Mục lục
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Ngay khoảnh khắc Túc Bảo vui mừng reo lên, một tiếng "cạch" vang lên, bà cụ Tô mở cửa phòng ra.
Bà ấy ngơ ngác nhìn xung quanh, sau đó cau mày: "Trễ vậy rồi còn đứng tụ tập ở đây làm gì? Không đi ngủ hả?"
Tô Nhất Trần mím môi: "Bọn con...!đang nói chuyện phiếm ạ."
Bà cụ Tô càm ràm ngay: "Đêm hôm khuya khoắt còn nói chuyện phiếm gì nữa? Con không ngủ cũng phải cho con bé ngủ chứ! Trẻ con không ngủ thì sao mà phát triển chiều cao được? Quậy quá!"
"Còn hai đứa nữa!" Bà cụ Tô trợn mắt nhìn Mộc Quy Phàm và Tô Nhạc Phi: "Bây cũng hùa theo chung vui làm gì hả?"
Tô Nhất Trần khó ngủ từ trước đến nay, thức đến ba bốn giờ sáng mới ngủ là chuyện như cơm bữa, chuyện này thì bà ấy biết.
Nhưng còn Mộc Quy Phàm và Tô Nhạc Phi thì đang làm cái trò gì đây?
Trông dáng vẻ của bà cụ như đang chuẩn bị lấy cây chổi lông gà để đánh người vậy.
Mộc Quy Phàm vội vã giơ tay lên: "Ôi ôi, bác Tô, con vô tội mà!"
Suốt cả buổi tối hôm nay anh chỉ là người qua đường thôi mà?
Anh không hề tham gia vào chuyện gì cả!
Bà cụ Tô cầm cái dép dưới chân lên.
Người nào người nấy ba chân bốn chẳng bỏ chạy, trở về phòng của mình, ai nấy cũng vô cùng "sợ hãi".
Túc Bảo lè lưỡi, kéo Tô Cẩm Ngọc bỏ chạy: "Bà ngoại giận rồi, mau chạy thôi!"
Bà cụ Tô hừ lạnh một tiếng, buông cái dép xuống, nhìn hành lang vắng hoe một cách bất đắc dĩ.
Thật là, lớn to đầu thế rồi mà còn để người khác phải lo lắng nữa.
Sau này lỡ bà ấy không còn thì cái nhà này sẽ thế nào đây...
Bà cụ Tô điều khiển xe lăn về phòng, bà ấy kéo áo choàng lại, bóng lưng có chút buồn bã và cô độc.
Tô Cẩm Ngọc cứ đi được một chốc là quay đầu lại, đôi mắt ngấn lệ, nhìn bà cụ Tô một cách chăm chú đến mức không nỡ rời mắt, mãi đến tận khi bà cụ đóng cửa phòng mới thôi.
Không sao hết, không sao hết.
Cô vẫn còn thời gian mà, đến ngày mười bốn tháng bảy lận, cô vẫn còn thời gian để nói lời tạm biệt với mọi người…

Sau khi về phòng, bà cụ Tô lại trằn trọc mãi không ngủ được.
Bà ấy lặng lẽ nhìn trần nhà, nghĩ sáng mai sẽ làm món gì cho Túc Bảo ăn sáng, nghĩ sau khi bé lên nhà trẻ sẽ lớn nhanh như thổi, rồi tiếp đó nên cho bé học trường tiểu học nào đây?
Lên tiểu học rồi, Túc Bảo thông minh như vậy, chắc hẳn bé sẽ theo kịp chương trình học nhỉ? Ít nhất sẽ không khiến người ta phải lo lắng như Hân Hân nhỉ?
Càng nghĩ càng khó ngủ, bà cụ Tô thấy ông cụ Tô nằm cạnh vẫn ngủ say như chết, miệng ngáy khò khò thì bực mình đến mức hất một chân, đá ông cụ Tô một phát.
Đó là hành động theo bản năng của bà cụ, chính bản thân bà cụ Tô còn không nhận ra chân mình vẫn còn cử động để đạp người khác được.

Bà ấy vẫn còn đang mải mê lo cho chuyện sau này của Túc Bảo, hoàn toàn không chú ý tới điều khác lạ đó.
Ông cụ Tô trở mình, thuận tiện kéo chiếc chăn mỏng qua đắp.
Bà cụ Tô nhỏ giọng mắng: "Ngủ ngủ ngủ! Ồn cỡ đó mà cũng không đánh thức nổi ông, ngủ gì ngủ như heo vậy!"
Ông cụ Tô: "Khò khò...!khò khò..."
Bà cụ Tô: "..."
Bà ấy cạn lời chẳng biết nên nói gì.

Nói thật chứ lúc còn trẻ, mỗi lần đọc truyện miêu tả "XXX ngủ say như chết" là bà ấy lại thấy khoa trương, không ngờ sau này mình lại lấy một ông chồng có tài ngủ say như chết.
"Hây dà..."
Bà cụ Tô nằm thao thức mãi mà không ngủ được, thế là bà ấy dậy xuống lầu chuẩn bị bữa sáng luôn.
Một đêm trôi qua, ngày hôm sau, cả Tô Nhạc Phi, Túc Bảo lẫn Tô Tử Du đều không dậy sớm nổi.
Tô Nhất Trần còn bình thường, anh đã quen với việc ngủ muộn dậy sớm, thế nên sáng nay vẫn dậy được như thường.
Còn ông cụ Tô thì sảng khoái tinh thần, vừa cầm tách trà uống vừa xụ mặt quở trách: "Thằng năm vẫn chưa chịu dậy à? Tô Tử Chiến và Tô Tử Du cũng vậy, bộ chúng nó bắt chước Tô Tử Tích đấy hả?"
"Mộc Quy Phàm đâu rồi?"
Tô Nhất Trần nhấp một ngụm trà đậm đặc, trả lời: "Đi chạy bộ rồi ạ."
Ông cụ Tô hừ một tiếng: "Nửa đêm hôm qua Tô Ý Thâm lại đi cấp cứu nữa đúng không?"

Về tình thì có thể tha thứ nhưng mấy đứa nhóc khác đang tuổi tràn trề tinh thần, bừng bừng sức sống, kết quả cả đám đều ngủ nướng, còn ra thể thống gì nữa?
Tô Nhất Trần không thèm ngước lên lấy cái nào, nói: "Túc Bảo cũng còn ngủ nướng."
Ông cụ Tô tuôn cái vèo: "Túc Bảo thì không sao, con gái mà..."
Tô Nhất Trần bèn ngẩng đầu nhìn ông ấy.
Ông cụ Tô sửa lời ngay tức thì: "Con gái cũng phải ngủ sớm dậy sớm! Ba sẽ đi gọi bọn nó dậy."
Ít nhất cũng phải dậy ăn sáng rồi ngủ tiếp chứ...!Không thì lỡ hỏng dạ dày thì sao.
Ông cụ Tô chỉ giữ câu này trong lòng chứ không nói ra.
Bà cụ Tô cầm một giỏ bánh bao chiên nhỏ và điều khiển xe lăn điện đi ra, hỏi: "Tối hôm qua sấm đánh đấy, ông có biết không?"
Ông cụ Tô đơ ra, cau mày: "Thời tiết thế này mà cũng có sấm hả?"
Bà cụ Tô cà khịa: "Đâu phải chỉ có mỗi sấm đánh thôi đâu, sân thượng bị bật tung luôn kìa, bộ ông không nghe thấy hả?"
Ông cụ Tô: "..."
Có cả chuyện đó nữa hả?
Bà cụ Tô chê trách với vẻ không vui: "Biết ngay ông cầm tinh con heo mà!"
Ông cụ Tô bĩu môi, tiếp tục đọc báo.
Trong phòng Tô Tử Du.
Thật ra cậu đã dậy rồi nhưng cầm bút viết sột soạt mãi đến giờ.
"Đêm hôm qua em gái bắt tổng cộng hai mươi ba oán quỷ, một lệ quỷ!"
Nhưng bé lại không bắt nữ quỷ vỡ bụng và bà cụ mặc áo liệm, Tô Tử Du thấy tiếc quá trời quá đất.
"Bây giờ x2(quỷ hư vinh, quỷ nước ngoài giả), y23, z1..."
Tự dưng cậu thấy ánh sáng thắng lợi cũng chói chang phết!
Không hiểu sao Tô Tử Du muốn ngày nào cũng kéo cô Cẩm Ngọc ra ngoài đi một vòng để mang hai mươi con quỷ về mỗi ngày quá.

Chỉ cần chưa đến năm ngày là nhiệm vụ của em gái sẽ hoàn thành rồi!
Tiếc là cậu chỉ đành giấu trong lòng thôi, dù sao chuyện này cũng không tốt cho cô Cẩm Ngọc.
Tô Tử Du đang nghĩ ngợi thì sực nhớ ra một chuyện: Không đúng, thay vì phụ thuộc vào vận may, lỡ bắt gặp con quỷ nào thì bắt con quỷ đó thì tại sao không chủ động tấn công?!
Bệnh viện là nơi lắm điều bất tường, ma quỷ lộng hành này, thậm chí là mộ của người khác nữa…
À thôi, mộ người ta thì hơi quá đà.
Tô Tử Du cho rằng ý tưởng của mình cũng khá là ổn áp, cậu ngay lập tức lên mạng tra cứu những nơi nhiều xui rủi, vùng đất "thánh" ma quỷ lộng hành, rồi quốc lộ chết chóc…
Đúng lúc này, cậu bỗng nhiên lướt thấy một video, là video mà chính tay cậu đã quay.
Tô Tử Du thấy trong video là hình ảnh một nữ quỷ đang phàn nàn môi trường trong nước quá tệ, trong khi không khí nước ngoài vô cùng trong lành, lúc bị quay trúng thì thẹn quá thành giận, bổ nhào về phía ống kính…
Video quay hồi bắt quỷ nước ngoài giả đây mà!
Đây chính là video mà cậu đã đăng trên tài khoản tên là Lý Luận Về Việc Gặp Ma của mình.
Tô Tử Du đã chỉnh sửa và biên tập video kỹ càng, cậu còn làm mờ cả mặt và chỉnh giọng cho Túc Bảo, chỉ trừ những ai vô cùng quen thuộc với Túc Bảo thì mới có thể nhận ra đó là bé.
"Mình bị ăn cắp video à?" Tô Tử Du đến cạn lời.
Cậu thấy tài khoản Weibo đã ăn cắp video này tên là Đậu Trường Thanh Bắc Nọ, chắc có lẽ đây là acc clone, kéo xuống toàn thấy lấy video của người khác cả.
Trong đó video có lượt xem và được thảo luận nhiều nhất là video quay quỷ nước ngoài giả này, nhìn có vẻ mới đạo hai ngày gần đây, lượt thích lên đến năm trăm nghìn, phải biết rằng những video đạo khác của gã ta cùng lắm cũng mới một ngàn lượt thích mà thôi.
Tô Tử Du tiếp tục lướt khu bình luận của video này.
[Đậu má! Đậu má! Đậu má! Tự dưng khúc cuối con ma vồ tới làm tôi sợ chết khiếp!]
[Xin hỏi đây là phim nào thế?? Cho xin phát nào, ai biết gửi tôi miếng link coi!]
[Má ơi, nhìn thật thế này mà do edit đấy hả? Hu hu hu y như thật vậy!]
[Không phải phim đâu! Tôi là fan phim kinh dị có thâm niên, xem hết tất cả những bộ phim từ nổi tiếng cho đến flop ẻ rồi mà chưa bao giờ thấy đoạn video này! Cho nên chắc là chính chủ tự làm rồi đấy… Edit đỉnh cao nhất thường sẽ khiến người ta tưởng là thật luôn chứ không phải edit, bác ơi bác thắng rồi! Follow ngay và luôn!]
Tô Tử Du "..."
Cậu nhấn report rồi cung cấp ngay chứng cứ và đường link video gốc.

Đến khi Tô Tử Du đi vệ sinh, đánh răng rửa mặt, thay quần áo xuống lầu, cậu phát hiện video đã bị gỡ xuống.
"Làm việc nhanh thật đấy!" Tô Tử Du chỉ trầm trồ một câu rồi vứt chuyện này ra sau đầu.
Trong phòng cho thuê ở một làng đô thị.

Thượng Thanh Bắc kích động nhìn lượng truy cập của acc clone đang tăng lên một cách chóng mặt, tiếng thông báo của video vang lên không ngừng quả thật khiến cho người ta mê mẩn.
Năm trăm nghìn lượt thích, số lượt xem đã vượt quá hai trăm nghìn!
"Phát tài rồi! Phát tài rồi!" Thượng Thanh Bắc hào hứng đến mức xoay mòng mòng.
Mấy ngày nay gã ta xem đi xem lại video phát trực tiếp hồi trước mãi, cụm từ khóa hot search Túc Bảo bắt cá ba tay này đã bị gã ta mổ xẻ rốt ráo.
Ban đầu lợi nhuận mà video này thu được một ngày còn được hơn ba ngàn, hôm sau thì bị chặt chém còn có hơn một ngàn, sau đó thì vỏn vẹn mấy trăm, mấy chục…
Một video chỉ nổi được có dăm ba bữa.
Thế là gã ta phải làm một video mới.
Thế nhưng những video mới mà gã ta đã edit đều cùng một nội dung cả, gã ta đã cắt thành các góc độ khác nhau với những tựa đề khác nhau, tổng số video như vậy đã lên đến mười mấy video, không ngờ vẫn không có chút khởi sắc nào!
Thượng Thanh Bắc có hai tài khoản, acc clone chuyên được gã ta dùng để xào đi xào lại video.

Từ đó đến giờ gã ta vốn không trông cậy acc clone sẽ nổi tiếng, ngờ đâu chính nó lại cho gã ta một niềm vui ngoài ý muốn.
"Phát tài rồi, phát tài rồi, phát tài rồi!" Thượng Thanh Bắc nhìn số lợi nhuận kiếm được được hiển thị trên nền tảng: "Mới một buổi tối thôi mà lợi nhuận đã hơn hai ngàn!"
Theo dự đoán của gã ta, video này chắc chắn vẫn còn tăng nữa, tình cờ đường link mà gã ta đính kèm ở dưới là thời điểm chương trình khuyến mãi của affiliate sẽ đem lại tỉ lệ hoa hồng cao nhất, gã ta nhận được năm ngàn tệ mỗi ngày hoàn toàn không thành vấn đề!
"Đây là video dài… ăn được ít nhất cũng phải mười ngày nửa tháng gì đó, đến khi chương trình khuyến mãi kết thúc… ít nhất mình sẽ kiếm một trăm ngàn tệ!"
Không ngờ tài khoản Tiktok mà gã ta vô tình phát hiện lại đem đến cho gã ta món quà bất ngờ đến như vậy.
Thượng Thanh Bắc cực kỳ kích động, nhưng khi làm mới trang để kiểm tra mục lợi nhuận thì phát hiện một thông báo:
Tác phẩm của bạn bị nghi ngờ là ăn cắp, chúng tôi đã gỡ video để xử lý.
Thượng Thanh Bắc "..."
Cái quái gì thế!
Một trăm ngàn tệ của gã ta!
Thượng Thanh Bắc giận đùng đùng, chửi đổng lên: "Cái nền tảng gì mà rác rưởi vậy! Người ta ăn cắp video đầy ra đó, mắc mớ gì bắt tao chứ!!"
Gã ta không phục chút nào.
Chắc chắn là con chó nào đó ghen tỵ, thấy lượng truy cập của gã ta bắt đầu tăng nên report đây mà!
Thượng Thanh Bắc cắn răng, lại đăng ký một acc clone khác rồi đăng nhập, vào trang tên là Lý Luận Về Việc Gặp Ma, tiếp tục lén lút đạo video….

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK