Mục lục
Kì Tài Giáo Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Long Hổ Sơn cảnh sắc hùng vĩ tráng lệ, thân là thế lực đứng đầu Đạo môn, lúc thường người tới Thiên Sư Phủ cũng không ít.

Trong đó có khách hành hương tới dâng hương, cũng có võ giả tán tu tới chiêm ngưỡng.

Thiên Sư Phủ vẫn mở cửa tiếp đón những người này, đương nhiên người tiếp đãi chỉ là một số đạo sĩ ngoại môn bình thường mà thôi, đệ tử Thiên Sư Phủ chân chính đều đang tu luyện trong nội môn.

Dạ Thiều Nam lên Thiên Sư Phủ không phải theo đường núi bình thường mà đi dọc vách núi cạnh đường, từng bước đạp lên không trung, từng bước lên cao, hết sức thần dị.

Chẳng qua đây là do Dạ Thiều Nam cũng muốn tiện đường ngắm phong cảnh, nếu không muốn bay thẳng lên cũng không phải việc khó khăn gì với Dạ Thiều Nam.

Lúc này trên con đường núi, một số võ giả thấy thân hình Dạ Thiều Nam, không khỏi giật mình.

Đối với những võ giả cấp thấp cùng người bình thường như bọn họ, hành động của Dạ Thiều Nam lúc này đã chẳng khác nào thần tiên. 

Bọn họ không nhận ra Dạ Thiều Nam, nhưng một số võ giả canh giữ trên đường núi không phải là hạng kiến thức nông cạn. Đám đệ tử này lập tức sơ tán mọi người trên Long Hổ Sơn, đồng thời phái người tới báo cho lão thiên sư.

Lúc này Dạ Thiều Nam không quan tâm tới đám đệ tử Long Hổ Sơn, nói chính xác hơn là hẳn không đặt sự chú ý trên người bọn họ.

Đối với Dạ Thiều Nam hiện tại, hẳn chỉ quan tâm tới hai chuyện, cảnh sắc thanh nhã trên Long Hổ Sơn này cùng lão thiên sư.

Nếu nói tới truyền thuyết, vị lão thiên sư của Thiên Sư Phủ chính là truyền thuyết sống.

Nghe nói lão thiên sư sống đã rất lâu, thậm chí hắn từng thấy Độc Cô Duy Ngã

Lâu đến mức hẳn đã mấy lần giao chức vị thiên sự ra, thế nhưng thiên sư tân nhiệm còn chết sớm hơn hắn, hắn chỉ có thể lần lượt nhận lại vị trí thiên sư, lại bồi dưỡng người thừa kế thiên sư mới.

Ngày trước khi Độc Cô Duy Ngã suất lĩnh Côn Luân Ma Giáo hùng bá thiên hạ, lão thiên sư có lẽ chỉ là một tiểu đạo sĩ vừa bước vào đời. Có điều hắn thật sự từng gặp Độc Cô Duy Ngã, thậm chí khoa trương hơn một chút, có nói lão thiên sư cũng Độc Cô Duy Ngã là người cũng không vấn đề gì.

Đương nhiên lão thiên sư xưa nay chưa từng thừa nhận điểm này, dùng lời tự giễu của lão thiên sư mà nói, hắn đúng thật cũng thời đại với Độc Cô Duy Ngã, có điều không phải là người, sâu kiến còn tạm được.

Thời điểm đó, hẳn đứng trước Độc Cô Duy Ngã cũng chẳng khác gì con sâu cái kiến.

Nhưng năm trăm năm qua đi, Độc Cô Duy Ngã đã không rõ tung tích, chỉ còn lưu truyền trong truyền thuyết trên giang hồ, còn vị lão thiên sư này thân thế vẫn rất cứng rần, thậm chí lúc rảnh rỗi buồn chán còn ra ngoài dạy dỗ các đệ tử, Trương Thừa Trinh không ít lăn nhận được chỉ điểm của lão thiên sư.

Năm trăm năm này, lão thiên sư chưa từng đứng rên đỉnh cao nhất của giang hồ, xa thì có Độc Cô Duy Ngã, gần thì có Quân Vô Thăn môn chủ Thiên Môn cùng Chung Thần Tú thiên chủ Tự Tại Thiên. Giữa thời gian đó còn có vô số người tài hoa tuyệt thế.

Nhưng năm trăm năm này, lão thiên sư vẫn luôn là người có tư cách đánh cờ cùng những người đỉnh cao trong thiên hạ. Kết quả giờ năm trăm năm đã qua, giang hồ đời nào cũng có nhân tài, số người đủ tư cách đứng trên đỉnh phong giang hồ đánh cờ tầng tầng lớp lớp; chỉ duy nhất một người vẫn đứng yên tại đó không hề suy chuyển, chính là lão thiên sư.

Dạ Thiều Nam cũng lão thiên sư là hàng xóm, nhưng trước nay hắn chưa từng quen biết lão thiên sư.

Đến cảnh giới bọn họ, không có lòng tin tuyệt đối thường sẽ không động thủ.

Đương nhiên đó chỉ là Dạ Thiều Nam. Theo lão thiên sư thấy, hắn đã tới tuổi này rồi, chuyện trừ ma vệ đạo nên giao cho người trẻ tuổi làm việc, hẳn chỉ phụ trách trồng hoa, dạy dỗ đệ tử một chút là được.

Đi thẳng tới trước cửa Thiên Sư Phủ, trước cửa Thiên Sư Phủ vốn rất náo nhiệt lúc này đã hoàn toàn phong tỏa, không thấy một bóng người.

Dạ Thiều Nam đứng chắp tay, lạnh nhạt nói: “Dạ Thiều Nam của Bái Nguyệt Giáo, văn bối đời sau muốn mời lão thiên sư chỉ giáo”

Mặc dù lão thiên sư nói mình là vấn bối xin chỉ giáo nhưng trong giọng điệu hẳn không hề có ý nhờ người ta chỉ giáo.

Hơn nữa ngay khi hẳn vừa dứt lời, trước cửa Thiên Sư Phủ lập tức lóe lên ánh chớp và tiếng sấm, dẫn đắt mây dông trên bầu trời, khiến toàn bộ Thiên Sư hành động.

Hắn bước ra một bước, không hề phòng ngự, chẳng ngờ lại chủ động bước vào Cửu Thiên Thần Tiêu Ngự Lôi Đại Trận.

Chỉ trong chốc lát, vô số Thần Tiêu Lôi Đình điên cường đánh về phía Dạ Thiều Nam.

Nhưng Dạ Thiều Nam chỉ nhẹ nhàng giơ một ngón tay điểm nhẹ một cái, vô số sấm chớp tan biến giữa không trung, mây giông bắt đầu tiêu tán, cứ như trước nay chưa từng xuất hiện.

Trong Thiên Sư Phủ, mọi người đồng loạt hít một hơi lạnh.

Đây là đại trận hộ sơn Cửu Thiên Thần Tiêu Ngự Lôi Đại Trận của Thiên Sư Phủ, cho dù cường giả Chân Hỏa Luyện Thần bình thường cũng không chống đỡ nổi. Thế nhưng trước mặt Dạ Thiều Nam, nó thậm chí không chịu nổi một đòn.

“Đây là uy lực của Bổ Thiên Tâm Kinh?” Trương Đạo Linh vẻ mặt kinh ngạc nói.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK