“Kết quả thứ hai là Sở đại nhân ngài vẫn luôn cho rằng mình là người chuyển thế, thật ra đây là sai lầm, chẳng qua trong đầu ngài bị người khác cưỡng ép cắm vào một đoạn ký ức, khiến cho ngài nghĩ rằng mình là người chuyển thế. Sau khi thời gian qua đi hay thực lực của ngài càng lúc càng mạnh, ký ức hư cấu đó sẽ càng lúc càng mơ hồ, ngài sẽ cảm thấy mình quên đi tất nhiều chuyện.
Thật ra trước nay ngài vẫn là ngài, xưa nay chưa từng thay đổi!"
Lời nói này của Viên Cát đại sư khiến Sở Hưu kinh ngạc, trước nay y chưa từng nghĩ theo chiều
hướng suy đoán của Viên Cát. Chuyện này thật sự quá kinh thế hãi tục, tối thiểu đối với Sở Hưu là vậy.
Y vẫn luôn cho rằng linh hồn mình chuyển sinh từ thế giới khác, thế nhưng giờ Viên Cát lại nói với y, tất cả mọi thứ vẽ y đều là giả dối. Chẳng lẽ địa cầu trong kiếp trước là giả, mà thế giới trong trò chơi này mới là thật?
Sở Hưu nhíu mày nói: “Ý ngươi là ký ức kiếp trước của ta đều là giả? Nhưng vì sao tính cách của ta, hiểu biết của ta đều vô cùng chân thật?”
Viên Cát lắc đầu nói: "Đại nhân, ngài hiểu lầm ý ta rồi, ta chỉ nói ngài bị cưỡng ép cảm vào một đoạn ký ức nhưng lại không nói ký ức của ngài là giả dối.
Giả chính là giả, có thật đến đâu cũng có tỳ vết, thủ đoạn từ không sinh có là khó khăn nhất.
Cho nên ký ức này có thể là thật, chẳng qua không phải ký ức thuộc vẽ đại nhân mà là ký ức bị người ta sửa chữa.
Thậm chí ký ức kiếp này của đại nhân cũng tính cách gốc của đại nhân đã bị phong ấn, ngài trong trí nhớ của mình thật ra không phải ngài bản thân ngài.”
Viên Cát nói rất lòng vòng, nhưng Sở Hưu nghe xong cũng hiểu, có điều y lại không thể tiếp nhận điểm này.
Thật thật giả giả, giả giả thật thật, nếu mọi chuyện thật sự như lời Viên Cát nói, vậy người gây ra mọi việc rốt cuộc là ai? Độc Cô Duy Ngã?
Vị này là đệ nhất nhân Ma đạo trong vạn năm nay, nếu hắn chưa chết, vậy rốt cuộc hắn đang ở đâu?
Sở Hưu tạm thời không rõ, y trầm giọng nói: “Ngươi đám khẳng định ký ức của ta bị người ta động tay động chân không ?”
Viên Cát vi vàng lắc đầu nói: “Lão đạo ta chỉ suy đoán theo kinh nghiệm mà thôi, không dám kết luận trăm phần trăm”
Chuyện Sở Hưu nói quá mức huyền bí, là nhờ Viên Cát kinh nghiệm phong phú, chuyện ly kỳ cổ quái gì cũng từng gặp. Hơn nữa nhánh của hân cũng có lai lịch, truyền thừa hoàn chỉnh, chuyện còn ly kỳ hơn Sở Hưu, Viên Cát còn gặp rồi, cho nên hắn mới có thể dùng kinh nghiệm suy đoán ra nhiều thứ như vậy.
“Vậy ngươi tính toán kết quả sao?”
Viên Cát đại sư vẻ mặt như đưa đám nói: "Đại nhân, tiếp tục tính nữa, lão đạo ta thật sự không chịu nối. Thầy tướng tu luyện đạo bói toán như chúng ta bản thân đã không có bao nhiêu lực lượng khí huyết rồi, phun thêm mấy ngụm máu nữa là chết người thật đấy."
Đám thầy tướng tu luyện bói toán thời gian dài như bọn họ kiểu gì cũng gặp một số chuyện, khó tránh khỏi bị phản phệ. Nhưng bình thường chuyện này mấy năm cũng chẳng gặp một lần.
Thế nhưng tới chỗ Sở Hưu lại liên tục hộc máu hai lần, thêm mấy lần nữa thân thể này của hân thật sự không chống nổi.
Sở Hưu nhíu mày nói: “Vậy ngươi làm sao chứng minh được những lời ngươi nói là có căn cứ?”
Sở Hưu bỏ bao công sức như vậy mới bắt được Viên Cát đại sư, còn vì vậy mà đắc tội với Thiên Sư Phủ, động thủ với Bái Nguyệt Giáo. Nếu Viên Cát đại sư chỉ cầm mấy thứ đoán bừa này lừa gạt y, Sở Hưu rất không hài lòng!
Viên Cát đại sư vẻ mặt bất đắc dĩ, lúc này hân đột nhiên nghĩ ra điều gì, lập tức nói: "Đại nhân, mặc dù ta không cách nào chứng minh ký ức ngài bị người ta động tay động chân, thế nhưng ta lại có thể chứng minh thân thể này của ngài không phải chuyển thế hay đoạt xá.
“Cách gì?”
Viên Cát đại sư xoa xoa hai bàn tay nói: "Trong tông môn của ta có một bí pháp thất truyền tên là Tam Sinh Chiếu Ảnh. Mặc dù nó không được như tên, không thể nhìn được tương lai kiếp sau, nhưng có thể nhìn rõ bản chất một con người, biết được nguyên thần và thân thể đối phương có chung một đời hay không."
Sở Hưu liếc nhìn hẳn một cái rồi nói: "Thứ thất truyền ngươi cũng biết, vậy còn gọi là thất truyền hay sao?”
Viên Cát đại sư cười ngượng ngùng một tiếng nói: “Thật ra thứ bị thất truyền chủ yếu là chí bảo Tam Sinh Thạch để phát động môn bí pháp này, cho nên chỉ có háp không thì không thi triển được."
Sở Hưu đột nhiên nghĩ ra, lúc vào Tiểu Phàm Thiên mình cũng từng thấy một khối Tam Sinh Thạch, chính do đại phái Ma đạo Cực Lạc Ma Cung chế tạo ra, không biết Tam Sinh Thạch này và Tam Sinh Thạch Viên Cát đại sư nói tới có phải cùng một vật hay không.
"ngươi không có Tam Sinh Thạch đó, vậy còn nói làm gì?” Sở Hưu hừ khẽ một tiếng.
Viên Cát đại sư vội vàng nói: “Mặc dù nhánh của. ta đã làm mất Tam Sinh Thạch, có điều các sư tố lại nghĩ ra cách khác, dùng những thứ khác thay thế. Có điều vật kia chế tạo hơi khó, chí ít là đời này ta không có cơ hội lấy được, cho nên công pháp này cũng không khác mấy so với thất truyền”
“Thứ gì?”
Viên Cát đại sư nói: "Đại nhân có nghe nói tới Xá Thần Ngọc không?”
Sở Hưu nhíu mày nói: “Có hơi quen tai.”
Viên Cát đại sư mặt mày hớn hở nói: "Xá Thần Ngọc là bí bảo truyền qua các đời của Cao Lăng Đổng gia, nó là bảo bối hiếm thấy có thể tăng cường tinh thần lực, thậm chí có thể sử dụng nhiều lần.
Thật ra Xá Thần Ngọc là do lão tổ của Cao Lăng 'Đổng gia đặt tên. Thực chất Xá Thần Ngọc là mảnh vỡ của chí bảo thời thượng cố, Định Hồn Châu.
Có thứ này, hiệu quả sẽ như Tam Sinh Thạch, thậm chí còn tốt hơn."
Cao Lăng Đổng gia thân là một trong Cửu Đại Thế Gia, các đời trong Cửu Đại Thế Gia đều không mạnh nhưng cũng không yếu, tối thiểu so với nhánh thầy tướng như Viên Cát đại sư đã là một con quái vật khổng lồ.
Cho nên nhánh của hắn chỉ có thể nhìn Xá Thần Ngọc mà thòm thèm, không dám có ý nghĩ xấu gì.
Nếu đời này hẳn có thể kiếm được Xá Thần Ngọc kia, vậy cũng coi như may mắn lớn.
Hân không trêu được vào Cao Lăng Đổng gia, nhưng Sở Hưu lại chọc nổi
Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
Danh Sách Chương: