Tối thiểu là rộng hơn phòng đá gấp mười lần.
Mà lại bên trong cũng không phải là một màu đen kịt, mà tràn ngập hào quang màu lam nhạt.
Ở chính giữa không gian màu lam nhạt này có một cái cây sáng long lanh, tản ra hào quang màu lam nhạt trong suốt, thu hút sự chú ý của Trần Trường An!
"Đây là..."
Khi nhìn thấy cái cây này, Trần Trường An cũng phải ngây ra.
Khó trách nơi này cứ cách một khoảng thời gian sẽ xảy ra hiện tượng linh khí bộc phát, mẹ nó lại có một gốc Tiên Linh Thụ đã ngưng tụ thành thực chất!
Thứ này phải cần bao nhiêu năm mới có thể hình thành, Trần Trường An cũng không rõ lắm.
Nhưng năm đó hắn đã từng được nghe Mục Vân Dao nói qua về thứ này.
Tiên Linh Thụ, chính là linh khí tinh thuần nồng nặc, trải qua không biết bao nhiêu thời gian mới chậm rãi ngưng tụ thành.
Mà ở Thái Huyền Giới, số lượng người thật sự phát hiện ra, đồng thời tìm được Tiên Linh Thụ đã ít càng thêm ít, đa số người chỉ được biết đến tồn tại như thế từ trong ghi chép.
Trần Trường An cũng không nghĩ tới trong thiên trì ở dãy núi Vân Tuyết nho nhỏ của Lang Gia, vậy mà lại ẩn giấu một gốc Tiên Linh Thụ có thể để tất cả mọi người ở Thái Huyền Giới vì nó mà điên cuồng.
Nếu được tu luyện ở bên cạnh Tiên Linh Thụ, tuyệt đối có thể đề cao tốc độ mấy lần thậm chí là mấy chục lần.
Mà chỗ đáng sợ thực thụ của Tiên Linh Thụ chính là trên cây ngưng tụ ra Tiên Linh Quả!
Đây mới thực sự là thứ khiến người ta điên cuồng.
"Mười lăm quả, thế mà lại mọc ra mười lăm Tiên Linh Quải"
Tiên Linh Quả là do tinh hoa của Tiên Linh Thụ ngưng tụ mà thành, vô cùng quý giá, hơn nữa phải cần ba ngàn năm mới có thể kết thành một quả.
Nơi này có khoảng mười lăm quả, chỉ là thời gian để Tiên Linh Quả ngưng tụ đã đạt đến bốn vạn năm ngàn năm rồi.
Bởi vậy có thể thấy được thời gian Tiên Linh Thụ này †ồn tại sế còn dài hơn nhiều.
"Năm đó chỉ sợ Tuyết Thần gì đó kia cũng vì phát hiện ra sự tồn tại của Tiên Linh Thụ, cho nên mới ở lại nơi này".
"Nói không chừng lúc trước ông ta cũng đã dùng không. ít Tiên Linh Quả”.
Mười lăm Tiên Linh Quả, đây chính là một sự thu hoạch khổng lồ, nhưng Tiên Linh Quả lại cực kỳ khó bảo quản.
Vào giây phút mà Tiên Linh Quả tách ra khỏi Tiên Linh Thụ, nhất định phải dùng vật chứa được chế tạo từ ngọc ấm vạn năng để chứa đựng, nếu không Tiên Linh Quả sẽ chậm rãi tiêu tán theo thời gian.
Hơn nữa thứ này không thể bị chạm vào bằng tay trong thời gian dài.
"Nhiều đồ tốt như vậy, nếu không vui vẻ nhận lấy thì chẳng phải có chút đáng tiếc sao?"
"Mười lăm quả, vấn đề này không lớn".
Bao nhiêu năm qua Trần Trường An đã tự mình tích góp được một chút, cộng thêm thỉnh thoảng lại lấy từ chỗ sư phụ Mục Vân Dao một chút, đúng là hắn có không ít đồ tốt.
Ngọc ấm vạn năm này đối với người tu luyện mà nói, tác dụng cũng không lớn, nhưng có thể xem như vật chứa, cho nên cũng coi là một thứ tương đối được hoan nghênh.
Lúc trước Mục Vân Dao góp nhặt không ít, cho nên trên †ay Trần Trường An cũng có vật này.