"Không có gì" Kiều Tịch Hoàn không tỏ vẻ gì, khi đang chuẩn bị rời đi, nhìn một bó hoa trên tay người giúp việc
Người giúp việc theo tầm mắt của đại thiếu phu nhân, vội vàng nói, "Là đại thiếu gia, nói ném đi"
Kiều Tịch Hoàn nhíu chặt mày
Một khắc kia hình như mới nhớ tới, sáng sớm hôm nay Cố Tử Thần nói với cô
Cô che trán mình, cả người cảm thấy hơi hỏng mất
Hôm nay vội vàng, quên toàn bộ
Chẳng lẽ Cố Tử Thần mua hoa cho cô?!
Đây mới thật là chuyện xưa nay chưa từng thấy
Trong lòng không hiểu sao hơi đau lòng
Người giúp việc nhìn đại thiếu phu nhân trầm mặc, vội vàng nói, "Đại thiếu phu nhân, bó hoa này là đại thiếu gia đưa cho cô đi, cô không cần?"
"Không cần, nếu đại thiếu gia nói ném, cô cứ ném đi"
"A" Người giúp việc không hiểu rõ, gật đầu
Kiều Tịch Hoàn lần nữa nhìn bó hoa
Hoa hồng đỏ
Mặc dù thô bỉ, chỉ có điều phụ nữ đều sẽ thích màu sắc giống vậy
Vì nó đại biểu cho tình yêu, nhiệt tình như lửa
Cô cắn môi, nhìn bó hoa kia bị người giúp việc ôm ra ngoài biệt thự, quay người đi lên lầu, đi về phía phòng của Cố Tử Thần
Gian phòng mờ mờ, vẫn giữ lại một ngọn đèn ngủ màu vàng nhạt
Gian phòng rất yên tĩnh, Cố Tử Thần đã ngủ ở trên giường, không nhúc nhích
Kiều Tịch Hoàn nhẹ nhàng đóng cửa phòng, từng bước từng bước một đi tới bên giường, dừng ở đó
Cô nhìn dáng vẻ ngủ rất tự nhiên của Cố Tử Thần, dưới ánh đèn dìu dịu màu ấm như thế, hình dáng khuôn mặt của Cố Tử Thần được phác họa càng đẹp mắt hơn nữa, có kiểu mày kiếm, sóng mắt hẹp dài, sống mũi cao, đường cong bờ môi mỏng mà hoàn mỹ, kết hợp vào một khuôn mặt, tướng mạo giật nảy người
Cô thật ra vẫn buồn bực, một người đàn ông, tại sao có thể có dáng dấp khuynh quốc khuynh thành như vậy
Khóe miệng đột nhiên kéo ra một đường cong nhàn nhạt, khom lưng, nhắm mắt lại, in dấu môi son lên trên môi Cố Tử Thần
Cánh môi kề nhau
Cố Tử Thần khẽ nhíu mày, mở mắt nhìn Kiều Tịch Hoàn trong khoảng cách gần, nhìn cô nhắm mắt lại, lông mi thật dài hơi rung rung, cả người khó được, yên tĩnh như thế
Yên tĩnh đến, giờ phút này anh giống như cũng chỉ có thể đủ cảm thấy, đầu lưỡi xinh xắn của cô, nghịch ngợm tới tới lui lui trên môi anh di1enda4nle3qu21ydo0n
Anh khẽ nuốt nước miếng một cái, hai tay đẩy đẩy thân thể của cô ra, để cho môi của cô rời khỏi mình
Khóe miệng Kiều Tịch Hoàn mang theo cười, tròng mắt đen nhánh khuất sáng, hình như sáng lên lấp lánh
Cô hình như cũng không để ý đến anh đẩy cô ra, anh bài xích, cô nở nụ cười, nói, "Xin lỗi, Cố Tử Thần"
Cô nói xin lỗi, rõ ràng không để tâm chút nào
Nhận sai người, sẽ không có ai giống như cô, cười đến không tim không phổi như vậy
Cố Tử Thần lật người, đưa lưng về phía cô, không nói gì
Kiều Tịch Hoàn ngồi chồm hổm ở dưới giường, gục bên giường, nhìn cái gáy của Cố Tử Thần, cảm thấy người đàn ông này, cũng có chỗ tầm thường như vậy, cũng làm cho người cảm thấy, đẹp trai long trời lở đất
Cô cứ một mực nhìn anh như vậy, cũng không nói chuyện
Không gian yên tĩnh một giây lại một giây
Cố Tử Thần chau mày, bị người nhìn chằm chằm như vậy, là ai đều sẽ cảm thấy được không tự nhiên
Anh xoay người, nhìn Kiều Tịch Hoàn
Kiều Tịch Hoàn nhìn Cố Tử Thần, khóe miệng nở ra nụ cười thật to
Nụ cười, rất rực rỡ, một khắc kia hình như vẫn còn rất có sức cuốn hút
"Đi tắm, ngủ" Cố Tử Thần nói, giọng hơi lạnh
Kiều Tịch Hoàn chớp mắt, cười nói, "Tại sao không gọi điện thoại cho em?"
Cố Tử Thần trầm mặc nhìn cô
"Hôm nay em quá nhiều việc, quên mất" Kiều Tịch Hoàn giải thích, "Nhưng mà anh có thể gọi điện thoại cho em"
"Sinh nhật em" Cố Tử Thần vẫn lạnh lùng nói ba chữ
Thật ra thì Kiều Tịch Hoàn biết, anh nói sinh nhật cô liên quan cái rắm với anh
Cô cười đến càng thêm thoải mái
Quả thật, sinh nhật của Kiều Tịch Hoàn, quản cô cái rắm
Cô từ dưới đất đứng lên, giật giật thân thể, "Mới vừa rồi khi đi vào đụng phải người giúp việc cầm một bó hoa hồng đi ném, nói là của anh"
Sắc mặt Cố Tử Thần khẽ thay đổi nhỏ, giống như đang cố ý che giấu cái gì
"Là anh chuẩn bị đưa cho em?" Kiều Tịch Hoàn hỏi
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn