'Thần sắc Tôn Tổ Xương cùng lão tổ Lục gia đều như gặp quỷ. Có thế nào bọn họ cũng không ngờ Sở Hưu lại chưa chết, tình hình như vậy ngay Tịnh Thiền Trí 'Tàng còn chết tới không còn cặn bã, mà Sở Hưu lại chưa chết!
Tôn Tổ Xương cùng lão tổ Lục gia không phải tên Tôn Trường Minh ngu ngốc, đương nhiên từng nghe tới một số bí pháp lưu truyền trên giang hồ có thể khiến
người chết phục sinh, chẳng qua điều kiện của nó vô cùng hà khắc.
Có thế nào bọn họ cũng không ngờ Sở Hưu lại biết bí pháp này, hơn nữa chỉ trong thời gian ngắn y đã đứng trở lại trước mặt bọn họ.
Nhìn Tôn Trường Minh đã hóa thành thây khô, Tôn Tổ Xương run rẩy nói: “Tất cả đều là âm mưu của ngươi ư?”
“Ô? Thế mà cũng bị ngươi phát hiện? Còn chưa già tới mức hồ đồ nhỉ.”
Sở Hưu nhìn Tôn Tổ Xương cùng lão tổ Lục gia, nhún vai nói: “Nguyên tắc làm việc của ta rất đơn giản, người muốn giết ta, ta sẽ giết người.
Đương nhiên khi không có ai trêu chọc ta, ta vẫn rất dễ nói chuyện.
Các ngươi đã rất thành công, 'giết' được ta một lần. Cho nên họa có lan tới người nhà cũng không thể trách ta được.
Nói nhiều như vậy, thật ra chỉ gói gọn trong vài chữ nói. Đó chính là, chư vị ở đây đều phải chết!”
Tôn Tổ Xương cùng lão tổ Lục gia liếc mắt nhìn nhau, không nói hai lời đồng thời tấn công về phía Sở Hưu.
Ngày xưa trong Huyễn Hư Lục Cảnh, bọn họ đã chứng kiến Sở Hưu giao thủ cùng Tịnh Thiền Trí Tàng, cũng thấy được lực lượng cường đại tới mức khiến người ta run rẩy đó.
Một bên là cảnh giới Chân Đan, một bên cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần, thế nhưng hai người giao thủ lại sinh ra uy thế của Thiên Địa Thông Huyền, quả thật quá kinh khủng.
Giờ còn lo chuyện thù oán gì nữa, còn nghĩ gì tới công pháp? Không mau mau chóng chóng liên thủ, vậy đúng như lời Sở Hưu đã nói, bọn họ đều phải chết!
Lão tổ Lục gia quanh người lấp loáng ánh sấm, lực lượng Cửu Tiêu Lôi Đình giữa không trung đều dung nhập vào nhát thương đó. Một thương đâm ra, lực lượng vạn quân truyền cả vào trong, như muốn phá tan núi sông này.
Cùng lúc, Tôn Tổ Xương đấm ra một quyền, thân thể già nua lại bộc phát ra lực lượng cực hạn, Hàn Băng Chân Khí tầng tầng lớp lớp, những nơi nó đi qua rõ là mùa hạ nhưng lại có tuyết rơi, hơn nữa những bông tuyết kia đều được Hàn Băng Chân Khí gia trì, như những mũi tên băng bản thẳng về phía Sở Hưu!
Sở Hưu bước ra một bước, một bước nhìn như nhẹ nhàng nhưng lại khiến cho mặt đất rung chuyển như có động đất, vô số đá vụn bay thẳng lên trời.
Một tay Sở Hưu niết Vô Sắc Định Đại Thủ Ấn trực tiếp đối chọi lại với nhát thương của lão tổ Lục gia.
Cho dù có lực lượng Cửu Tiêu Lôi Đình gia trì, nhưng lực lượng trong mũi thương này cũng bị Vô Sắc Định Đại Thủ Ấn phá hủy hầu như không còn chút gì, mũi thương bị Sở Hưu trực tiếp nắm trong tay. Một tiếng ầm nhỏ vang lên, thần binh Lôi Vẫn truyền thừa hơn ngàn năm của Lục gia không ngờ bị Sở Hưu trực tiếp bẻ gãy. Lão tổ Lục gia cũng bị lực lượng cường đại này hất văng ra ngoài.
Đồng thời tay trái Sở Hưu cũng niết thành quyền đánh ra. Một quyền đơn giản nhưng mang theo quyền ý thẳng tiến không lùi, phá tan thiên hạ. Quyền này thậm chí khiến Tôn Tổ Xương có ảo giác như đang đối mặt với Trần Thanh Đế!
Dưới nhát quyền này, lực lượng chấn động giữa hai người ầm ầm bộc phát, vô số khối băng vỡ vụn, tan rã dưới nội lực chân hỏa bừng bừng của Sở Hưu.
Lực lượng cường đại khiến mặt đất xung quanh hóa thành tro bụi, Tôn Tổ Xương cũng bị chiêu quyền này đánh bay, miệng phun máu tươi!
Một chiêu phá tan thần binh đẩy lùi lão tổ Lục gia, một quyền đánh trọng thương Tôn Tổ Xương. Thực lực Sở Hưu quả thật kinh người.
Nhìn thoáng qua hai tay của mình, Sở Hưu không khỏi cảm thán một tiếng, mình thật mạnh!
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
So với trước kia nội lực Sở Hưu không tăng lên quá nhiều, cảm ngộ của y đối với thiên địa cũng không tăng thêm bao nhiêu. Điểm tiến bộ duy nhất của y so với nửa năm trước là y chỉnh lý lại võ đạo, lý giải sâu hơn về võ đạo.
Nhưng lực lượng ẩn chứa trong cơ thể này lại tăng lên nhiều lần, tăng mạnh tới mức bản thân Sở Hưu cũng không thích ứng được.
Giờ xem như Sở Hưu đã hiểu vì sao Tạ Tiểu Lâu thân là đệ tử chân truyền của Trần Thanh Đế, thế nhưng hắn lại không nhận được truyền thừa hoàn toàn loại quyền ý bá đạo tuyệt luân của Trần Thanh Đế.
Rất đơn giản, chỉ khi nào dùng nội lực chân hỏa rèn luyện cơ thể thật cường đại mới có thể dung nạp loại quyền ý vô song đó.
Có điều không thể không nói, cảm giác nắm giữ lực lượng cực hạn này rất không tệ.
Còn lúc này ở bên ngoài, Sở Hưu bộc phát ra lực lượng cường đại chẳng khác gì động đất, cách xa hơn mười dặm cũng thấy được động tĩnh.
'Tề Nguyên Lễ cũng bị chấn động, không thể nằm nghỉ được nữa, kinh ngạc nhìn về phía hai bên giao thủ.
Tôn gia cùng Lục gia chơi lớn vậy à? Rốt cuộc bọn họ vừa dùng thứ gì? Định đồng quy vu tận hay sao?
Tê Nguyên Lễ rất muốn phái người tới xem, nhưng với tình huống hiện tại nếu người đi xem thực lực quá yếu rất dễ bị hai bên làm ngộ thương.
Nhưng nếu phái người thực lực quá mạnh đến lại dễ dẫn tới hiểu lầm, cho nên 'Tề Nguyên Lễ đứng đó vò đầu bứt tai nghĩ cách mãi vẫn không quyết. Nhưng đúng lúc này trong trận pháp lại truyền ra một chấn động càng kịch liệt, trong đó thậm chí có một luồng khí huyết sát cực hạn tỏa ra, khiến toàn thân Tê Nguyên Lễ không khỏi lạnh buốt.
Lúc này trong trận pháp, Sở Hưu cười dài một tiếng, cánh tay kết ấn, sau lưng y vô số huyết ảnh bay ra, nhào về phía những võ giả Tôn gia cùng Lục gia bên dưới.
Huyết Ảnh Đại Pháp vừa được thi triển, toàn bộ chiến trường đã như cối xay. thịt, kẻ chạm vào chắc chắn phải chết, ngay cả tông sư võ đạo cũng không ngăn được một luồng huyết ảnh, cùng lắm là dây dưa được với nó một thời gian.
Người của Tôn gia và Lục gia vừa rồi còn đánh nhau sống chết, lúc này chỉ có thể liên hợp lại kháng cự chỗ huyết ảnh kia. Đáng tiếc, chỉ phí công!
Chứng kiến đệ tử nhà mình bị Sở Hưu tàn sát, hai mắt lão tổ Lục gia đã đỏ bừng lên.
“Sở Hưu! Lão phu liều mạng với ngươi!”
Dứt lời không ngờ lão tổ Lục gia cắn đứt một đoạn ngón trỏ, máu tươi vẩy xuống vẽ ra một luồng lôi phù giữa không trung.
Không như phù văn lôi pháp của Long Hổ Sơn, lôi phù mà lão tổ Lục gia vẽ ra là từ thời thượng cổ, lần đầu tiên nhân tộc thử nghiệm dùng văn tự ghi chép lại phong vũ lôi điện đã chế ra phù văn này, vốn mang theo chút liên hệ với thiên địa.
Phù văn kia chỉ có và nét đơn giản nhưng lại phác họa ra lực lượng lôi đình bản nguyên nhân trong thiên địa này.
Sau khi phù văn hoàn thành, chỉ chớp mắt thôi sấm chớp đầy trời phủ xuống, giữa không trung rầm rầm sấm dậy, tia chớp bao phủ khắp trời.
Lão tổ Lục gia đưa tay bóp lại, bốn ngón tay nắm vào hư không. Một con lôi long lấp loáng sấm sét vô biên bị hắn nắm trong tay, hóa thành một thanh trường thương lôi long mang theo khí thế mạnh mẽ vô song xé tan không trung đâm về phía Sở Hưu!
Dùng lực lượng con người mạnh mẽ khống chế lực lượng thiên địa, mỗi mỗi phút lão tổ Lục gia đều bị lực lượng lôi đình phản phệ.
Danh Sách Chương: