Từ xa nhìn bóng dáng nho nhỏ đứng thẳng tắp cạnh vách tường, giống như biết mình làm sai chuyện, làm vô cùng quy củ
Cảm thấy có người đi tới bên cạnh, bé quay đầu, khi thấy Kiều Tịch Hoàn, lại chậm rãi cúi đầu xuống
Kiều Tịch Hoàn mím mím môi, nín cười
Giáo viên nhà trẻ đi tới ngồi xổm xuống, nói mấy câu bên tai khỉ con, khỉ con ngoan ngoãn đi tới trước mặt Kiều Tịch Hoàn, vẫn cúi đầu như cũ, nhất định nhìn mũi chân mình
Kiều Tịch Hoàn nói cám ơn giáo viên, dẫn khỉ con chuẩn bị rời đi
“Đúng rồi cô Kiều” Giáo viên nhà trẻ gọi cô lại, khẽ mỉm cười, “Các giáo viên trong trường chúng tôi đều ủng hộ cô, cô nhất định phải kiên cường”
Khóe miệng Kiều Tịch Hoàn nhếch lên cười một tiếng, “Cám ơn”
Xem ra, cô đúng là lấy được đồng tình trên diện lớn
Kiều Tịch Hoàn mang theo khỉ con vào trong xe con
Vũ Đại ngồi trên chỗ tài xế, xe vẫn chưa khởi động, xoay người trực tiếp hỏi, “Hôm nay cháu đánh nhau thua hay thắng?” d1en d4nl 3q21y d0n
Kiều Tịch Hoàn trợn trắng mắt
Vũ Đại ngược lại nửa phút cũng không quên
May mà lúc đi ra không thấy người bạn nhỏ đối phương rồi, nếu gặp được, không chừng Vũ Đại sẽ làm ra cử động kinh người gì đó
Khỉ con cúi đầu đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào Vũ Đại, “Cháu thắng”
“Rất tuyệt” Vũ Đai đột nhiên cười
Nụ cười của Vũ Đại rất có vẻ thân thiện, hoàn toàn khác dáng vẻ nghiêm túc hơi dọa người lúc bình thường
Lơ đãng, khỉ con cũng bị chọc cười
“Lúc này vẫn có thể cười được” Kiều Tịch Hoàn đột nhiên chen miệng
Nét mặt khỉ con lập tức thay đổi, trong nháy mắt không còn nụ cười, giống như phạm sai lầm, cúi thấp đầu
“Vũ Đại, lái xe” Kiều Tịch Hoàn nhắc nhở
Vũ Đại mới nổ máy xe, rời đi
“Người bạn nhỏ đánh nhau với con mắng mẹ cái gì?” Kiều Tịch Hoàn bình tĩnh hỏi
Khỉ con không nói lời nào
“Tại sao không nói?” Giọng Kiều Tịch Hoàn không ấm không nóng
Khỉ con cắn môi, giống như lấy dũng khí ngẩng đầu lên nhìn Kiều Tịch Hoàn, “Con biết rõ bạn ấy nói không đúng sự thật?”
“Ví dụ như?”
“Ví dụ như… Bạn ấy nói con không phải là con của cha và mẹ sinh ra, là đứa bé mẹ với người bên ngoài sinh ra, còn là người xấu sinh Nói con chính là đồ tạp chủng!” Khỉ con nói ra lời trong trí nhớ, khi nói dường như còn nổi trận lôi đình
Kiều Tịch Hoàn nhìn thằng bé, cười một tiếng, sờ sờ đầu nhỏ của bé, “Con biết rõ những chuyện kia không phải là thật, tại sao còn phải tức giận?”
“Con nghe khó chịu” Khỉ con uất ức nói
Kiều Tịch Hoàn khẽ mỉm cười, “Cho nên con liền đánh nhau?”
“Vâng” Khỉ con gật đầu, lại nhận sai nói, “Con biết rõ con làm sai, không nên đánh nhau”
“Mẹ không nói con làm sai rồi” Kiều Tịch Hoàn nói thẳng
“Hả?” Khỉ con không tin nhìn cô
Không phải nói, đánh nhau đều không đúng sao? Cho dù là nguyên nhân như thế nào, đứa bé chính là không nên đánh nhau
“Bởi vì bây giờ con còn nhỏ, chỉ có thể dùng phương thức vũ lực này để phát tiết bất mãn Chờ khi con trưởng thành rồi sẽ biết, rất nhiều chuyện không cần vũ lực cũng có thể giải quyết” Kiều Tịch Hoàn nói
Khỉ con
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn