Biệt thự nhà họ Cố
Trên ghế sa lon trong phòng khách, Ngôn Cử Trọng và Trương Tiểu Quần cùng với Ngôn Hân Đồng suy yếu mà tái nhợt ngồi một bên trên ghế sa lon, Cố Diệu Kỳ và Tề Tuệ Phân cùng với Kiều Tịch Hoàn ngồi ở trên ghế sa lon khác, giữa Kiều Tịch Hoàn và hai người hình như lại hơi xa cách, Cố Tử Thần mặt không tỏ vẻ gì ngồi trên xe lăn, cách Kiều Tịch Hoàn rất gần Mà Cố Tử Hàn ngồi một mình trên một chiếc sa lon khác, sắc mặt cũng không có gì khác thường
Trong phòng khách xa hoa của Cố thị, người nhà họ Ngôn có vẻ hùng hổ dọa người
Lần trước hình như đúng là như vậy, vì Ngôn Hân Nghiên mà thảo phạt người nhà họ Cố
Lần này, lại như thế
Lần trước cam chịu, sau khi trở về người nhà họ Ngôn như thế nào đều nghĩ mãi mà không rõ, phát ra một trận tức giận với Ngôn Hân Nghiên, dùng để chỉnh người phụ nữ đê tiện kia, lại thủy chung không cách nào hoàn toàn phát tiết tức giận, nhưng quả thật không tìm ra được bất kỳ lý do gì để đến nhà họ Cố náo loạn, cho nên người nhà họ Ngôn đã cho rằng, lần này không để cho hai lão già nhà họ Cố hai tự mình nhận lỗi, không cho Kiều Tịch Hoàn người phụ nữ kia một trận dạy dỗ tàn nhẫn, tuyệt đối không từ bỏ ý đồ
Phòng khách yên tĩnh
Trương Tiểu Quần vênh váo hả hê, mặc dù vết thương trên mặt vết nhìn qua rất tức cười, cả người cũng có vẻ khí thế mãnh liệt, bà hung hăng nói lần nữa, "Thông gia, chúng ta đều là người làm cha mẹ, gặp phải chuyện như vậy, không có cha mẹ nào sẽ không đau lòng, chuyện này, dù thế nào bà cũng phải cho nhà chúng tôi một công đạo! Nếu không, tôi thật sự không sợ quậy lớn chuyện rồi, đến lúc đó náo loạn lên tòa án gì đó… Trong nhà không nên không phải đóng cửa bảo nhau, hiện giờ tôi cũng đang suy tính cho bà!"
Cố Diệu Kỳ ngồi trên ghế sa lon không nói lời nào, cả sắc mặt khó coi đến không xong
Ngôn Cử Trọng mang theo bà xã của mình khí thế bức người như vậy, trong lòng của ông cực kỳ bốc lửa, nhưng bởi vì phía bên mình đuối lý, không thể phản bác
Sắc mặt của Tề Tuệ Phân cũng không dễ coi đến đâu, ánh mắt nhìn Trương Tiểu Quần, lại quay đầu nhìn Kiều Tịch Hoàn
“Tôi không đẩy Ngôn Hân Đồng” Kiều Tịch Hoàn mở miệng, từng chữ từng câu
“Lúc này cho phép mày nói chuyện sao?! Người lớn nói chuyện con trẻ chen miệng, có một chút nuôi dạy không?! Quả nhiên là đứa con hoang từ xã hội cấp thấp đi ra, gả vào nhà giàu có quyền thế liền phất lên làm phượng hoàng, cũng vĩnh viễn không thoát được tục…” Trương Tiểu Quần vô cùng châm chọc nói, vẻ mặt sinh động đó, có vẻ khinh thường Kiều Tịch Hoàn như vậy
“Tôi là người trong cuộc, thanh minh cho mình cũng không được?!” Kiều Tịch Hoàn nhướng mày, hỏi bà ta, “Dì dáng vẻ cao cao tại thượng người gây sự không cho người khác thở như vậy, dùng quan điểm của dì tới ép buộc người khác còn dùng từ ngữ tục tĩu như vậy tới mắng chửi người, đây chính là phong phạm của xã hội thượng đẳng nên có?!”
“Tao không cần mày tới chất vấn” Trương Tiểu Quần hung ác nói
“Khổng Tử nói, đừng cậy già lên mặt già mà không kính” Kiều Tịch Hoàn trực tiếp phản bác
Trương Tiểu Quần giận đến phát run
Người phụ nữ này mỗi lần đều có thể kích thích bà đến toàn thân nổi giận
Bà hung hăng nhìn Kiều Tịch Hoàn, giọng nói the thé, “Thanh minh, được, tao để cho mày thanh minh Mày nói mày không đẩy Ngôn Hân Đồng, mày có chứng cứ không? Mày có chứng cứ, mày không đẩy con bé không?! Hả?!”
“Vậy bà có chứng cứ, tôi đẩy cô ta sao?”
“Chị dâu, tối hôm qua chị rõ ràng đẩy em, sao chị còn không thừa nhận…” Ngôn Hân Đồng suy yếu đến không xong đột nhiên mở miệng nói chuyện rồi
Thời gian Ngôn Hân Đồng bị sinh non vào ngày hôm qua, nhìn ra được, suy yếu trên thân thể không phải giả bộ, sinh non có tổn thương rất lớn với thân thể phụ nữ, Ngôn Hân Đồng người phụ nữ này, hận lên, quả nhiên không tiếc giá nào, cái gì cũng làm ra được!
Kiều Tịch Hoàn đảo mắt nhìn Ngôn Hân Đồng, nhìn dáng vẻ đáng yêu để thu được chút đồng tình giờ phút này của cô ta, giọng không lạnh không nhạt hỏi, “Tối hôm qua tôi đẩy cô như thế nào hả?”
“Tối hôm qua em hơi khát nước, liền xuống dưới lầu rót ly nước uống, vừa vặn đụng phải
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn