Lúc Mục Long xuất quan, Kim Bá Thiên đã đang đợi hắn bên ngoài Tụ Linh tháp rồi.
Tên tiểu tử này trải qua năm ngày tu hành cũng đã đạt đến Bích Cung cảnh tầng năm, mạnh hơn không ít so với trước đó.
Hai người vừa nói chuyện vừa đến tập trung trong một đại điện của ngoại môn cùng với các đệ tử tham gia thí luyện Phục Ma khác.
Nơi thí luyện lần này, đảo Phục Ma là một hòn đảo biệt lập giữa biển lớn, quanh năm bị hải vụ bao phủ, hơn nữa còn vô cùng xa Tiêu Dao Thần Tông, đường sá xa xôi cực kỳ khó khăn.
Vì thế, rất lâu trước đây, tông môn đã thành lập một đại trận truyền tống giữa hai nơi, dùng cho việc thí luyện.
Lần này 800 người này sẽ do trưởng lão tông môn dẫn dắt, thông qua đại trận truyền tống để tới đảo Phục Ma, tiến hành thí luyện.
Trên đảo Phục Ma này quanh năm tràn ngập một loại ma vụ thần bí, yêu thú trên đảo bị ma vụ ảnh hưởng, sau khi nhiễm ma tính, lệ khí rất nặng trở nên cực kỳ đáng sợ, chỉ biết giết chóc, hung tàn đến cực điểm.
Nhưng cũng chính vì như thế mà yêu hồn của yêu thú này trở thành vật liệu tốt để luyện khí, dùng để làm ra linh khí, khiến lực tấn công của binh khí tăng lên rất nhiều.
Mục đích của thí luyện Phục Ma đó là muốn đệ tử tông môn vừa rèn luyện vừa đồng thời tìm kiếm cơ duyên, giết chết đám yêu thú ma hóa này, thu thập yêu hồn, đây mới là việc quan trọng nhất để quyết định thành tích của thí luyện.
Trong thời gian thí luyện, tông môn sẽ phát cho đệ tử tham gia lệnh bài đặc thù, lệnh bài này là do cao nhân tông nhân dùng thủ đoạn đặc biệt luyện chế, có thể thu thập yêu hồn, hơn nữa còn kiên cố không gì phá vỡ được.
Yêu hồn này đối với thí luyện tông môn cực kỳ quan trọng, trong thời gian thí luyện một tháng, người thu hoạch được yêu hồn nhiều nhất đương nhiên sẽ cống hiến cho tông môn nhiều hơn, thành tích càng tốt thì sẽ càng được nhận phần thưởng xứng đáng.
Nghe nói giải thưởng của cuộc thí luyện lần này cực kỳ phong phú, nhưng chỉ có 10 người đứng đầu thí luyện mới có thể nhận được phần thưởng của tông môn.
Đại trận truyền tống được khởi động, trên đài Thanh Ngọc cổ xưa, kí hiệu lóe sáng.
Sau đó trên trận bàn tản phát ra từng cột ánh sáng màu trắng, trong ánh sáng trắng chói mắt này, thân hình của mọi người lần lượt biến mất.
Không bao lâu bọn họ đã xuất hiện ở một nơi khác trong truyền tống trận, xuyên qua mê vụ màu đen tầng tầng lớp lớp, ẩn ẩn có thể nhìn thấy một góc của đảo Phục Ma.
Trong sự mong chờ của tám trăm đệ tử, trưởng lão tông môn cuối cùng cũng bắt đầu tuyên bố giải thưởng của thí luyện Phục Ma lần này.
"Giải nhất thí luyện lần này là một viên Cửu Văn Tụ Hồn đan!"
"Cái gì? Cửu Văn Tụ Hồn đan!", nghe thấy cái tên này, những đệ tử tham gia thí luyện đó đều không thể giữ được bình tĩnh.
Tụ Hồn đan danh đúng với thực, đương nhiên là dùng để ngưng tụ thần hồn, hơn nữa còn là đan dược cấp Huyền cực kỳ hiếm thấy.
Ngự Hồn cảnh nhìn thì có vẻ chỉ trên Bích Cung cảnh, nhưng cánh cửa Ngự Hồn cảnh lại không dễ dàng bước qua.
Tu sĩ Ngự Hồn cảnh sở dĩ được gọi là chân nhân, đó là vì bọn họ ngưng tụ được thần hồn, mà ngưng tụ thần hồn không những cần thời cơ mà còn cực kỳ nguy hiểm, hơi chút vô ý thôi là sẽ hồn phi phách tán ngay.
Tính toán kỹ thì trong một trăm tu sĩ Bích Cung đỉnh phong chỉ có một người có thể thành công ngưng tụ thần hồn, trở thành chân nhân của Ngự Hồn cảnh, mức độ khó khăn không cần nghĩ cũng biết.
Cũng chính vì vậy mà trong ngoại môn rất nhiều người bị vây ở Bích Cung cảnh đỉnh phong nhiều năm nhưng chung quy vẫn khó đột phá.
Nhưng hiện tại, trong giải thưởng này lại có Tụ Hồn đan, đây không nghi ngờ gì là cọng rơm cứu mạng của rất nhiều người.
Tụ Hồn đan lấy Tụ Hồn thảo làm dược liệu chính, phụ trợ thêm 32 loại linh dược quý hiếm, luyện chế bảy bảy bốn mươi chín ngày mới thành đan, cực kỳ quý giá, nếu như có được vật này thì có thể tăng khả năng đột phá Ngự Hồn cảnh.
Hơn nữa, do Tụ Hồn thảo ba trăm năm mới nở hoa một lần, chỉ có ra hoa rồi ngắt lấy mới có thể luyện đan được.
Cửu Văn Tụ Hồn thảo sinh trưởng chín trăm năm, Tụ Hồn thảo ra hoa lần thứ ba, dược liệu trong đó lại càng nồng đậm hơn. Sau khi dùng có đến 90 phần trăm sẽ đột phá Ngự Hồn cảnh.
Đan dược như vậy đối với những đệ tử ngoại môn bị cản ở Bích Cung cảnh đỉnh phong nhiều năm mà nói cực kỳ ý nghĩa.
Thấy mọi người vô cùng kích động, lũ lượt bàn tán, mấy bị trưởng lão đó cũng chẳng ngăn cản, đây chính là hiệu quả mà bọn họ muốn thấy, chỉ có như vậy thì mới có thể khiến tất cả đệ tử kích động trong lòng, đạt được nhiều thành tích hơn trong thí luyện.
"Vị trí thứ hai, giải thưởng là một viên Lục Văn Tụ Hồn đan!"
....
"Giải ba là một viên Tam Văn Tụ Hồn đan!"
"Từ vị trí thứ tư đến thứ mười lần lượt giải thưởng là sáu, năm... một viên Uẩn Hồn đan!"
Sau khi trưởng lão tuyên bố giải thưởng xong, ngọn lửa trong ánh mắt của mọi người không thể che giấu được nữa.
Lục Văn Tụ Hồn đan và Tam Văn Tụ Hồn đan là do Tụ Hồn thảo 600 năm và 300 năm luyện chế mà thành, mặc dù không quý bằng Cửu Văn Tụ Hồn đan nhưng cũng đủ để tăng vọt khả năng ngưng tụ thần hồn.
Về phần Uẩn Hồn đan, có tác dụng nuôi dưỡng linh hồn.
So sánh thì tuy giá trị của Uẩn Hồn đan không thể bằng được Tụ Hồn đan, nhưng cũng cực kỳ trân quý, dùng đan dược này có thể giúp nuôi dưỡng linh hồn, khiến linh hồn dũ phát lớn mạnh, cũng có thể nâng cao khả năng đột phá Ngự Hồn cảnh.
Ngự Hồn cảnh, chân nhân.
Đối với đệ tử ngoại môn mà nói, sự hấp dẫn của mấy con chữ này quả thực là không thể khước từ.
Chỉ cần đột phá Ngự Hồn cảnh thì có thể tấn thăng lên làm đệ tử nội môn, mở động phủ riêng, tu hành những bí điển mạnh mẽ hơn của tông môn, cho dù không tu hành trong tông môn mà bước vào thế tục thì một vị chân nhân đủ để khai sáng ra một gia tộc trăm năm.
Nhất là lần thí luyện này còn không tránh khỏi tương đấu sinh tử.
Những người này nếu như có thể trở thành đệ tử ngoại môn của Tiêu Dao Thần Tông, thì dĩ nhiên đặt vào trong đời thường cũng là một thiên tài, đương nhiên hiểu rất rõ ý nghĩa của mấy từ này.
Khoảnh khắc này, trong mắt của ai nấy cũng tự nhiên sinh ra vài phần sát cơ, Mục Long cảm nhận được mấy đạo sát ý cực kỳ rõ ràng, rõ ràng là nhắm vào hắn.
Có điều, hắn cũng chẳng ngạc nhiên với chuyện này.