Mục lục
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau bữa ăn còn chơi cùng em gái.

Cậu nhóc luôn đắm chìm trong game trước đây sau chuyến đi Nam Thành trở về bỗng ngó lơ chiếc di động hơn nửa buổi tối.

Thậm chí còn ra vẻ công tử bột, kêu Tô Tử Lâm cho cậu tiền sinh hoạt phí—-

Phải biết rằng, trước đây Tô Tử Tích chưa bao giờ ngửa tay xin tiền gia đình, cố sống cố chết vạch rõ ranh giới với người nhà của mình.

Người nhà họ Tô hiểu rằng, một khi Tô Tử Tích bắt đầu xin tiền tiêu vặt thì chứng tỏ cậu đã thực sự thay đổi.

Người nhà họ Tô đưa mắt nhìn nhau.

Ông cụ Tô: Thằng nhóc lưu manh này được trị khỏi bệnh lưu manh rồi hả? Mới ra ngoài với Túc Bảo hai ngày mà khỏi rồi?

Bà cụ Tô: Vẫn là do Túc Bảo của mình lợi hại mà!

Tô Nhạc Phi: Mẹ kiếp, chắc chắn thằng nhóc này bị quỷ nhập thân rồi!


Tô Tử Du: Giả sử Tô Tử Tích bị quỷ nhập thân, vậy Tô Tử Tích là X hay Y?

…..

Buổi tối.

Tô Tử Du trang bị vũ khí đầy đủ, chuẩn bị sẵn chiếc chậu sắt lớn có thể phát hiện vị trí ma quỷ cùng máy quay phim mà cậu tự hào là phát minh thế kỷ.

Tay trái cậu cầm một xấp lá bùa màu vàng, tay phải cầm thanh kiếm gỗ gụ, trên đầu và cổ treo ba cân tỏi tươi.

Tô Tử Du cảm thấy cậu trang bị như này vẫn còn quá ít, sau này phải nỗ lực phát minh thêm vài món đồ nữa….

Nghe thấy tiếng gõ cửa, Túc Bảo mở cửa ra thì trông thấy bộ dạng mắc cười của Tô Tử Du.

“Anh ơi, anh làm gì thế?” Túc Bảo kinh ngạc hỏi.

“Đừng nói gì hết, mau đi theo anh!”


Tô Tử Du nắm tay Túc Bảo rồi chạy như bay về phía phòng Tô Tử Tích.

Cánh cửa phòng Tô Tử Tích đã được lắp lại, giờ này cậu không chốt cửa như trước nữa.

Tô Tử Du mở cửa cạch một tiếng rồi đi vào.

Túc Bảo sửng sốt hỏi: “Anh ơi, vào phòng người khác mà không gõ cửa trước là bất lịch sự đó!”

Tô Tử Du: “Suỵt….”

Muốn bắt quỷ thì quan tâm phép lịch sự làm cái gì?

Phòng ngủ im lìm, chỉ có tiếng nước xối xả vọng ra từ phòng tắm, Tô Tử Tích đang tắm.

Tô Tử Du hơi hồi hộp, lắp bắp nói: “Em, em đứng yên ở đây nha, để anh vào phòng tắm ép ‘nó’ ra ngoài!”

Túc Bảo: “??”

Rốt cuộc anh Tử Du muốn làm gì vậy?

Anh Tử Tích đang tắm đó nha, sao phải ép anh ấy ra ngoài?

Chỉ thấy Tô Tử Du lặng lẽ chạm vào cửa phòng tắm, sau đó mở bật cửa ra, giật mấy cân tỏi trên cổ xuống rồi ném vào trong!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK