Cho nên hắn chẳng hề bối rối, chỉ hít một hơi thật sâu rồi nói: “Ta thật sự thấy lạ, rốt cuộc là ai mời được thế lực võ lâm tới giết một chưởng môn, một tông sư võ đạo như ta?
Phương Trường Sinh ta mặc dù kết thù kết oán với không ít người trên giang hồ, nhưng những kẻ thù của ta hẳn không bỏ được cái giá xa hoa như vậy mới đúng.
Chư vị, ta không biết ai thuê các ngươi tới giết ta, ta cũng biết quy củ của Thanh Long Hội không thể để lộ danh tính người thuê.
Có điều Thanh Long Hội giết người chỉ vì lợi ích. Người thuê trả giá bao nhiêu, Phương Trường Sinh ta nguyện trả gấp đôi để các ngươi giết hắn. Như vậy Thanh Long Hội các ngươi vẫn giết người nhưng lại nhận được thù lao gấp ba.”
Mặc dù Thanh Long Hội cũng từng nhận nhiệm vụ ám sát tông sư võ đạo, có điều nhiệm vụ như vậy rất hiếm thấy, hầu hết đều do bên tổng bộ Thanh Long Hội thực thi.
Không phải vấn đề thực lực mà là phần lớn mọi người không trả tiền nổi.
Cái giá phải trả để ám sát tông sư võ đạo quả thật cao bằng trời, người bình thường không trả nổi.
Ngược lại những người trả nổi lại tự có thực lực đi giết, không cần dùng nhiều tiền như vậy thuê Thanh Long Hội.
Cho nên Phương Trường Sinh suy đoán người muốn giết hắn chắc phải dốc. toàn lực mới miễn cưỡng lấy ra được thù lao đạt tiêu chuẩn. Trường Sinh Kiếm 'Tông của mình mặc dù vừa thành lập nhưng vẫn có một số của cải. Dùng tiền tài tiêu trừ tai ách, giải quyết một kẻ địch nấp trong bóng tối cũng là chuyện tốt.
Chẳng qua Sở Hưu lại lắc đầu nói: “Phương chưởng môn nói đùa rồi, chúng ta bươn chải trên giang hồ này, phải quan tâm tới chữ tín chứ. Làm người phải giữ lấy lời.
Mặc dù Thanh Long Hội chúng ta là tổ chức sát thủ nhưng cũng phải làm theo nguyên tắc. Đã nhận tiền của người ta đương nhiên phải đoạt mạng nhà ngươi rồi.
Ngày sau làm quỷ có đòi nợ cũng đừng đòi tới đầu của ta.”
Ánh mắt Phương Trường Sinh lóe lên ánh sáng lạnh: “Vậy hôm nay chư vị muốn làm tới cùng hay sao?
Ta biết quy củ Thanh Long Hội, nếu hôm nay chư vị chết ở đây, Thanh Long Hội sẽ không tới gây sự với ta mà quay lại xử lý chủ thuê.
Chỉ bằng mấy người các ngươi mà muốn giết ta, e rằng quá coi thường Trường Sinh Kiếm Tông ta rồi đấy!”
Dứt lời Phương Trường Sinh trực tiếp vung tay, hơn trăm đệ tử Trường Sinh Kiếm Tông lập tức câm trường kiếm kết thành kiếm trận bao vây Sở Hưu vào giữa.
Cương khí bộc phát, kiếm khí sắc bén vô song tỏa ra, không tấn công Sở Hưu
mà dung nhập vào cơ thể Phương Trường Sinh.
Trường Sinh Kiếm Tông có thể trở thành một trong Thất Tông Bát Phái không phải chỉ nhờ Tàng Kiếm Sơn Trang nâng đỡ.
Mấy năm gần đây Phương Trường Sinh cẩn thận kinh doanh thế lực của mình, trình độ đệ tử của hắn thậm chí còn mạnh hơn Thương Lan Kiếm Tông ngày trước.
Trong kiếm trận, được vô số kiếm khí gia trì, quanh người Phương Trường Sinh bừng bừng kiếm khí. Thanh trường kiếm trên tay hắn tỏa ra khí tức nóng rực, như sao băng từ trên trời giáng xuống kéo theo ánh lửa chói mắt.
Đây là thần binh mà Trình Đình Sơn tặng cho Phương Trường Sinh, Lưu Hỏa đứng thứ ba mươi sáu trên Thiên Hạ Danh Kiếm Phổ.
Một kiếm đâm ra, ngàn vạn kiếm khí hòa vào một thể. Kiếm này của Phương Trường Sinh như tiên nhân trên cung trăng từ trên không giáng xuống, kiếm khí ngập trời.
Tiên nhân phủ ngã đỉnh, kết phát thụ trường sinh!
(Trích từ câu thơ của Lý Bạch, ý là có tiên nhân chỉ điểm bí quyết trường sinh bất lão.)
Sở Hưu bước ra một bước, tay trái xuyên qua kiếm khí sắc bén vô tận, không ngờ lại mạnh mẽ nắm lấy thần binh Lưu Hỏa.
Tay phải đấm ra một quyền, thế quyền như dời núi lấp biển, xé tan mọi thứ trước mắt.
Huyền Vũ Chân Công. Sơn Hải Quyền Kinh!
Kiếm khí tan nát, cương khí nổ tung, thân thể Phương Trường Sinh cũng phát ra một tiếng nổ, dưới thế quyền này không ngờ lại trực tiếp hóa thành một làn sương máu, chỉ còn thanh thần binh Lưu Hỏa bị Sở Hưu nắm trong tay.
Tiếp đó làn sương máu tiêu tan, trước cửa sơn môn tĩnh lặng như tời
Trên giang hồ này ở bất cứ đâu cảnh giới Chân Đan cũng coi như cao thủ, xem như cường giả.
Thế nhưng ở đây bọn họ lại trơ mắt nhìn cao thủ cảnh giới Chân Đan bị người ta đánh một quyền tan thành sương máu, cảnh tương như vậy quả thật phá hủy thế giới quan của bọn họ.
Nhìn thoáng qua đám người xung quanh, Sở Hưu lạnh nhạt nói: “Ta giết người, người không phận sự lui ra. Nếu bị ngộ thương tất cả tự chịu, quyền giải thích thuộc về Thanh Long Hội.
Được rồi, nói thêm một lời cuối cùng, tại hạ Lâm Huyết Y của Thanh Long Hội, sau này có đại thù giết cha mối hận đoạt vợ gì đó có thể tới tìm Thanh Long Hội giải quyết.
Đương nhiên chư vị phải mang đủ thù lao, kết quả chắc chắn sẽ khiến chư vị hài lòng.”
Sau khi Sở Hưu dứt lời, những người xung quanh lập tức hoảng sợ chạy tứ tán, nhìn đám người Hàn Khốc Tống Tiếu bắt đầu đại khai sát giới với Trường Sinh Kiếm Tông.
Một khắc đồng hồ sau, toàn bộ mọi người trong Trường Sinh Kiếm Tông hoặc chết hoặc trốn, Sở Hưu lại thản nhiên dẫn người bỏ đi.
Mọi người ở đây nhìn máu tươi phủ đầy sơn môn, lại âm thầm lắc đầu.
Mấy năm trước bọn họ đã từng thấy Thương Lan Kiếm Tông bị hủy diệt ngay trước mắt mình như vậy, giờ bọn họ lại chứng kiến Trường Sinh Kiếm Tông bị hủy. diệt.
Phong thủy của nơi này đúng là có vấn đề, bằng không làm sao chỉ mấy năm ngắn ngủi đã bị người ta diệt môn tới hai lần?
Chuyện Trường Sinh Kiếm Tông vừa công bố, toàn bộ giang hồ lập tức xôn xao.
Chuyện diệt môn như vậy không phải người trong giang hồ chưa từng thấy, thậm chí tông môn lớn hơn Trường Sinh Kiếm Tông bị hủy diệt cũng rất bình thường.
Nhưng lần này Trường Sinh Kiếm Tông bị hủy diệt cũng quá nhanh, chỉ tới không đến nửa canh giờ mà Trường Sinh Kiếm Tông vừa thăng cấp lên Thất Tông Bát Phái đã bị hủy diệt, chuyện này khiến người ta thật sự không dám tin tưởng.
Đồng thời mọi người còn nghe nói Trình Đình Sơn của Tàng Kiếm Sơn Trang nghe tin này đã tức tới mức đập vỡ chén trà, muốn báo thù cho huynh đệ kết bái của mình.
Đương nhiên chuyện này chủ yếu là diễn trò cho người ngoài nhìn, cho dù Trình Đình Sơn có muốn tìm người cũng chẳng có cơ hội.
Ai cũng biết Thanh Long Hội chỉ là một thanh kiếm trong tay cố chủ, ai biết người dùng kiếm thực ra là ai?
Huống chỉ Trình Đình Sơn cũng không dám gây sự với Thanh Long Hội.
Tên Lâm Huyết Y đột nhiên xuất hiện kia chỉ một quyền đã đánh nổ Phương Trường Sinh, thực lực như vậy quả thật kinh khủng.
Trình Đình Sơn biết chỉ tiết của Phương Trường Sinh, chính vì vậy hắn có thể tính toán đại khái rốt cuộc Lâm Huyết Y kinh khủng tới nhường nào.
Còn một phần là Tàng Kiếm Sơn Trang thật sự không trêu được vào Thanh Long Hội, không thể trêu được vào tên điên Bộ Thiên Nam kia.
Bảo hắn tỏ thái độ thì được, chứ bảo hắn tới đòi Thanh Long Hội trả lời là chuyện không thể.
€ó điều dẫu thế nào thông qua trận chiến này cái tên Lâm Huyết Y cũng triệt để lan truyền trên giang hồ. Ai ai cũng buồn bực, Thanh Long Hội xuất hiện một kẻ
hung ác như vậy từ bao giờ?
Đương nhiên so với bọn họ, bên càng ngây ngốc lại là bản thân Thanh Long Hội.
Mặc dù Thanh Long Hội rất lớn, nhưng còn chưa lớn tới mức không nhận ra người mình.
Bọn họ thật sự chưa từng nghe tới cái tên Lâm Huyết Y.
€ó điều nghe được đối phương là người của phân đà Thiên Sát, đám người lại cùng im lặng.
Danh Sách Chương: