Hả?
Không phải là đối thủ? Đây là lời nói gì chứ? Xem thường ai thế?
Sắc mặt lúc này của hai người Niếp Hạo Thiên và Dạ Bắc Minh không dễ nhìn cho lắm.
Bất kể nói thế nào, bọn họ cũng là hạng tư hạng năm trên Nhân Bảng, Trần Trường An này là ai? Hóa Thần Cảnh tầng thứ nhất mà thôi, có thể mạnh đến mức nào?
"Cổ huynh, ngươi nói như vậy là có chút thiên vị rồi".
"Vậy ngươi không hiểu rõ thực lực của Hạo Thiên nhà chúng ta rồi, thực lực của nó vô cùng cường hãn'".
"Ôi ôi ôi, nói cứ như thực lực của Bắc Minh nhà chúng ta thì yếu ấy, nói cho ngươi biết, cũng mạnh ngang nhau đấy".
"Được được được, vậy thì nhìn xem, xem ai lợi hại hơn ai".
Trần Trường An lúc này đã có hơi mất kiên nhãn, nghe không nổi nữa, hai người các ngươi là gà chọi sao? Âm ï mãi không thôi?
Hay là các ngươi đánh một trận trước đi?
"Hai người bọn họ không được, muốn đánh, không bằng hai người các ngươi cùng lên?”
Hai người các ngươi cùng lên?
Niếp Bằng Cử và Dạ Lưu Vân lúc này không thể tin vào tai của mình, quả nhiên, sự ngông cuồng của tiểu tử này là không có giới hạn.
Hắn mẹ nó biết mình đang nói cái gì không? Bảo hai vị Đại Đế cùng lên?
Ngươi cho rằng ngươi là ai, lão tổ Cổ gia à?
Không chỉ có hai người bọn họ tức giận, Niếp Hạo Thiên và Dạ Bắc Minh càng tức giận hơn.
Đây là sự xem thường lớn đến mức nào?
Thiên chỉ kiêu tử, thiên chỉ kiêu tử đấy!
Cứ dễ dàng bị người khác không thèm để mắt như vậy?
"Tổ gia gia không cần tức giận, để ta giáo huấn hắn một chút".
"Yên tâm, ta ra tay có chừng mực, sẽ không làm tổn thương đến tính mạng hắn".
"Cổ tiền bối, ngài cũng yên tâm, sẽ không để cho ngài không tiện bàn giao đâu".
Sau khi Niếp Hạo Thiên nói xong thì sầm mặt lại, bóng người lóe lên, trực tiếp vọt về phía Trần Trường An.
Không thể không nói, thực lực của Niếp Hạo Thiên thực sự rất không tệ, tốc độ rất nhanh.
Trần Trường An nằm trên ghế cũng phải khế gật đầu tán thưởng, không thèm quan tâm đến đòn tấn công của đối phương chút nào.
Thấy Trần Trường An tỏ ra coi thường như thế, Niếp Bằng Cử và Dạ Lưu Vân đều cười lạnh một tiếng, kẻ này thật đúng là...
Nhưng sau một khắc, ngay vào lúc Niếp Hạo Thiên vọt tới trước mặt Trần Trường An, đột nhiên có một bóng người lóe lên, cơ thể Niếp Hạo Thiên bị đánh bay ngược ra.
Cổ Thiên Nguyên đã sớm biết sẽ có kết quả như vậy, Cố Tiên Nhi xếp thứ ba trên Nhân Bảng thế mà lại xuất hiện bên cạnh Trần Trường An.
Hơn nữa, nàng ta còn là thị nữ của hắn, sẽ để mặc cho những người khác động thủ với Trần Trường An sao?
Thực lực của Cố Tiên Nhi mạnh thế nào, người Gổ gia biết rất rõ ràng, tu vi Hóa Thần Cảnh tầng thứ ba... Hả? Cái này...
Làm sao lại biến thành Hóa Thần Cảnh tầng thứ tư rồi? Lại tăng lên ư?
Hai mắt Niếp Băng Cử và Dạ Lưu Vân lúc này nhìn chằm chằm vào Cố Tiên Nhi.
Nữ tử này, tướng mạo không chênh lệch bao nhiêu so với Cổ Phượng Dao, hơn nữa, thiên phú này, cảnh giới này, thực lực này...
"Cố Tiên Nhi?"
"Ngươi là Cố Tiên Nhi xếp thứ ba trên Nhân Bảng đúng không?"
"Tu vi của ngươi vậy mà lại đột phá rồi?"
Hai người Niếp Bằng Cử và Dạ Lưu Vân cũng không ngốc, rất nhanh đã phân tích ra thân phận Cố Tiên Nhi.
Cố Tiên Nhi?
Niếp Hạo Thiên không ngờ, thế mà lại gặp Cố Tiên Nhi xếp thứ ba trên Nhân Bảng ở Cổ gia.
Thì ra chính là nàng ta?
"Vừa rồi là ta chủ quan!"