Trong gian phòng yên tĩnh, vang lên từng hồi tiếng “Ừ, a, ừ ừ a a…”
Hai người trong phòng dường như đều đờ đẫn một giây
Kiều Tịch Hoàn nhìn hình ảnh điên cuồng mạnh mẽ khoa trương bên trong, quay đầu nhìn vẻ mặt đã vặn vẹo đến không được của Cố Tử Thần, chợt một phát gấp laptop lại, nhịp tim còn đang không ngừng kịch liệt nhảy lên, hô hấp cả người cũng biến thành khẩn trương mà dồn dập, âm thanh hơi nũng nịu nói, “Ôi, đây đều là thứ gì vậy, em còn tưởng rằng chính là phim hoạt hình đơn giản”
Cố Tử Thần mặt lạnh, hung hăng nhìn Kiều Tịch Hoàn
“Vậy, chúng ta vẫn ngủ đi” Kiều Tịch Hoàn xoay người nằm xuống giường, ôm laptop bỏ lên bàn đầu giường ở bên cạnh, sau đó lập tức chui vào trong chăn, chôn mặt mình trong chăn
Nhịp tim kịch liệt dường như vẫn còn đang không ngừng nhảy lên
Một bó tuổi, nhìn thứ này lại còn có thể mặt hồng tim đập, hô hấp dồn dập
Quan trọng hơn là
Bây giờ cô thật sự không muốn nhìn nét mặt muốn giết cô của Cố Tử Thần
Cô chẳng qua chỉ tâm huyết dâng trào, bị câu nói kia của Diêu Bối Địch gợi lên hăng hái muốn nhìn một chút mà thôi, bây giờ cô thật sự hối hận vì để Cố đại thiếu cùng xem với cô, sớm biết mình chỉ nhìn lén thôi bây giờ Cố đại thiếu nhất định hận không thể xé cô ra
Cô bịt kín chăn hơn, cảm giác nơi cổ lạnh lẽo, làm cho người ta cực kỳ rùng mình
Một phòng yên tĩnh
Yên tĩnh đến, giống như chỉ có tiếng hô hấp của nhau, cùng với người quấn mình thành giống như nhộng ve, thỉnh thoảng không thoải mái động đậy ngọ nguậy
“Ra ngoài” Cố Tử Thần đột nhiên mở miệng
“Kén ve” bỗng nhúc nhích, sau đó không hề đi ra
“Kiều Tịch Hoàn, tôi kêu cô ra ngoài!” Cố Tử Thần hung hăng nói
“Không đi ra” Kiều Tịch Hoàn thề chết bất khuất
Ra ngoài, không chừng sẽ bị Cố Tử Thần người kia đối xử như thế nào
Làm không tốt chỉ một cái không lưu ý, thì thật sự bị thứ hàng này tiêu diệt
“Kiều, Tịch, Hoàn!” Tiếng Cố Tử Thần cắn răng nghiến lợi
Kiều Tịch Hoàn coi như không nghe thấy, không nghe thấy
“Chăn của tôi bị cô cướp rồi, cô kêu tôi ngủ như thế nào!” Cố Tử Thần giận đến phát run
Người phụ nữ này, một ngày không đối nghịch với anh sẽ không sống được sao?!
“Kén ve” sợ run hai giây, chậm rãi thò đầu mình ra, nhìn ánh đèn ngủ mờ mờ xuyên qua gian phòng, có thể thấy được khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành của Cố Tử Thần, vẻ mặt cắn răng nghiến lợi
Cố Tử Thần túm được một góc chăn, chợt kéo
Chăn liền bị Cố Tử Thần kéo qua, Cố Tử Thần không có sắc mặt tốt nằm xuống, ngủ ngon
Kiều Tịch Hoàn cứ nhìn sau lưng Cố Tử Thần như vậy
Trong đầu trong nháy mắt lại hiện lên hình ảnh mới vừa rồi trong máy tính khiến cho người ta phun máu mũi
Cố Tử Thần thứ hàng này bây giờ trong lòng đang suy nghĩ gì đây?
Cánh tay cô quấn bên hông anh
Không phải là ảo giác
Cô dường như cảm thấy thân thể Cố Tử Thần hơi run run nhúc nhích
Kiều Tịch Hoàn dính cả người lên lưng Cố Tử Thần, vùi đầu vào cổ Cố Tử Thần, hô hấp hơi nóng phả lên da bóng loáng của Cố Tử Thần, gian phòng một lần nữa yên tĩnh đến không xong
Cũng không biết trải qua bao lâu
Kiều Tịch Hoàn đã từ kích động hưng phấn bất ngờ đến gần như buồn ngủ rồi
Cô ngáp, đang chuẩn bị tiến vào giấc mộng đẹp
“Kiều Tịch Hoàn, cô không thể làm ơn tránh xa tôi ra?!” Bên tai đột nhiên vang lên giọng nói nóng nảy của Cố Tử Thần
Giữa cơn buồn ngủ và tỉnh táo, cả người Kiều Tịch Hoàn sợ hết hồn
Cô bị sốc và tim đập nhanh hơn, sau khi tỉnh táo lại, sắc mặt cả người cũng không phải không tốt bình thường, “Cố Tử Thần, anh có bệnh à, đột nhiên gầm thét như vậy, anh định hù chết em à!”
Cố Tử Thần vẫn đưa lưng về phía cô, cô không nhìn thấy sắc mặt lúc này của anh
Kiều Tịch Hoàn thở phì phò xoay người, chổng mông về phía Cố Tử Thần
Đúng là bệnh thần kinh
Kiều Tịch Hoàn nhắm mắt lại, trong lòng hoàn toàn chửi mắng trách móc, nhanh chóng ngủ thiếp đi
Cố Tử Thần nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ
Cảm thấy hô hấp đều đặn của người sau lưng, sắc mặt càng thêm không tốt!
Người phụ nữ này lại có thể không chút kiêng kỵ mà ngủ
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn