Biệt thự Cố thị
Ban đêm yên tĩnh
Kiều Tịch Hoàn nằm trên giường, ngủ
Trằn trọc, nhưng ngủ không được
Người bên cạnh dường như cũng bởi vì cô mà không có cách nào ngủ yên
Kiều Tịch Hoàn nhíu mày một cái, dứt khoát không để cho mình ngủ, cô quay đầu, trong không gian yên tĩnh như thế, đột nhiên mở miệng, “Cố Tử Thần”
“Ừ” Quả nhiên, cũng không ngủ
Ngược lại giọng nói còn rất tỉnh táo
“Hôm nay Cố Tử Tuấn nhắc tới anh” Kiều Tịch Hoàn nói
Cố Tử Thần không tỏ vẻ gì, cũng không nói gì, giống như đang chờ đợi tiếp theo cô định nói gì
“Nghe nói trước kia anh làm tổng giám đốc ở Cố thị” Kiều Tịch Hoàn xoay người, nhìn dáng vẻ yên tĩnh nằm thẳng trên người của anh, khẽ nâng đầu lên, dùng lực cánh tay chống lấy, nhìn dáng vẻ khuôn mặt giờ phút này của anh, “Hơn nữa còn là nhảy dù vào”
Cố Tử Thần mở mắt, ánh mắt thâm thúy không nhìn ra bất cứ tình cảm gì, đầu anh khẽ quay, đối diện với tầm mắt của Kiều Tịch Hoàn bốn mắt nhìn nhau
Giọng nói lạnh tanh của anh nhàn nhạt nói, “Cô định nói gì?”
“Sao chân anh lại bị tàn tật?” Kiều Tịch Hoàn gọn gàng dứt khoát
Sao chân lại bị tàn tật? Tại sao chân bị tàn tật, lại phải rời khỏi Cố thị? Là lòng tự ái bị tổn thương, hay cố ý che giấu điều gì… Đợi chút, thật ra thì cô có rất nhiều nghi ngờ, bao gồm anh tại sao phải cưới Kiều Tịch Hoàn, tại sao cô không nhớ rõ ra đời của khỉ con, vì sao cảm thấy người toàn thế giới giống như cũng hơi né tránh Cố Tử Thần, mà cô, không hề rõ ràng về người đàn ông này chút nào, rốt cuộc có lai lịch kinh người gì
“Tai nạn xe cộ” Cố Tử Thần lạnh lẽo trả lời bốn chữ
“Không có cơ hội phục hồi như cũ?” Kiều Tịch Hoàn nhướng mày
Lâu như vậy tới nay, chính người giúp việc của cô từng làm mát xa tinh dầu cho anh, sau khi bị xa thải, sẽ không có ai giúp anh làm, anh giống như cũng không yêu cầu, nếu quả thật không có cảm giác rồi, bắp thịt cũng có thể bị suy thoái đi, Cố Tử Thần cũng không quan tâm sao?!
“Không có” Cố Tử Thần vô cùng lạnh lùng
“Thật ra trước kia em biết một bác sỹ khoa chỉnh hình ở nước Mỹ, nghe nói rất nổi danh, anh có cần đi nước Mỹ thử một chút không” Kiều Tịch Hoàn hỏi anh
“Không cần” Cố Tử Thần từ chối
“Không biết vì sao, cảm giác anh không phải không muốn để chân hồi phục, mà anh đang bài xích khiến nó hồi phục” Kiều Tịch Hoàn rất nghiêm túc nhìn Cố Tử Thần, rất nghiêm túc hỏi, “Có phải anh ẩn giấu thứ gì, cố ý không muốn để cho em biết không? Hoặc là, Không muốn để cho cả nhà chúng ta biết?”
Cố Tử Thần nhíu chặt mày
Kiều Tịch Hoàn nhìn rõ năng lực của anh… Hơi ngạc nhiên
Nghĩ lại, chung đụng đã lâu, sẽ có nghi ngờ như vậy chắc cũng là chuyện đương nhiên, chẳng qua, Kiều Tịch Hoàn sẽ thả chút từng trải qua lên người anh, Kiều Tịch Hoàn trước kia, cho dù là trước khi ngồi tù, hay là cô sau khi ra tù không lâu, dường như chỉ có cảm giác nhàn nhạt với anh, mà bây giờ, anh có thể đầy đủ cảm thấy Kiều Tịch Hoàn hứng thú với anh, càng ngày hứng thú càng lớn…
Anh mím môi
“Nếu thật sự không muốn đi thử nghiệm thì thôi” Kiều Tịch Hoàn lại một lần nữa nằm xuống, nằm ở bên cạnh anh, “Dung mạo anh đẹp trai như vậy, nếu như ngày nào đó đứng lên, làm không tốt sẽ ra cái quỷ gì…”
“…” Cả người Cố Tử Thần, xấu hổ
Mới vừa rồi rõ ràng vẫn còn trên vấn đề rất nghiêm túc, giờ phút hiện tại, lại đột nhiên nói chuyện không đâu vào đâu như vậy
Cố Tử Thần thật sự cảm thấy lối suy nghĩ của Kiều Tịch Hoàn nhảy nhót, làm cho người ta vốn không đuổi kịp tốc độ của cô
“Ví dụ như Cố Tử Hàn” Kiều Tịch Hoàn tiếp tục nói một mình, “Ngôn Hân Đồng ở nhà giúp chồng dạy con cho anh ta, thế nhưng anh ta lại ở ngoài cờ màu phấp phới *, người qua đường chỉ cần anh ta cảm thấy có tác dụng đều có thể bỏ vào trong túi”
(*) Câu đầy đủ: Trong nhà cờ đỏ không đổ, ngoài nhà cờ màu phấp phới Cờ đỏ được ví với chồng hoặc vợ, cờ màu ví với tình nhân Câu này có nghĩa trong nhà có chồng hoặc vợ, bên ngoài còn có tình nhân Hơn nữa quan hệ với vợ và tình nhân đều chung đụng tương đối hòa hợp
Cố Tử Thần thật ra không có hứng
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn