Mục lục
Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó! - Q3 - Chương 204: Âm Mưu Thay Nhau Nổi Lên (1)




Biệt thự Cố thị





Thư phòng Cố Diệu Kỳ





Kiều Tịch Hoàn và Cố Tử Hàn rời khỏi thư phòng của Cố Diệu Kỳ





Trên hành lang





Cố Tử Hàn đột nhiên lạnh lùng nói với Kiều Tịch Hoàn, "Lần này, cô thỏa mãn?"





Kiều Tịch Hoàn dừng bước chân một chút, quay đầu nhìn anh ta, "Thật thỏa mãn"





Sắc mặt Cố Tử Hàn rất trầm





"Thật ra thì tôi không nghĩ tới, cha sẽ bao che anh như vậy" Kiều Tịch Hoàn nói từng chữ từng câu





"Bao che?!" Cố Tử Hàn cười lạnh, "Cô thật sự cho rằng, tôi cứ dễ dàng bị cô tính toán như vậy?! Kiều Tịch Hoàn, cô đừng xem thường tôi"





"Chưa từng xem thường anh Nhà các anh như thế nào cũng là…" Kiều Tịch Hoàn nhìn qua không chút để ý, khóe miệng nhàn nhạt kéo ra một đường cong nhạt, từng chữ từng câu nói với Cố Tử Hàn, "Rắn chuột một ổ"





Nói xong, cất bước chân rời đi, đi như chuyện đương nhiên





Cố Tử Hàn nhìn bóng lưng Kiều Tịch Hoàn, sắc mặt lạnh lại lạnh





Dù thế nào





Anh họ Cố, mà cô ta họ Kiều





Đây chính là chênh lệch trong nhà này





Kiều Tịch Hoàn đi vào phòng của Cố Tử Thần





Lấy được kết quả mình mong muốn, nhưng cũng phát hiện cô cảm thấy trái tim băng giá





Thật ra thì cũng không hẳn trái tim băng giá, chỉ vì mình làm nhiều như vậy cảm thấy có phần không giá trị mà thôi, luôn cảm giác mình dùng tính mạng của mình làm việc, đổi lấy là một đôi lời không chút để ý để thoái thác của người khác





Cô hơi mệt mỏi trở về phòng





Cố Tử Thần đang trong phòng đọc sách, ngồi ở bên ngoài ban công, thái độ vĩnh viễn đều lạnh nhạt như vậy





Kiều Tịch Hoàn nhìn Cố Tử Thần, đặt mông ngồi trên ghế sa lon, cô tự nhiên dựa vào trên ghế sa lon





Đau





Đau rát từ sau lưng truyền đến





Một khắc kia mới hình như đột nhiên nhớ tới, khi mình đi cứu Dụ Lạc Vi, bị thương nhẹ





Cô để cho mình ngồi ngay ngắn người, cũng không biết sau lưng mình rốt cuộc thế nào





Cô cắn môi, trực tiếp nằm trên ghế sa lon, quay đầu nhìn Cố Tử Thần, "Anh qua đây"





Cố Tử Thần nhíu mày một cái





"Anh qua đây" Kiều Tịch Hoàn nói tiếp





"Có chuyện gì?" Giọng Cố Tử Thần ôn hoà





"Anh qua đây sẽ biết" Kiều Tịch Hoàn nói





Cố Tử Thần mím mím môi, đẩy xe lăn đi về phía Kiều Tịch Hoàn





"Giúp em nhìn xem sau lưng, dường như rất đau" Kiều Tịch Hoàn nói không chút để ý





Cố Tử Thần nhíu mày một cái





"Ừ, mới vừa xảy ra chút sự cố, bị thương" Kiều Tịch Hoàn nhắm mắt lại, lẳng lặng nói





Cố Tử Thần để quyển sách xuống, ngón tay thon dài vén áo của cô lên





Vừa mới bắt đầu chỉ vén lên một chút xíu, bên hông trắng nõn của cô có chút màu đỏ nhạt, nhìn qua cũng không phải quá nghiêm trọng





"Lên trên chút" Kiều Tịch Hoàn nói tiếp





Cố Tử Thần cầm áo vén lên chút nữa, Kiều Tịch Hoàn để tiện cho Cố Tử Thần, cơ thể hơi rướn lên, để cho anh vén lên từ sau thì trước mặt cũng vén lên, như vậy áo của cô hoàn toàn vén lên đến cổ của cô, sưng đỏ hút mắt sau lưng cứ như vậy thẳng tắp rơi vào tròng mắt của Cố Tử Thần





Sắc mặt của Cố Tử Thần lập tức thay đổi





Trở nên thẳng thừng





Bởi vì Kiều Tịch Hoàn nằm như vậy, cô vốn không thấy được giờ phút này vẻ mặt của Cố Tử Thần không giống như bình thường





Cô chỉ là nhàn nhạt hỏi, "Có đau một chút, nghiêm trọng không?"





"Ừ" Cố Tử Thần đáp một tiếng





Chỗ sau lưng, sưng đỏ tím bầm đến gần như đã không còn hình dáng, một vài mảng nhìn qua giống như cũng không hề là da của cô, còn có chút dấu vết rách da, nhìn qua vô cùng dữ tợn





"Trong nhà hình như có hòm thuốc, anh giúp em bôi chút thuốc bị thương gì đó…" Kiều Tịch Hoàn nói





Sau lưng giống như đã không có âm thanh, ngay cả hơi thở cũng không có





Cô cau mày, quay đầu





Nằm như vậy, xoay người, kéo theo vết thương sau lưng thật ra rất đau





Cô cắn răng, nhìn phía sau không có người





Mẹ nó!





Cố Tử Thần người kia chạy đi chỗ nào chết rồi hả?!





Cô quay đầu lại, tiếp tục để cho mình nằm trên ghế sa lon, sau đó cảm nhận sau lưng truyền tới đau đớn, từng trận một





Cô mơ mơ màng màng nằm trên ghế sa lon như vậy, một ngày hôm nay cũng đã trải qua rất nhiều chuyện, cô đột nhiên muốn nghỉ ngơi một chút như vậy, ngủ rồi, tỉnh sau, ngẫm lại sau đó phải làm những chuyện gì, hoặc là nói, gặp phải những chuyện gì





Khi cô đang uể oải, trên lưng đột nhiên truyền đến một trận đau nhức kịch liệt





Cả người


Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK