Mục lục
Vô Thượng Kiếm Đế - Thiên Thể Bất Tử, Ai Cũng Nghĩ Ta Vô Địch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Muội chưa từng nói là mình không muốn gả cho Trần Trường An mà”.

“Với lại các huynh nói muốn giành lại Cố Tiên Nhi là sao?”, Cổ Phượng Dao thắc mắc.

“Muội... Muội muốn gả cho tên vô liêm sỉ đó ư?”

“Trong quãng thời gian đồng hành, muội không nhìn ra là Trần Trường An bắt ép Cố Tiên Nhi trở thành thị nữ của hắn à?”

“Người đáng ghét như vậy chắc chắn không phải là một phu quân tốt”.

“Phượng Dao, muội đừng bị ngoại hình của hắn lừa dối, lòng người khó dò lắm".

“Cố Tiên Nhi là hạng ba Nhân Bảng, sao một nhân vật như vậy lại làm thị nữ cho người khác được, muội không nghĩ tới chuyện này ư? Nếu vậy thì người khác

sẽ nói về muội như thế nào đây? Ngay cả một thị nữ mà muội cũng không bằng”.

“Phượng Dao, muội gia nhập với bọn ta, thảo phạt Trần Trường An, trả lại công bằng cho thiên hạ đi!”

Hả?

Trả lại công bằng cho thiên hạ? Tại sao chuyện càng ngày càng xé ra to thế này?

Thấy các ca ca ngập tràn căm phẫn như vậy, Cổ Phượng Dao chợt nhớ lại bản thân trước kia.

Hóa ra trước đây mình cũng ngốc như vậy à? “Các huynh”.

“Có thể nghe ta nói một lời được không?”, Cổ Phượng Dao bất đắc dĩ phải hỏi.

“Ö? Phượng Dao có gì muốn nói?”

“Muội cứ nói đi, muội yên tâm, nhất định các huynh sẽ đứng về phía muội”. “Đúng vậy, các huynh chính là hậu thuẫn kiên cố của muội”.

“Phượng Dao đừng sợ, cứ yên tâm, mạnh dạn nói đi”.

Ôi!

Thấy thái độ của các huynh như vậy, Cổ Phượng Dao thở dài bất đắc dĩ.

Lúc trước nàng ta ngốc như vậy chắc chắn là do bị lây nhiễm từ bọn họ, đúng vậy, chắc chắn là như vậy, gần mực thì đen, gần đèn thì rạng, tất cả là tại bọn họ.

“Thứ nhất, chuyện đính hôn là do lão tổ quyết định, các huynh không có quyền thay đổi, chuyện này thì chắc là các huynh thừa hiểu”.

“Thứ hai, Cố Tiên Nhi muốn làm gì, phải làm gì, đây là chuyện của nàng ấy, các huynh không có quyền quyết định thay cho người ta”.

“Cuối cùng, với thực lực của Trần Trường An, dù các huynh có hợp sức lại với nhau cũng không đánh lại được đâu, thậm chí... Các huynh vốn còn chẳng có tư cách đánh với hắn”.

Nghe Cổ Phượng Dao nói vậy, mọi người sững sờ, thậm chí không có tư cách ư?

Nói vậy thì quá đáng quá thì phải?

'Thật ngông cuồng!

“Phượng Dao, sao muội lại tâng bốc người khác, dập tắt oai phong của người nhà như vậy?”

“Hai ý đầu tiên thì bọn huynh tạm thời coi như muội nói đúng nhưng tu vi của Trần Trường An chỉ mới tới Hóa Thần Cảnh tầng thứ nhất, chỉ mới là tầng thứ nhất thôi, thậm chí hắn không dám ra tay mà phải bảo Cố Tiên Nhi ra tay, vậy mà bọn huynh lại không có tư cách ư?”

“Phượng Dao, muội nói vậy là bọn huynh giận đớ”.

“Đúng vậy, muội xem thường bọn huynh quá rì Ôi, vô tri thích thật đấy!

“Các huynh biết Tiêu Dao Phong Đế chứ?” “Tiêu Dao Phong Đế à, có nghe sơ qua, sao vậy?” “Người này từng đánh với Trần Trường An một trận”. ồ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK