“Biết người biết ta trăm trận trăm thắng, tôi chỉ thích làm chút chuẩn bị chu đáo trước đó mà thôi” Kiều Tịch Hoàn uống xong giọt cà phê cuối cùng, đứng lên, duỗi người, có vẻ không chút để ý nói, “Tiếp theo tôi nghĩ cô chắc biết nên làm như thế nào rồi, có thể khiến tính ỷ lại của Cố Tử Hàn với cô càng ngày càng mạnh hay không, sẽ phải xem biểu hiện của chính cô rồi”
Nói xong, Kiều Tịch Hoàn cầm túi xách đi ra ngoài trước
Cô dĩ nhiên không phải vì trả nhân tình cho Diệp Mị mới đưa cho cô ta idea này, hơn nữa, cô cần lấy chính là tin tưởng của người phụ nữ này, cho dù mục đích cuối cùng của người phụ nữ này là như thế nào, khống chế lại, khống chế tốt rồi tuyệt đối sẽ có lợi cho mình! Hơn nữa, tuyển dụng và thay đổi nhân sự là một chuyện lớn đối với cô, cô cần hết sức chăm chú không phân tâm hoàn thành tốt trang bị nhân viên cho mình, ném case này ra ngoài, khiến Cố Tử Hàn và Diệp Mị cố gắng tập trung tinh lực! Huống chi, càng quan trọng hơn chính là, làm người trung gian, thân phận phức tạp mà lại lúng túng như thế, cô hình như đã dễ như trở bàn tay mà thoát thân
Khóe miệng nhếch lên cười một tiếng xấu xa
Cô nhìn thời gian, lúc này đi bệnh viện, cũng sẽ không quấy rầy đến ai đi
Lấy điện thoại ra, gọi cho Vũ Đại
Về tình về lý, cô cũng nên đi thăm Tiêu Dạ một chút, còn có thằng nhóc thúi Diệp Bối Khôn kia!
…
Bệnh viện trung tâm thành phố
Sau khi cha Diêu họp xong, liền trực tiếp chạy tới bệnh viện
Mẹ Diêu trông chừng tới qua mười giờ sáng thân thể quả thật chống đỡ không nổi, nằm trong phòng bệnh bên cạnh đang ngủ, Diêu Bối Địch vẫn cùng Diêu Bối Khôn, giờ phút này Diêu Bối Khôn cũng vì nhàm chán đã ngủ, cha Diêu ôm Tiêu Tiếu xuất hiện ở phòng bệnh thì cũng chỉ có hai người hộ lý và Diêu Bối Địch tỉnh, Diêu Bối Địch vội vàng đón lấy Tiêu Tiếu từ trên tay cha Diêu, hạ thấp giọng nói với cha Diêu, “Bọn họ đều đang ngủ”
“Ừ” Cha Diêu gật đầu, giọng cũng nhỏ đi một chút, “Tình huống của Bối Khôn coi như ổn định chứ?”
“Buổi sáng bác sỹ lại kiểm tra, không có gì khác thường, chừng một tuần lễ là có thể xuất viện” Diêu Bối Địch nói
Hình như cha Diêu cũng hơi thoải mái gật đầu một cái, lại nói, “Cha đón Tiếu Tiếu từ trong nhà trẻ ra, cậu xảy ra chuyện lớn như vậy con bé cũng nên tới nhìn một chút, mặt khác…”
Cha Diêu không nói tiếp
Thật ra thì Diêu Bối Địch cũng hiểu
Quan trọng là, Tiêu Dạ cũng ở trong bệnh viện này
Dù thế nào Tiêu Tiếu cũng là con gái của Tiêu Dạ, xảy ra chuyện như vậy, đương nhiên cũng phải tới nhìn một chút
Diêu Bối Địch cười cười, cảm kích nói, “Cám ơn cha”
Cha Diêu không tỏ vẻ gì, hình như vẫn không thể tiếp nhận trạng thái hôn nhân của bọn họ
Nhưng cho dù rất không thể tiếp nhận, cha mẹ cuối cùng vẫn tha thứ cho cô, hy vọng cô có thể sống tốt hơn, đều đang suy tính vì cô mọi chỗ
Cô ôm Tiêu Tiếu, “Cha ngồi một lát, con mang Tiếu Tiếu ra ngoài một chút”
Thật ra thì không phải nói cũng biết rõ, Diêu Bối Địch mang Tiêu Tiếu đi đâu
Cha Diêu gật đầu
Diêu Bối Địch ôm Tiêu Tiếu rời khỏi phòng bệnh của Diêu Bối Khôn
Trên hành lang, Tiêu Tiếu ôm cổ Diêu Bối Địch, thận trọng hỏi, “Cha và cậu đều bị thương sao?”
“Ừ”
“Rất nghiêm trọng sao?”
“Ừ”
“Vậy chờ lát nữa con nhìn thấy cha, nên làm cái gì?” Tiêu Tiếu hơi không biết làm sao hỏi, từ nhỏ cô bé đã không gặp Tiêu Dạ mấy lần, tồn tại cảm giác lạnh nhạt rất mãnh liệt với Trần Tiêu, thật ra thì rất lâu Tiêu Tiếu đều mơ tưởng đến gần Tiêu Dạ, nhưng cô gái nhỏ rõ ràng cảm thấy hơi thở không quá dễ dàng đến gần của Tiêu Dạ nên dần dần lui bước
“Làm chuyện Tiếu Tiếu cảm thấy chính xác là được” Diêu Bối Địch không yêu cầu Tiêu Tiếu làm bất cứ chuyện gì
Tiêu Tiếu cái hiểu cái không gật đầu một cái
Diêu Bối Địch cắn môi đẩy cửa phòng bệnh của Tiêu Dạ ra
Trong phòng bệnh, tiểu đệ của Tiêu Dạ đang đút cháo cho Tiêu Dạ ăn, khi thấy cô, tiểu đệ vội vàng cung kính đứng lên, “Chị dâu chị đã đến rồi”
Diêu Bối Địch mím mím môi
Ánh mắt Tiêu Dạ cũng chuyển về phía Tiêu Tiếu cô đang ôm trong ngực, sắc mặt khẽ thay đổi, nhưng nhiều hơn vẫn là lạnh lùng
Diêu Bối địch để Tiêu Tiếu xuống đất, nói với tiểu đệ đó,
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn