Mục lục
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Thương Vũ nhìn chằm chằm vào Mộc Quy Phàm và nói một cách nham hiểm: “Sông có khúc, người có lúc, rồi chúng mày sẽ thấy!”

Mộc Quy Phàm nói: “Ông cho rằng đã vào đây còn có cơ hội ra ngoài sao? Ở tù chung thân để suy nghĩ cho kỹ đi.”

Trần Thương Vũ không nói gì, chỉ khịt mũi.

Ra được hay không thì tùy vào khả năng của ông ta, người không ra được thì hồn ra?

Ông ta đã biết từ lâu rằng sớm muộn gì ông ta cũng sẽ bị người khác nhắm tới, nên đương nhiên ông ta đã phải chuẩn bị sẵn đường lui cho mình rồi.

Trần Thương Vũ nhếch mép cười khẩy, nhắm mắt lại cũng không nói gì nữa.

Đúng lúc này một giọng nói nhẹ nhàng vang lên: “Chú ơi, cháu bấm ngón tay tính được rằng cả đời này chú sẽ không phải lo cơm ăn áo mặc, được khoác hoàng bào, còn có vòng tay vòng chân sáng loáng! Rốt cuộc cũng không phải vất vả chạy tới chạy lui nữa rồi.”

Mộc Quy Phàm hơi nhướng mày, quả nhiên, Trần Thương Vũ sẽ bị đưa đến nhà tù xx, tình cờ thì đồng phục tù nhân ở nơi đó có áo khoác ngoài màu vàng.


Quả nhiên là khoác hoàng bào.

Trần Thương Vũ hờ hững nhắm mắt lại, vẻ mặt ngông nghênh, kiêu hãnh không biết khuất phục là gì.

Kỷ Trường khoanh tay, vẻ mặt không chút biểu cảm: “Dưới mí mắt Diêm vương mà dám trộm quỷ hồn, cũng to gan lớn mật đấy,”

“Cặp sách nhỏ, cho ông ta thấy, chặn đứt đường lui của ông ta! Trước đây con hay dùng lưới trói hồn, vậy lần này sư phụ dạy con một món mới – Lời dạy của ba.

Túc Bảo ngẩn người, cái gì… Cái gì cơ?

Lời dạy của ba?

Bé bối rối nhìn ba mình, ba đang gọi chú Vạn Đào và chú Bát Thập đến trói người đem về.

Túc Bảo nhìn sang Kỷ Trường.


Kỷ Trường nói: “Pháp thuật này có thể phong ấn đối phương, ngăn cản linh hồn của kẻ đó đi ra ngoài.”

Không phải ông ta muốn đổi hồn sao?

Cứ thẳng tay phong ấn ông ta lại, sau này đừng nói đến chuyện muốn đi đường ngang ngõ tắt, thiên phú dị bẩm hiếm có mà ông ta có cũng bị phong ấn lại. Từ nay về sau đừng hòng nghĩ đến chuyện làm xằng làm bậy nữa.

Điều này tương đương với việc kết thúc sự nghiệp của ông ta trong ngành này, vậy nên bùa chú này còn có tên gọi là cắt kế sinh nhai.

Nhưng Kỷ Trường cảm thấy cái tên này quá nghiêm túc, trẻ con sẽ không nhớ được.

Cái tên hắn chọn hay hơn, dễ hiểu và dễ nhớ.

Kỷ Trường nói: “Bùa này có nguyên lý giống như lưới trói buộc linh hồn, chỉ khác là lưới trói buộc quỷ hồn, còn lời dạy của ba trói buộc linh hồn con người. Niệm theo sư phụ…”

Sắc mặt hắn rất nghiêm túc, giơ một tay lên.

Túc Bảo nhanh chóng đứng thẳng lên và học theo hắn giơ tay lên.

Kỷ Trường hít một hơi thật sâu, ánh mắt sắc bén, đột nhiên dùng lòng bàn tay tát Trần Thương Vũ một cái, hét lớn: “Gọi ba đi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK