Tại sao cô phải canh cánh trong lòng
Giết người thì đền mạng, đây không phải chuyện đương nhiên sao?
Theo mức độ nặng nhẹ của luật pháp tới phán định thời gian thi hành án của cô, có thể có câu oán hận gì?! Chủ nhân của thân thể này không có câu oán hận, cô có thể nói thêm cái gì?!
Cô âm thầm cười một tiếng
Một khắc kia hình như phát hiện ra một chút bí mật cô không rõ ràng lắm từ trong miệng của Tề Tuệ Phân
Cô thừa nhận, từ khi sống lại cho đến giờ, cô vẫn tồn tại rất nhiều chỗ không rõ ràng sáng tỏ lắm đối với thân thể này, giống như chủ nhân của thân thể này cố ý che giấu điều gì, khiến cho cô cho dù cố gắng đi nhớ lại, cũng mơ hồ không rõ Một khắc kia khi cô sống lại, có lẽ bởi vì mới thích ứng với thân thể này, có vài trí nhớ không rõ ràng cũng là chuyện đương nhiên, sau đó sẽ từ từ tốt lên, nhưng thời gian đã sắp nửa năm, tất cả mọi thứ, không thể nhớ lại tất cả, cuối cùng không nhớ nổi
Bản thân cô chính là một vật thể không cách nào dùng khoa học để giải thích, tự nhiên tất cả, cô nghĩ cô cũng không có cách nào dùng khoa học tới thuyết minh
Cô nhìn Tề Tuệ Phân, nhìn ngoài mặt không có chút tâm cơ nào, rất đơn thuần nói, “Mẹ, nếu như con cam tâm tình nguyện ở tù, con liền sẽ không có câu oán hậ nào, cho dù là trước kia hay là hiện tại, hoặc là tương lai”
Tề Tuệ Phân nhíu chặt mày
Kiều Tịch Hoàn vô cùng thân thiết kéo tay của bà, “Mẹ, con không biết mẹ còn đang hoài nghi con cái gì, hiện giờ con giải thích quá nhiều có thể khiến cho mẹ cảm thấy con không có ý tốt Nhưng thời gian có thể chứng minh, một ngày nào đó mẹ sẽ thấy, con làm tất cả, đều toàn tâm toàn ý bỏ ra vì nhà này”
Sắc mặt Tề Tuệ Phân chợt thay đổi, giờ phút này cũng cảm thấy bản thân mình đối đãi với Kiều Tịch Hoàn có vẻ quá đường đột, dưới tình huống không bắt được bất cứ chứng cứ nào, tới chất vấn con bé, chất vấn con bé
Bà chỉ vì trong lòng hơi thấp thỏm, khi người phụ nữ này đột nhiên biến hóa giống như rực rỡ hẳn lên, làm cho người ta hơi hoảng hốt mà thôi
Bà thả lỏng, thở dài, “Hoàn Hoàn, mẹ cũng vì tốt cho cái nhà này, nếu con nói như vậy, mẹ cứ tin là vậy Chuyện ngày hôm nay con đừng để trong lòng, hiện giờ Ngôn Hân Đồng đã trở về nhà mẹ rồi, xảy ra chuyện như vậy, hôn nhân của nó và Tử Hàn nhất định sẽ cắt đứt rồi, hiện giờ mẹ chỉ có một mình con là con dâu, cũng muốn đối xử tốt với con, sợ mất đi con, cho nên hôm nay mẹ nói nặng một chút, nhưng đều vì tốt cho con”
“Con biết rõ” Nhìn dáng vẻ Kiều Tịch Hoàn vẫn vô hại như cũ, cười đến thật biết điều
“Không còn sớm, con trở về phòng nghỉ ngơi sớm một chút”
“Vâng”
Kiều Tịch Hoàn ngoan ngoãn cười một tiếng, xoay người đi về phía lầu hai
Trong một khắc kia sắc mặt khẽ thay đổi một chút, có thể quản lý nhà họ Cố một gia đình lớn phức tạp như vậy đến ngay ngắn trật tự, Tề Tuệ Phân quả nhiên cũng không phải là một nhân vật đơn giản
Mà kiểu người này, bắt đầu tràn đầy đề phòng mình
Cô ở lại trong nhà này càng lâu, có lẽ càng khó đi về phía trước
Cho nên
Cô cắn môi, tròng mắt căng thẳng
Cô phải bước chân nhanh thêm, lại bước chân nhanh thêm
Hôm sau Sáng sớm
Sắc trời rất tốt
Kiều Tịch Hoàn duỗi người, rời giường, sau đó rửa mặt
Hôm nay phải đi làm
Không thể cứ ở nhà mãi, không thôi
Rửa mặt xong, cẩn thận thay một bộ quần áo, vết thương trên lưng dường như tốt hơn nhiều, thân thể động cũng không quá khó chịu
Cô mím môi xuống lầu, đặc biệt báo trước mười phút, định thuê xe ngoài khu biệt thự, Vũ Đại cần phải nghỉ ngơi một tháng, thời gian một tháng này cô cần phải tự đón xe đi là
Đang nghĩ như vậy
Ở cửa dừng chiếc
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn