• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

**********



Nhớ đọc truyện trên VietWriter.vn để ủng hộ team nha !!!



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Trong lòng Giang Ngọc Hằng rất tủi thân, nước mắt ào ào rơi xuống.



Thấy cô đang khóc, Giang Minh Nguyên lập tức mỉa mai: "Ôi dào ôi! Nhìn kìa, cô ta còn khóc cơ đấy. Đây là muốn đánh bài tình cảm à?"



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Giang Trúc Nhi bất thiện nói: "Bị vạch trần là giả vờ khóc ngay. Cái trò của trẻ con ba tuổi này cô còn đem ra dùng, không thấy buồn nôn sao?"



Giang Minh Nguyên cười lạnh nói: "Giang Ngọc Hằng, cô không nghe thấy bà nội nói gì sao? Mau cút đi!"



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Người nhà họ Giang anh một lời tôi một lời liền đuổi Tô Hoài Dương và Giang Ngọc Hằng đi, hoàn toàn không cho họ cơ hội để giải thích.



Thế nhưng đúng lúc này, nhân viên tiếp tân của tập đoàn Giang thị đột nhiên chạy vào, kích động hét lên: "Chủ tịch, Quang Diệu... tổng giám đốc tập đoàn Quang Diệu đến rồi!"



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!









Tổng giám đốc tập đoàn Quang Diệu? Khi mọi người nghe thấy điều này đều rất kinh ngạc.



Chủ tịch là vị trí cao nhất của tập đoàn Quang Diệu, lớn thứ hai là tổng giám đốc.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Với tư cách là người đứng thứ hai trong tập đoàn Quang Diệu, nếu không phải là phi vụ làm ăn vài tỷ thì tổng giám đốc sẽ không đích thân ra mặt. Nhưng mà, tại sao lúc này anh ta lại đích thân tới tập đoàn Giang Thị?



Giang Minh Nguyên lập tức trách mắng: "Giang Ngọc Hằng! Xem chuyện tốt mà cô làm kìa. Cô giả mạo hợp đồng của tập đoàn Quang Diệu nên bây giờ bọn họ tìm tới cửa rồi đấy!"



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Bà cụ nghe thấy vậy thì cả người run lên, tức giận chỉ vào Giang Ngọc Hằng mắng: "Nhà họ Giang sắp bị cô hại chết rồi!" Giang Ngọc Hằng rất ấm ức, nói: "Bà nội, sao con lại hại nhà họ Giang chứ?"



Cha của Giang Minh Nguyên, Giang Chí Phát lúc này cũng trừng mắt nhìn Giang Ngọc Hằng nói: "Cha cô là đồ ngu xuẩn, không ngờ sinh ra một đứa con gái cũng là đồ óc heo. Con trai tôi còn không thể lấy được, mà cô nghĩ cô có thể lấy được sao? Còn dám giả mạo hợp đồng! Cô làm mất hết thể diện nhà họ Giang rồi!"



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Bà cụ Giang hừ lạnh một tiếng, nói: "Đừng quan tâm đến hai cái thứ bỏ đi này nữa, mau mời tổng giám đốc của Quang Diệu vào, để hai người bọn họ tự mình xin lỗi!"



Nhân viên tiếp tân vội vàng gật đầu, lập tức chạy ra ngoài.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Tô Hoài Dương lạnh mặt, anh đã hạ quyết tâm rồi, hôm nay anh nhất định phải dạy cho nhà họ Giang một bài học.



Không lâu sau



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Tiếp tân đón tổng giám đốc tập đoàn Quang Diệu đi vào.



Hầu hết những người trong nhà họ Giang đều biết anh ta, đều biết người này tên là Vương Văn Hùng, là người đứng thứ hai trong tập đoàn Quang Diệu.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Vừa nhìn thấy Vương Văn Hùng, bà cụ Giang vội vàng tiến lên, khách sáo nói: "Ôi chạo, tổng giám đốc Hùng hạ cổ đến chơi khiến cho nhà họ Giang thấy thật vinh dự Không biết lần này ngài lại đến đây có chuyện gì vậy?"



Vương Văn Hùng ôn hòa nói: "Tôi đến tìm cô Giang Ngọc Hằng có việc."



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Vương Văn Hùng đến đây vì khi Giang Ngọc Hằng rời khỏi tập đoàn Quang Diệu đã vô tình để quên một cây bút mực nước cô mang theo vào trong phòng họp.



Mặc dù nó chỉ là một cây bút mực nước thôi, nhưng Chu Hoàng Nhật sợ rằng Giang Ngọc Hằng cần dùng nên bảo Vương Văn Hùng mang qua trả lại vì sợ làm lỡ việc của cô.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Bà cụ lại không biết chuyện này, sau khi nghe Vương Văn Hùng nói đến chỗ tìm Giang Ngọc Hằng, còn tưởng rằng Vương Văn Hùng tới đây hỏi tội, bà ta vốn đang mỉm cười đột nhiên biến thành gương mặt như ăn phải mướp đắng. Nhớ đọc truyện trên VietWriter.vn để ủng hộ team nha !!!



Mọi người nghe vậy thì vô cùng sợ hãi, có người thậm chí sợ tới mức mặt mũi trắng bệch.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Vì vậy, bà cụ vội vàng gạt bỏ quan hệ: "Tổng giám đốc Hùng, chúng tôi đã biết mọi chuyện rồi. Việc Giang Ngọc Hằng giả mạo hợp đồng với công ty anh là chuyện của cô ta, không liên quan gì đến nhà họ Giang của chúng tôi, ngài nhất định không được hiểu lầm."



Giang Minh Nguyên cũng nói: "Đúng vậy! Tổng giám đốc Hùng, nếu ngài không hài lòng, chúng tôi sẽ bảo Giang Ngọc Hằng quỳ xuống xin lỗi ngài!"



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Vương Văn Hùng nghe xong những lời này, cau mày lạnh giọng hỏi: "Ai nói với các người hợp đồng là giả mạo?"



Bà cụ Giang sửng sốt: "Tổng giám đốc



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Hùng, ngài nói vậy là có ý gì...?" Hai tay Vương Văn Hùng run lên vì tức giận, anh ta lạnh giọng mắng: "Mẹ nó các người là đồ ngu sao? Đây là hợp đồng của tập đoàn Quang Diệu chúng tôi, con dấu còn là do đích thân chủ tịch của chúng tôi đóng lên!"



Câu nói của Vương Văn Hùng khiến tất cả mọi người trong nhà họ Giang trợn tròn mắt.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Thế này là thế nào?





Một hợp đồng trị giá ba trăm năm chục tỷ không những không phải giả mạo mà còn là thật sao?



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Giang Ngọc Hằng chỉ là bậc con cháu trong nhà họ Giang, hơn nữa cô ta cũng không có mối quan hệ hay địa vị gì, rốt cuộc cô ta đã làm điều đó như thế nào vậy?



Có lẽ nào cô ta bán sắc ư?



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Sắc mặt người nhà họ Giang lúc này rất phức tạp, tất cả mọi người đều quay lại nhìn Giang Ngọc Hằng.



Bà cụ Giang cười tươi rói: "Ôi chao, để tổng giám đốc Hùng hiểu lầm rồi. Những gì bà già tôi nói vừa rồi là đều là lời mê sảng thôi, ngài đừng để trong lòng nhé. Có thể nhận được ba trăm năm chục tỷ đầu tư từ tập đoàn Quang Diệu là vinh hạnh của nhà họ Giang chúng tôi."



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Lúc này Tô Hoài Dương cười lạnh một tiếng, hỏi: "Vừa rồi Ngọc Hằng giải thích bằng đủ mọi cách nhưng không có một ai tin hợp đồng này là thật, ngược lại còn muốn chúng tôi cút ra khỏi nhà họ Giang, tại sao bây giờ lại tin thế?"



Là quản lý cấp cao thứ hai trong tập đoàn Quang Diệu, đương nhiên Vương Văn Hùng biết rằng tập đoàn này đã đổi chủ thành Tô Hoài Dương, vì vậy khi nhìn thấy anh, anh ta vô thức muốn cúi đầu chào.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Nhưng nghĩ rằng ông chủ có vẻ thích kín đảo nên nhanh chóng xua tan ý nghĩ này, chỉ khẽ gật đầu tỏ vẻ cung kính.



Mà khi bà cụ Giang nghe thấy những lời của Tô Hoài Dương, sợ đến mức run rẩy cả người, nếu như một cái hợp đồng hợp tác ba trăm năm chục tỷ này bị anh làm hỏng thì bà ta có giết chết anh cũng không xả hết giận.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Vì vậy, bà ta trực tiếp mắng anh: "Đồ vô dụng này, mày nói gì? Đừng có ngậm máu phun người. Nhà họ Giang nuôi mày nhiều năm như vậy còn không bằng nuôi chó."



Giang Ngọc Hằng nhìn thấy Tô Hoài Dương vì bênh vực mình mà bị mắng, trong lòng vô rất tức giận, đi lên nghiến răng nghiến lợi nói: "Bà nội, bà đừng đổi trắng thay đen nữa!"



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Thấy bà cụ này dám chửi mắng ông chủ mới của mình, Vương Văn Hùng tức giận nói: "Bà Giang, bà thật sự coi tôi như một đứa trẻ lên ba sao? Lúc trước lời nghi ngờ hợp đồng là giả do chính miệng bà nói ra, nhưng bây giờ lại bảo là mình mê sảng, muốn lừa tôi sao? Trong mắt bà thì tôi, tổng giám đốc tập đoàn Quang Diệu, ngu ngốc đến vậy sao? Bà nói thế nào tôi cũng tin thế nấy à?" Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại VietWriter.vn



Khi cái mũ này bị chụp lên, tất cả mọi người trong nhà họ Giang đều toát mồ hôi lạnh.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Sau lưng bà cụ Giang toát mồ hôi lạnh, tập đoàn Quang Diệu không phải là loại mà nhà họ Giang có thể đắc tội được.



Cho dù chỉ là một quản lý cấp cao, đổi phó với nhà họ Giang cũng là chuyện đơn giản, huống chi là một tổng giám đốc của



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Quang Diệu !



Bà cụ Giang vội vàng giải thích: "Không dám không dám, chúng tôi không dám đâu tổng giám đốc Hùng! Ngài đừng nói như vậy! Bà già này sai rồi, tôi sẽ quỳ xuống nhận lỗi với ngài!"



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Nói xong, bà cụ làm bộ chuẩn bị quỳ xuống.



Nhưng thực ra bà ta cũng không có ý định quỳ xuống, bà ta chỉ muốn giả vờ giả vịt trước mặt Vương Văn Hùng mà thôi.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Dù sao thì mình cũng đã già rồi, không thích hợp quỳ xuống cầu xin, Vương Văn Hùng thấy được quyết tâm của bà ta chắc hẳn sẽ nguôi giận, đến lúc đó nhất định sẽ ngăn cản bà ta, cho nên đương nhiên bà ta không cần quỳ nữa.



Nhưng bà cụ Giang không ngờ Vương Văn Hùng lại lạnh lùng nhìn bà ta, hoàn toàn không có ý định ngăn cản.



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Vì thế, bà ta chỉ có thể cắn chặt răng, xoay người quỳ gối trên mặt đất. "Tổng giám đốc Hùng, ngài thấy đấy, tôi cũng đã quỳ xuống rồi, ngài xem chuyện này có thể cho qua không?"



Vương Văn Hùng nghe nói như thế, anh ta cười lạnh một tiếng, khinh thường nói: "Cho qua ư? Bà nghĩ hay nhỉ? Bà cho rằng chỉ cần quỳ xuống đất cầu xin là có thể nhận được sự tha thứ của Quang Diệu?



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Vẻ mặt Bà cụ Giang chua xót, nghĩ vừa rồi có nhiều người nghi ngờ về tính xác thực của hợp đồng, bây giờ lại chỉ có mình mình quỳ xuống, chắc hẳn người ta cảm thấy không đủ thành ý.



Vì vậy, bà ta lập tức hướng về phía những người khác quát lớn: "Một đám có mắt không tròng, còn đứng đấy làm gì? Quỳ xuống hết cho tôi!"



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Nhìn thấy bà cụ đã quỳ xuống, ai còn dám đứng, mọi người trong nhà họ Giang đều đồng loạt quỳ xuống.



Giang Minh Nguyên cũng rất thức thời, dùng sức tát lên mặt mình một cái, sám hối: "Tôi đáng chết, tôi không nên nói hợp đồng là giả mạo, tổng giám đốc Hùng, ngài đại nhân đại lượng, đừng chấp nhặt với loại rác rưởi như tôi."



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Có Giang Minh Nguyên dẫn đầu, tất cả những người trong nhà họ Giang vừa mới chất vấn đều bắt đầu tự vả mặt mình, miệng mắng chính mình không đúng.



Vương Văn Hùng cười lạnh nói: "Một đám có mắt như mù, chuyện hợp tác này do cô Hằng thảo luận, hợp đồng cũng do cô Hằng ký với chủ tịch của chúng tôi, mà đám lòng lang dạ sói các người lại dám vu khống cô Hằng giả mạo hợp đồng, các người nên quỹ xuống tạ lỗi với cô Hằng và chồng cô ấy mới đúng. Nếu cô Hằng không tha thứ cho các người, vậy hợp đồng này không thể tiếp tục được."



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Bà cụ Giang nghe thấy thế, trong lòng cảm thấy vô cùng phiền muộn.



Quỳ xuống xin lỗi Giang Ngọc Hằng và Tô Hoài Dương ư? Đây không phải là sỉ nhục người khác sao?



Truy cập VietWriter.vn để đọc truyện nhanh nhất!








Nhớ đọc truyện trên VietWriter.vn để ủng hộ team nha !!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK