Mục lục
Vô Thượng Kiếm Đế - Thiên Thể Bất Tử, Ai Cũng Nghĩ Ta Vô Địch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người như thế mà đột phá thì đúng là lạ lùng.

Trong lúc Dược Nghịch Mệnh còn đang suy tư, vòng xoáy linh khí trên bầu trời chậm rãi ngưng tụ thành một con rồng linh khí.

Rồng linh khí không ngừng xoay vòng trên không trung, cuối cùng nó lao thẳng về phía Trần Trường An.

Ầm!

Sau khi rồng linh khí chui vào trong cơ thể Trần Trường An, tu vi của hắn cũng tăng vọt trong nháy mắt.

Thần Thông Cảnh tầng thứ hai, Thần Thông Cảnh tầng thứ ba, Thần Thông Cảnh tầng thứ tư...

Tu vi tăng lên đến Hóa Thần Cảnh tầng thứ nhất mới dừng lại.

Tốc độ đột phá này quả thực là vô tiền khoáng hậu, nhưng lượng linh khí Trần Trường An hấp thu mới thật sự khiến mọi người mở rộng tâm mắt.

Nhưng bọn họ vẫn không hiểu tại sao, hấp thu lượng linh khí khổng lồ như thế mà lại chỉ đột phá đến Hóa Thần Cảnh tầng thứ nhất?

Hở? Không đúng! Hóa Thần Cảnh tầng thứ nhất?

Tu vi của hắn trước đó thật sự chỉ là Thần Thông Cảnh tầng thứ nhất thôi sao?

Sao có thể thế được?

Trong số những người ở đây chỉ có hai người là cảm thấy kinh ngạc nhất, một người là Dược Nghịch Mệnh, người còn lại là Huống Trung Đường.

Dược Nghịch Mệnh không hiểu tại sao tu vi của Trần Trường An lại thành ra thế này, còn Huống Trung Đường hoàn toàn ngu người.

Nếu trước đây tu vi của Trần Trường An thật sự là Thần Thông Cảnh tầng thứ nhất, vậy mình... Thậm chí còn đánh không lại Thần Thông Cảnh tầng thứ nhất ư?

Chết tiệt, có còn để người ta sống nữa không vậy?

Tinh thần sảng khoái, sau khi đột phá Trần Trường An cảm thấy cả người thư thái hơn hẳn, cảm giác vốn dĩ thuộc về mình nhưng lại khuyết thiếu đang dần dần được lấp đầy.

“Ngươi... Ngươi trước kia thật sự mới đến Thần Thông Cảnh?”

“Vậy tại sao? Tại sao ta đánh không lại một người ở Thần Thông Cảnh như ngươi?”

Huống Trung Đường thấy Trần Trường An đột phá thành công thì lập tức lại gần, kích động hỏi.

Mà những gì hắn ta lại khiến người khác khiếp sợ ra mặt, tu vi của Huống Trung Đường là Bất Tử Cảnh, theo như những gì hắn ta nói, trước đây hai người bọn ta từng đánh với nhau một trận?

Hơn nữa Huống Trung Đường với tu vi Bất Tử Kỳ lại thua?

Quá nghịch thiên!

Thần Thông Cảnh chiến Bất Tử Cảnh? Chuyện này... Đùa thôi đúng không? Đúng rồi, nhất định là đang nói đùa!

“Dù ta không có tu vi thì người cũng vẫn không thể làm gì được ta, đừng rối rắm nữa, có mệt không hả”, Trần Trường An bực bội nói.

“Quái thai, ngươi là một tên quái thail”

“Ngươi... Ngươi không phải người!”

Huống Trung Đường bây giờ không biết phải đối mặt với sự nghịch thiên đến mức biến thái của Trần Trường An như thế nào nữa, tên này nhất định không phải người, con người làm sao có thể như thế được?

Đúng, hắn không phải người!

“Trần huynh, ta cũng tò mò lắm, chẳng phải tu vi của ngươi là Đại Đế Cảnh đỉnh phong sao?”

Lời Dược Nghịch Mệnh nói ra giống như một cú trời giáng đau điếng, làm cho tất cả mọi người cảm thấy nghẹt thở.

Đại Đế đỉnh phong?

Thế mà lại là Đại Đế đỉnh phong sao?

“Trời đất, ta được thấy Đại Đế đỉnh phong sống sờ sờ ư?”

“Nói thừa lời, ngươi thấy Đại Đế đỉnh phong chết rồi bao giờ à?” “Ờm... Không có cơ hội ấy thật!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK