Có điều Đoan Mộc tiền bối chỉ cần nhớ một điều là đủ, Sở Hưu ta là kẻ thù rất dài.
Chỉ cần là người ta muốn giết, cho dù ẩn nhẫn mười năm trăm năm cũng có ngày ta sẽ báo thù.
Hôm nay ta đã xuất hiện ở đây, vậy Bộ Thiên Nam là người ta chắc chắn sẽ giết. Cho dù Đoan Mộc tiền bối không nói, ta cũng sẽ dốc hết toàn lực.
Có điều tiếp đó lại tới vấn đề của Đoan Mộc tiền bối. Trong Thanh Long Hội còn có không ít người trung thành với Bộ Thiên Nam, nếu để bọn họ chạy thoát sẽ là hậu hoạn vô cùng.”
Đoan Mộc Thiên Sơn thở dài nói: “Sở đại nhân yên tâm, ta cũng hiểu đạo lý đau dài không bằng đau ngắn. Đám người kia chắc chắn không thể gây ra sóng gió gì đâu.”
Một khi Bộ Thiên Nam bỏ mạng, chắc chắn Thanh Long Hội cũng trải qua một lượt thanh tẩy.
Nhưng nếu không làm như vậy, đợi sau này đám người đó phản bộ Thanh Long Hội, như vậy Thanh Long Hội sẽ trực tiếp phân liệt, kéo theo vô số phiền toái.
Cho nên cho dù Đạo uẩn không muốn tự giết lẫn nhau cũng không thể không làm như vậy.
Ba canh giờ sau, ba mươi sáu phân đà Thiên Cương đã tập trung đầy đủ, hội nghị ba năm một lần của Thanh Long Hội cũng chính thức bắt đầu.
Hội nghị được tổ chức trong cung điện chính của Thanh Long Hội, xung quanh lát gạch bá màu xanh nâu, trên vách tường còn tô điểm bằng đèn dầu cá voi, còn có ánh sáng trận pháp lấp loáng, khiến cho đại điện chìm trong ánh đèn u ám. Lại thêm đáng người Thanh Long Hội đại đa số mặc áo đen khắp người, đeo mặt nạ cùng mũ rộng vành băng thép đen, càng có vẻ tà tính hơn cả hội nghị của Ma đạo.
Nơi này không chỉ có đà chủ ba mươi sáu phân đà Thiên Cương mà còn có một số sát thủ kim bài trong tổng bộ, giống như Hàn Khốc Tống Tiếu, cộng lại
khoảng gần trăm người.
Bầu không khí trong địa điện cực kỳ nghiêm nghị, không hề có tiếng nói chuyện.
Sát thủ Thanh Long Hội không chỉ có người lạnh lùng ít nói như Hàn Khốc, cũng có kẻ lắm lời thích lảm nhảm như Tống Tiếu.
Nhưng lúc này trong đại điện không có một tiếng động nào, rõ ràng đám người này cũng phát hiện lần hội nghị này khấc với thường ngày.
Một lát sau, Bộ Thiên Nam dẫn theo sáu vị long thủ còn lại của Thanh Long Hội như đi ra. Đoan Mộc Thiên Sơn đi theo sau lưng Bộ Thiên Nam, sắc mặt
không biểu cảm, không biết đang nghĩ điều gì.
“Tham kiến đại long thủ!”
Mọi người xung quanh cùng hô.
Bộ Thiên Nam ngồi ngay ngắn trên ghế bàn long màu xanh, tùy ý vung tay nói: “Lần nào cũng vậy thôi, toàn chuyện vô nghĩa. Có gì thì mau nói đi, cứ theo thường lệ, phân đà nhà ai hoàn thành ít nhiệm vụ nhất thì đà chút cút ra chịu phạt”
Vừa nghe câu này, sắc mặt mọi người ở đây đều thay đổi.
Đây không phải ý tưởng mà Đoan Mộc Thiên Sơn đưa ra mà là cách “thúc ép” mà Bộ Thiên Nam vỗ đầu nghĩ ra mấy năm trước.
Mỗi lần hội nghị đều chọn ra một phân đà hoàn thành ít nhiệm vụ nhất, đà chủ sẽ phải chịu phạt. Hơn nữa hình phạt còn cực kỳ tàn nhắn, phải chịu nhiều loại rắn độc Miêu Cương cắn xé, lại không thể dùng cương khí chống đỡ, sau nửa canh giờ mới cho ngươi thuốc giải.
€ó uy hiếp như vậy, mấy vị đà chủ Thanh Long Hội như điên như cuồng chấp hành nhiệm vụ. Thế nhưng theo Đoan Mộc Thiên Sơn, cách làm này rõ ràng là vẽ rắn thêm chân, thậm chí có thể gây ra hậu quả không tốt.
Phải biết bản thân Thanh Long Hội đã là tổ chức sát thủ đệ nhất thiên hạ, chuyện làm ăn tự tìm tới cửa, căn bản không thiếu nhiệm vụ, chỉ thiếu người hoàn thành nhiệm vụ.
Giờ quy củ này được đưa ra chắc chắn sẽ khiến các đà chủ vội vàng làm việc, khiến các sát thủ dưới trướng tổn thất, thậm chí còn kéo thêm một số nhiệm vụ tiền thuê không cao cho đủ số, hạ thấp trình độ của Thanh Long Hội.
Đúng lúc này, Đoan Mộc Thiên Sơn lại đứng ra trầm giọng nói: “Đại long thủ, lão phu cho rằng hành động này có phần không ổn, nên hủy bỏ quy củ này!”
Đoan Mộc Thiên Sơn đột nhiên mở miệng như vậy khiến sắc mặt Bộ Thiên Nam lập tức trầm xuống.
Vốn dĩ Bộ Thiên Nam thật sự muốn giữ lại mạng cho Đoan Mộc Thiên Sơn.
Mặc dù Bộ Thiên Nam điên, nhưng điên không có nghĩa là ngu ngốc. Hắn biết uy vọng của Đoan Mộc Thiên Sơn trong Thanh Long Hội rốt cuộc lớn tới nhường. nào.
Cho nên nếu hắn thật sự ra tay giết chết Đoan Mộc Thiên Sơn, rất có thể sẽ khiến đại đa số mọi người trong Thanh Long Hội phản đối, thậm chí khiến nội bộ lục đục.
Nhưng chuyện này có một điều kiện bắt buộc, đó là Đoan Mộc Thiên Sơn thật thành ngồi im tại chỗ, đừng có chọc vào hắn!
Bộ Thiên Nam chợt đứng dậy chăm chú nhìn Đoan Mộc Thiên Sơn, lạnh lùng nói: “Không ổn? Nhưng bản tọa lại tháy rất ổn!”
Đoàn Thiên Lang ở bên cạnh lập tức đứng ra quát lớn: “To gan! Làm càn! Đoan Mộc Thiên Sơn, sao ngươi dám nói năng như vậy với đại long thủ?”
'Thấy Đoan Mộc Thiên Sơn không ngờ lại nhảy ra gây chuyện như vậy, Đoàn Thiên Lang còn âm thầm hưng phấn.
Trước nay trong toàn bộ Thanh Long Hội, Đoàn Thiên Lang không sợ ai cả, y kiêng ky nhất chính là lão già Đoan Mộc Thiên Sơn này.
'Thâm niên của đối phương quá lâu đời, công lao của đối phương quá lớn, uy vọng của đối phương thậm chí khiến cả Bộ Thiên Nam kiêng ky.
Cho nên chỉ cần Đoan Mộc Thiên Sơn còn sống một ngày, cho dù hẳn có được Bộ Thiên Nam coi trọng tới mức nào, vị trí nhị long thủ này cũng chẳng tới phiên hắn.
Ngược lại chỉ cần Đoan Mộc Thiên Sơn chết đi, vậy Bộ Thiên Nam sẽ đồng ý cho hắn làm nhị long thủ, những vị long thủ khác cũng chẳng có thực lực ngăn cản.
Đoan Mộc Thiên Sơn không buồn để ý tới Đoàn Thiên Lang, hắn chỉ nhìn Bộ Thiên Nam rồi trâm giọng nói: “Đại long thủ, ta biết ngươi muốn giết ta. Ta cũng biết ngươi ngứa mắt với lão già ta đây đã lâu. Có điều trước lúc đó ngươi có muốn
nghe lão già ta nói mấy lời không?”
Những vị long thủ khác cùng ba mươi sáu đà chủ phân đà Thiên Cương bên dưới im lặng không nói gì, vẻ mặt kinh hãi nhìn hai vị bên trên.
Trước đó bọn họ chỉ trở mặt mà thôi, còn giờ đã triệt để vạch mặt.
Bộ Thiên Nam nhìn Đoan Mộc Thiên Sơn, lạnh lùng nói: “Nói đi!”
Đoan Mộc Thiên Sơn thở dài một cái nói: “Đại long thủ, người lưu lại ở Thanh Long Hội ta từ đời trước chỉ còn hai chúng ta. Chắc ngươi vẫn nhớ đời trước Thanh Long Hội ra sao.
Khi đó Thất Đại Long Thủ được xếp theo thâm niên, thực lực không phải cao nhất, bảy người mỗi người phục trách riêng một chuyện, vừa bàn bạc với nhau vừa giới hạn lẫn nhau.
Nhưng ta cho rằng phương thức này khiến tổng bộ Thanh Long Hội vận chuyển quá mức cồng kềnh, mới có thể phát huy ra hiệu quả lớn nhất của Thanh Long Hội.
Nhưng người này không phải là ta. Mặc dù ta có đủ thâm niên và tư cách nhưng thực lực lại không đủ ép những người khác xuống, cho nên ta tặng lại vị trí đại long thủ cho ngươi. Chỉ có thực lực của ngươi mới có thể chấn áp toàn bộ Thanh Long Hội."
Bộ Thiên Nam sắc mặt không biểu cảm nói: “Cho nên ý của ngươi là vị trí đại long thủ này là ngươi nhường cho ta, giờ ngươi định lấy nó về ư?”
Đoan Mộc Thiên Sơn nhắm mắt lại nói: “Không, ta không có thực lực lấy đi, cũng không có tư cách lấy đi.”
Danh Sách Chương: