddn lieqiudoon





“Doãn Tường, còn có Vũ Đại!” Kiều Tịch Hoàn thét chói tai, nhìn Vũ Đại còn bị hai người vây đánh, có hai người hiện giờ nằm trên mặt đất, nhưng rõ ràng, hai người kia vẫn chưa chết, thân thể đều đang giãy giụa, không chừng một giây tiếp theo đứng lên, lại vây đánh Vũ Đại





“Tôi đưa hai người đến chỗ an toàn trước” Doãn Tường lạnh lùng nói





Xe hoàn toàn không ngừng lại, lái về phía trước





“Doãn Tường, cậu dừng xe cho tôi!” Kiều Tịch Hoàn hung hăng nói, cho dù hiện giờ toàn thân đau muốn chết, nhưng Vũ Đại vẫn còn một mình ở đó!





Một đấu với bốn





Bốn người này rõ ràng, rõ ràng không phải là đèn đã cạn dầu





Mặt mày Doãn Tường cũng không động đậy, vẻ nghiêm túc một khắc kia, khiến Kiều Tịch Hoàn cảm thấy, cô vốn không quen biết người đàn ông này!





Cô gào lên giận dữ, trong miệng mang theo uy hiếp, “Doãn Tường, anh không nghe tôi thật sao?!”





“Hiện giờ, không thể nghe theo cô”





“Anh sợ chết?”





“Tôi sợ không bảo vệ tốt cho cô!” Doãn Tường hung hăng nói





Kiều Tịch Hoàn ngẩn ra, “Tôi không cần anh bảo vệ, tôi hiện giờ yêu cầu anh lập tức đi cứu Vũ Đại!”





“Nhiệm vụ hiện giờ của tôi chính là, bảo vệ tốt cho cô!” Doãn Tường gằn từng tiếng, giống như đang nói với bản thân, thái độ càng thêm dữ tợn





Kiều Tịch Hoàn nhìn chằm chằm vào Doãn Tường, nhìn Doãn Tường rõ ràng không quá giống bình thường





Cô cắn môi





Nhìn anh ta, hung hăng nhìn





“Tôi muốn báo cảnh sát!” Kiều Tịch Hoàn lấy điện thoại di động ra





“Không thể báo cảnh sát!” Doãn Tường đột nhiên lớn tiếng nói





Kiều Tịch Hoàn nhìn anh ta, sững sờ cả người





“Đừng báo cảnh sát, hiện giờ không thể báo cảnh sát!” Doãn Tường gằn từng tiếng, “Tin tưởng tôi một lần, đừng báo cảnh sát”





“Nhưng mà Vũ Đại…”





“Bây giờ


Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK