Cho nên ngủ nhiều nhất nửa giờ, cô liền động đậy mắt mở mắt ra
Cô có phần không thoải mái muốn giãy dụa cơ thể cứng ngắc, mới vừa giãy dụa hai cái, lại hình như bởi vì động tới sau lưng mà đau nhíu mày một cái, lại không dám cử động
Cô liền xoay xoay đầu, tròng mắt chuyển khắp nơi
Cảm thấy không biết mình đắp chăn lên từ khi nào, sau đó quay đầu cũng nhìn thấy Cố Tử Thần ngồi ở phía bên kia căn phòng
Nhìn người đàn ông này chính là tức cành hông
Kiều Tịch Hoàn không có sắc mặt tốt, di chuyển thân thể của mình muốn đứng lên
“Em làm cái gì?” Cố Tử Thần cầm quyển sách, chân mày khẽ nhếch
“Anh để ý em làm gì! Dù sao em chết anh cũng không quan tâm” Kiều Tịch Hoàn tức giận nói xong, thân thể tiếp tục giãy giụa
Cô định rời giường đi toilet, không chịu nổi
Cố Tử Thần để sách xuống, đẩy xe lăn đi tới, “Em định làm gì?”
Vẫn là một câu nói như vậy, giọng điệu không lạnh không nóng
Kiều Tịch Hoàn dứt khoát không để ý, giống như một hồi lâu thích ứng được với đau đớn sau lưng, cô vén chăn lên từ trên giường ngồi dậy
Sau đó, mặt đối mặt nhìn Cố Tử Thần ngồi trên xe lăn
Nhìn sắc mặt của Cố Tử Thần hình như có chút biến hóa
Cô nhíu chặt mày, cúi đầu, phát hiện dáng vẻ trần trụi của mình vào giờ phút này
Cô theo bản năng túm lấy chăn ở bên cạnh trùm lên người, không biết có phải động tác quá lớn không, sau lưng đau đớn một trận, cô không nhịn được "A" một tiếng, mồ hôi cũng theo đau đớn chảy ra
Cố Tử Thần nhìn dáng vẻ của cô, tròng mắt hơi đổi, chuẩn bị xoay người
“Nhìn đi nhìn đi, cung không phải chưa từng nhìn” Kiều Tịch Hoàn đột nhiên tính khí rất lớn buông chăn xuống
Dù sao cũng không khiến người ta đau, dù sao Cố đại thiếu nhìn thân thể này của cô có vẻ mặt không khác nhìn thịt heo lắm, cô che cọng lông!
Tròng mắt Cố Tử Thần khựng lại một chút
Kiều Tịch Hoàn hơi tức giận từ trên giường xuống đất, trên mặt rất giận dữ, thân thể vẫn rất cẩn thận, cô mới sẽ không tức giận với chính thân thể mình
Cô từ trên giường xuống đất, cứ mặc một chiếc quần lót như vậy nghênh ngang tiêu sái đi vào phòng tắm
Mới vừa bắt đầu trong phòng tắm rất yên tĩnh, lúc sau đột nhiên vang lên âm thanh dội nước
Cố Tử Thần nhíu chặt mày, đẩy xe lăn trưc tiếp mở cửa phòng tắm ra, sau đó nhìn Kiều Tịch Hoàn một thân trần trụi, lần này ngay cả quần lót cũng không có xuất hiện ở trước mặt anh, giờ phút này vòi sen phòng tắm còn đang nhỏ nước, nổi lên một chút hơi nước, như ẩn như hiện
“Anh có bệnh à!” Kiều Tịch Hoàn nhìn Cố Tử Thần, sau đó nhìn thân thể của mình
Sắc mặt Cố Tử Thần dường như cũng không quá tốt, “Ai cho em tắm!”
“Em ngay cả quyền lợi tắm cũng không có?!” Kiều Tịch Hoàn gào lên giận dữ
“Ra ngoài!” Giọng Cố Tử Thần rất lạnh
Kiều Tịch Hoàn nhìn anh
“Tôi kêu em ra ngoài!” Giọng điệu Cố Tử Thần càng lớn
Kiều Tịch Hoàn cắn môi
Người đàn ông này, sao có thể dữ dội như vậy!
"Kiều Tịch Hoàn, tôi kêu em ra ngoài!” Từng chữ từng câu, giống như là đang uy hiếp
Kiều Tịch Hoàn lại không nhúc nhích
Mặc dù không đi về phía dưới vòi hoa sen, nhưng cũng không định đi ra ngoài
Dù sao đối với cô mà nói, cô chính là không sợ trời không sợ đất, Cố đại thiếu hung nữa, cô cũng có thể làm như không thấy, cũng có thể không di chuyển như vậy nhìn anh, để cho anh tức chết đi!
Tức chết, tránh cho cô phiền lòng
“Mẹ nó!” Cố Tử Thần giống như xổ một tràng nói tục
Bởi vì giọng điệu rất đè nén, Kiều Tịch Hoàn thậm chí có một khắc cảm giác chắc mình nghe lầm
Cô vẫn luôn cảm thấy Cố đại thiếu không dính khói bụi trần gian, tuyệt đối sẽ không làm chuyện người thường biết làm, chuyện thích làm đều là chút chuyện cô cho rằng người bình thường sẽ không làm, càng thêm không thể nào nói lời thô tục như vậy
Cho nên một khắc kia, cô vẫn còn đang rất nỗ lực hồi tưởng, hồi tưởng mới vừa rồi cô không phải thật sự nghe được lời nói thô thiển có phần cắn răng nghiến lợi của Cố Tử Thần
Cho nên sau một khắc, cô hoàn toàn không hề đề phòng cái gì, liền bị một
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn