Mục lục
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Túc Bảo bị nhéo, nói không rõ ràng:”Sao lại gọi là vỗ mông ngựa [4], sư phụ lợi hại thế thì phải là trâu bò [5], con đang vỗ mông bò mà!”

[3],[4]: Người Trung dùng cụm từ vỗ mông ngựa để chỉ sự tâng bốc.

[5]: Khi khen ai đó lợi hại, hay dùng từ trâu bò.

Kỷ Trường dở khóc dở cười.

“Trở lại chủ đề chính.” Hắn nói: “Lần này sư phụ xuống địa phủ điều tra, bộ phận nào cũng không có người cản đường Tô Tử Tích.”

“Tất cả âm quỷ đều bị quản chế và đăng ký, chúng không thể đi vào điện Diêm Vương.”

Túc Bảo vểnh tai lên hỏi: “Vậy kẻ chặn đường là người thật sao?”

Kỷ Trường gật đầu: “Kẻ chặn đường hóa ra lại là con người, điều này rất kỳ quái, là con người mà có thể đi tới điện Diêm Vương…”


Lúc đầu hắn cũng không biết, nhưng khi Túc Bảo nhắc đến da hồn, hai thứ kết hợp với nhau đã đưa ra lời giải thích hợp lý.

“Kẻ chặn người sẽ chọn những hồn phách đã bước một chân vào cửa địa ngục nhưng mệnh chưa hết. Nếu hồn phách của người đi dạo quỷ môn quan kia viết tên mình cho kẻ chặn người thì kẻ đó có thể thay thế đối phương, trở về cơ thể đối phương và sống tiếp.”

Túc Bảo mở to mắt nói: “Cách thức giống da hồn ghê!”

Kỷ Trường: “Đúng vậy, da hồn cũng là người sống muốn chiếm đoạt cơ thể người sống. Kẻ chặn đường trước điện Diêm Vương cũng muốn chiếm lấy th@n thể người sống.”

Nói cách khác, có một kẻ luôn cố gắng hết sức để thử trở thành một người khác và tiếp tục sống trong cơ thể đối phương!

Túc Bảo bối rối: “Tại sao? Kẻ đó đang sống yên lành, tại sao phải trở thành người khác để tiếp tục sống?”

Thế thì cơ thể ban đầu của người đó sẽ chết!

Sau khi từ bỏ cơ thể ban đầu của mình, kẻ đó không cảm thấy con người ban đầu của mình thật đáng thương sao?


Kỷ Trường nói: “Cái này thực ra rất phổ biến. Ví dụ như cư dân mạng thường nói rằng xã hội đã chết và muốn sống ở hành tinh khác.”

“Tương tự như vậy, một số người có thể đã làm gì đó hoặc gặp phải một số thay đổi, không thể sống với thân phận ban đầu nữa nên sẽ nghĩ đến việc thay đổi thân phận.”

Đầu óc Túc Bảo nhanh chóng quay cuồng: “Vậy có thể phẫu thuật thẩm mỹ mà!”

Phẫu thuật thẩm mỹ thì bé biết nha. Bà của bé thường xem một bộ phim truyền hình có tên là Dì Pinru. Dì Pinru đã đi phẫu thuật thẩm mỹ và đã nói như này khi quay lại –

[Lần này tôi muốn lấy lại tất cả những gì thuộc về mình.]

Kỷ Trường nghẹn ngào, cô bé con đã xem bao nhiêu phim truyền hình rồi? Ngày thường hắn có thấy cô bé xem đâu nhỉ.

Hắn nói: “Phẫu thuật thẩm mỹ không thể giải quyết được mọi chuyện. Nói một cách dễ hiểu nhất, chẳng hạn như kẻ này bị bệnh nan y, không còn sống lâu được nữa nhưng kẻ này vẫn muốn sống. Thế là, kẻ này cần cơ thể của người khác. …”

Túc Bảo hiểu ra: “Việc này giống hệt quỷ tìm kẻ chết thay!”

Nhưng đổi lại là con người thì người đó chưa chết và đang tìm kiếm cơ thể mới cho mình.

Kỷ Trường gật đầu: “Đúng vậy.”

Lúc này Túc Bảo mới hoàn toàn vỡ lẽ, nếu thật sự là như vậy, Trần Thương Vũ mà ba bé đang đi bắt có phải kẻ muốn giở trò thế thân không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK