Một giây sau, ý niệm hóa thánh thanh kiếm lửa màu đen, chém mạnh xuống gông xiềng kia.
"Răng rắc, răng rắc..."
Gông xiền Tiên Thiên vốn dĩ không thể phá vỡ, nhưng khi bị thanh kiếm lửa màu đen chém xuống lại phát ra từng âm thanh vỡ tan, phía trên gông xiềng lập tức tràn đầy vết nứt.
"Uỳnh!"
Chỉ trong chốc lát, gông xiềng kia đã hóa thành vô số mảnh vỡ, hoàn toàn tiêu tán thành vô hình.
Nhưng tất cả những thứ này vẫn không đủ để kết thúc, bởi vì sức mạnh của thanh kiếm lửa màu đen này vẫn rất mạnh.
Sau khi có đạo tâm như ma, có thể nói ý niệm của Mục Long vô cùng mênh mông, sau khi chém đứt gông xiềng thứ ba, khí thế hắn cực kỳ mạnh mẽ, trực tiếp cảm ứng được gông xiềng thứ tư, lại vung kiếm lần nữa muốn chém đứt nó.
"Ầm, ầm!"
Lại có hai tiếng nổ mạnh truyền ra từ trong cơ thể Mục Long.
Cơ thể của hắn dường như có cánh cửa nào đó đã được mở ra, khí thế cả người lại sinh ra biến hóa lần nữa, khí tức kia mang đến cho người ta cảm giác mạnh hơn lúc trước không ít.
Giờ phút này, trong cơ thể của hắn có bốn vòng xoáy màu vàng, trong đó có hai vòng xoáy vô cùng nồng đậm, hai cái còn lại mặc dù có chút ảm đạm, nhưng cũng dần dần thành hình, đồng thời tản ra sức mạnh dao động kinh khủng.
Linh khí trong mật thất giống như phát điên, không ngừng phun trào trong cơ thể Mục Long.
Giây phút đó cơ thể hắn đã bị màu đen nhánh ăn mòn, nhanh chóng vận chuyển, phát ra từng sức mạnh cắn nuốt.
Dường như nó lớn mạnh hơn không ít, trong đó lại chứa đựng một thứ gì đó khó lường, bất cứ lúc nào cũng có thể phá kén chui ra.
Tứ phương huyền cung, Bích Cung tầng bốn, Mục Long tìm đường sống trong chỗ chết, được ăn cả ngã về không, cuối cùng đã phá được hai cảnh giới liên tiếp.
Trong mật thất này, linh lực dồi dào đến mức cao nhất, bây giờ gông xiềng đã bị đánh vỡ, huyền cung hoàn toàn ngưng tụ, chỉ là vấn đề thời gian thôi.
"Tư chất của tên tên nhóc này, ngay cả ta cũng cảm thấy hơi ghen ghét...", nhìn qua bóng dánh Mục Long, người đàn ông râu quai nón lại cười khổ.
Người khác ngưng tụ huyền cung đều làm lần lượt từng cái một, Mục Long lại một lần ngưng tụ hai cái.
Không có cách nào cả, ai bảo người ta có đạo tâm như ma? Cho dù tăng cấp mạnh như thế nào tâm cảnh cũng sẽ không bị bất ổn, không có nguy hiểm tẩu hỏa nhập ma, có thể nói là không kiêng kị cái gì cả.
Sau đó, người đàn ông râu quai nón cười nói: "Ngày mai Huyền Tâm Huyễn Linh cốc sẽ mở ra, tên này và Hoàng Thiện kia đánh cược, lúc đó ta cũng có thể nhìn xem rốt cuộc tư chất của hắn khủng bố đến mức nào".
"Hình như tên nhóc Hoàng Thiện kia cũng không đơn giản, khi còn nhỏ, đánh bậy đánh bạ xâm nhập vào nơi một con hỏa mãng độ kiếp, bị nuốt vào trong bụng, gặp nạn không chết, còn nhân lúc yêu đan của hỏa mãng bị lôi kiếp đánh nát để dung hợp tinh hoa của nó, cũng coi như người đã trải qua lễ rửa tội của thiên kiếp, tư chất không thể coi thường, cũng rất có khả năng sẽ là một trong những người được chọn để đạt được truyền thừa kia".
"Ngoài ra lần này trong mười vị trí đầu của bảng Sơn Hà ngoại môn còn có mấy tên nhóc rất hay ho, không biết bọn họ sẽ gây ra chấn động lớn thế nào đây? Ừm, càng ngày càng thú vị..."
Người đàn ông râu quai nón mỉm cười, vuốt vuốt bộ râu rậm rạp của mình, lại nhìn thoáng qua Mục Long lần nữa sau đó biến mất bên trong tháp Tụ Linh.
Không lâu sau đó, Mục Long mở ra hai mắt, ánh sáng trong mắt vô cùng chói lóa, hắn hơi vận chuyển chân nguyên, trong cơ thể liên tiếp truyền ra bốn tiếng vang giống như gió gào, khí thế vượt xa lúc trước.
Sau đó hắn tung ra một quyền về phía trước, cũng không sử dụng bất kỳ chân nguyên gì, chỉ là sức mạnh của bản thân nhưng cũng rất có khí thế, như sóng như nước thủy triều, cấm chế trước mặt lại bị đánh cho lấp lóe, giống như lúc nào cũng có thể dập tắt vậy.
"Đây chính là sức mạnh của Bích Cung tầng bốn sao?", Mục Long nhìn hai tay mình, trong mắt có vẻ mừng rỡ.
Bây giờ hắn là Bích Cung tầng bốn, cơ thể được tứ phương huyền cung nuôi dưỡng, có thể tưởng tượng ra được sẽ mạnh đến mức nào.
Hắn vô cùng tự tin, nếu như bây giờ gặp lại Giang Thiên Vũ, không cần nhiều lời, chỉ cần một quyền đã có thể đánh bại hắn ta rồi.
Một ngày sau, Mục Long bước ra khỏi tháp Tụ Linh.
Lúc này ánh bình minh vừa ló rạng, ánh nắng lấp lóe, dường như tất cả mọi thứ trong trời đất đều tràn ngập sức sống.
"Ba ngày đã qua, nên đến Huyền Tâm Huyễn Linh cốc rồi, Hoàng Thiện, hy vọng ngươi đừng để ta thất vọng...", Mục Long nhếch khóe miệng nở nụ cười, rời đi dưới ánh mặt trời mới mọc.
Huyền Tâm Huyễn Linh cốc chính là một bí địa của Tiêu Dao Thần Tông, có thể kiểm tra tư chất tu hành, vô cùng huyền diệu, đệ tử tông môn đều muốn kiểm tra tư chất của mình, đã sớm nóng lòng mong chờ.
Hơn nữa trong ba ngày qua, tông môn lại đưa ra một tin tức nữa, đó là thí luyện Phục Ma.
Thí luyện Phục Ma được tổ chức mười năm một lần, nghe những sư huynh sư tỷ trước kia từng tham gia thí luyện nói, trong đó có cơ duyên lớn, để người ta thu hoạch được không ít.
Nói một cách đơn giản, có lẽ một người lúc trước chỉ là kẻ tầm thường, tu vi không cao, nhưng nếu có thể may mắn trong thí luyện Phục Ma, nhỡ may lấy được thiên tài địa bảo hoặc là đạt được truyền thừa của cao thủ nào đó, nhặt được bảo bối gì đấy, vậy sẽ có thể lắc mình biến hoá, trở thành người trên người.
Đây cũng là cơ duyên đáng sợ, đối với tu sĩ mà nói, nó có khó khăn ngăn cản, có thể hóa mục nát thành thần kỳ!
Nhưng danh sách thí luyện Phục Ma có hạn.
Tông môn mở Huyền Tâm Huyễn Linh cốc chính là để kiểm tra tư chất của đệ tử ngoại môn, chỉ có đệ tử thông qua bài kiểm tra, đồng thời xếp trong danh sách tám trăm người đứng đầu mới có tư cách tham gia thí luyện.