• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

**********



Cập nhật chương mới nhất tại VietWriter.vn



Copy nội dung từ truyện app










Giang Minh Nguyên này hơn nửa đêm chạy tới la hét, không ngừng làm phiền Tô Hoài Dương, Giang Ngọc Hằng cũng không nói gì nữa, lập tức lạnh giọng nói: “Đó là chuyện của tôi, anh nói xong thì đi nhanh lên





Copy nội dung từ truyện app






Giang Trúc Nhi đã sớm không kiềm chế nổi, vừa thấy Giang Ngọc Hằng mở miệng, cô ta liền giơ tay phẩy phẩy trước mũi, quái gở nói: "Bốc mùi mà quá đi! Sốt ruột đuổi chúng tôi đi như thể anh sợ những chuyện hư hỏng kia bị người ta biết à?”



Giang Ngọc Hằng vốn bị chọc tức nhưng vừa nghe lời này thì càng tức hơn, lập tức nổi giận nói: "Giang Trúc Nhi, cô có ý gì? Nói rõ ràng cho tôi!





Copy nội dung từ truyện app






Giang Trúc Nhi nghịch móng tay, gương mặt xem thường, lập tức cười lạnh với Giang Ngọc Hằng: “Người ta cũng chạy tới nhà cô để tặng quà, cô còn hỏi tôi có ý gì à?" “Dựa vào địa vị của cậu chủ Vương, nếu không phải có đội nón xanh cho tên bỏ đi Tô Hoài Dương kia, anh ta dám đắc tội cậu chủ Vương sao?”



Giang Trúc Nhi nói đến đủ rồi chậm chọc Tô Hoài Dương: “Còn tên bỏ đi này, bị người ta cầm sừng thì cứ đeo đi Anh nói xem một tháng oắt con vô dụng nhà anh, mở một mắt nhắm một mắt còn có thể có cơm để ăn, bây giờ hay rồi, có thể còn mạng để sống hay không cũng khó nói."





Copy nội dung từ truyện app






Những lời ngậm máu phun người này của Giang Trúc Nhi, người kích động nhất ngược lại là Ngô Tâm, há mồm hưng phần nói với Giang Ngọc Hãng: "Ngọc Hằng, quan hệ của con và cậu chủ Vương tiến triển tới bước kia rồi à?"




Lời đó vừa thốt ra, hai người Giang Minh Nguyễn đều nở nụ cười: "Giang Ngọc Hằng, không ngờ cô ham muốn như thế?" “Mẹ! Mẹ nói mò gì ở đây vậy?”





Copy nội dung từ truyện app






Lúc này Giang Ngọc Hằng thật sự tức đến giậm chân, Giang Minh Nguyên và Giang Trúc Nhi nói xấu cô cũng đủ khiến cô tức giận, mẹ anh ta cũng tự tới chen miệng vào, vậy không phải càng không nói rõ được sao?



Tô Hoài Dương thấy dáng vẻ Giang Ngọc Hằng gấp gáp như thế thì vỗ vỗ vai cô an ủi: “Anh sẽ xử lý tốt, đừng tức giận với những người này.





Copy nội dung từ truyện app






Giang Ngọc Hằng sợ nhất chính là Tô Hoài Dương thật sự hiểu lầm, nhưng vừa nhìn ánh mắt chiều chuộng của Tô Hoài Dương thì biết những câu nói kia Tô Hoài Dương vốn cũng không tin.



Hơn nữa, bây giờ Tô Hoài Dương rất tức giận.





Copy nội dung từ truyện app






Giang Trúc Nhi vẫn còn chưa biết tiếp theo xảy ra chuyện gì, liếc Tô Hoài Dương miệng châm chọc nói: "Anh đúng thật là chó tự liếm lông, chẳng qua anh cho rằng...



Lời Giang Trúc Nhi còn chưa dứt, một tách trà đã bay về phía cô ta, trong nháy mắt chén trà đến trước mặt Giang Trúc Nhi, sau đó Giang Trúc Nhi ngay cả gào lên cũng không kịp, cô ta đã bị chén trà đụng ngã văng xuống đất. “Ngại quá vợ à, anh khá thích loại cách thức trực tiếp này." Tô Hoài Dương áy náy cười với Giang Ngọc Hằng, anh thật sự không muốn thể hiện bạo lực trước mặt vợ mình. Nhớ đọc truyện trên VietWriter.vn để ủng hộ team nha !!!





Copy nội dung từ truyện app






Lúc này Giang Trúc Nhi bưng mũi đứng lên, máu chảy ra từ trong lỗ mũi, hơn nữa hai cái răng cửa cũng bị lần này cửa vào cổ họng. "Anh có còn là đàn ông hay không, ngay cả phụ nữ cũng đánh?” Sau khi Giang Trúc Nhi đứng lên thì hét ầm lên với Tô Hoài Dương.



Tô Hoài Dương không nhiều lời, anh đi về phía hai người Giang Trúc Nhi.





Copy nội dung từ truyện app






Tô Hoài Dương không hề có ý định giảng đạo lý với hai người kia. Giảng đạo lý với não tàn, vậy mình chẳng phải sẽ thành não tàn?



Giang Minh Nguyên thấy Tô Hoài Dương đi tới thì hét lên với đám người hầu mang theo: “Mẹ nó mấy người bị mù hết rồi à? Còn không nha tới đây?”





Copy nội dung từ truyện app






Mấy người hầu liếc nhìn nhau, nhưng không hành động gì. Lần trước theo Giang Minh Nguyên, bọn họ cũng bị nhằm vào không ít, bây giờ nhìn điệu bộ này, Giang Minh Nguyên muốn bị chỉnh đốn sao?



Trò hề này bọn họ không muốn xem không được, ngược lại nhà họ Giang trải tiền công cũng không cao, chỉ là đổi nhà khác là xong.





Copy nội dung từ truyện app






Mà Giang Minh Nguyên thấy mấy người hầu không giúp đỡ, cũng không dám xem thường Tô Hoài Dương nữa, đổi giọng nói: "Bây giờ anh muốn dậu đổ bình leo đúng không?”



Tô Hoài Dương không quan trọng gật đầu: "Đúng, anh có thể làm gì?"Giang Minh Nguyên xì cười một tiếng, giống như ăn chắc Tô Hoài Dương, trong mắt lóe lên tia tàn nhẫn, sau đó quát to: "Vậy thì quỳ xuống cho tôi l





Copy nội dung từ truyện app








Tất cả mọi người ở đây đều bị câu nói của Giang Minh Nguyên làm cho mơ hồ, bây giờ anh cũng sắp phải bị đánh rồi, mà vẫn bắt người khác quỳ xuống trước mặt anh?



Nhưng Giang Minh Nguyên không quan tâm những chuyện đó, mà ngạo nghề nói: "Cậu chủ Vương là bạn tôi, bây giờ anh quỳ xuống cho tôi, từ đây chui qua dưới đũng quần tôi, học chó sủa hai tiếng nữa. Tôi còn có thể van xin cậu chủ Vương, tha mạng chó nhà anh





Copy nội dung từ truyện app






Tô Hoài Dương còn tưởng rằng Giang Minh Nguyên có thể nói ra lời vàng ngọc gì, thì ra anh ta lợi dụng vốn liếng của mình.



Còn tự cho là đúng mà buông tha minh, để cho mình có hy vọng, vì hy vọng này đi cầu anh.





Copy nội dung từ truyện app






Sau khi Giang Minh Nguyên đứng dậy còn đang la hét: "Mẹ nhà anh muốn chết à?” “Câu này anh nói không chán sao?” Tô Hoài Dương nói xong thì tất một phát lên mặt Giang Minh Nguyên. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại VietWriter.vn



Giang Minh Nguyên bị nhục nhã một trận như vậy, tất nhiên không thể cứ nuốt xuống giọng điệu như thế, nhưng mà sau khi anh ta ra tay với Tô Hoài Dương mới phát hiện, anh ta ở trong tay Tô Hoài Dương ngay cả một hiệp cũng không kiên trì nổi.





Copy nội dung từ truyện app






Tô Hoài Dương chỉ bắt lấy năm đấm anh ta vung đến, trở tay một phát đã vặn anh ta quỳ xuống đất.



Cho dù như vậy, Giang Minh Nguyên vẫn không chịu bỏ qua, vẫn châm chọc nói. "Mẹ mày không muốn sống đúng không? Được lầm, chờ người nhà họ Vương tới, tao nhất định chấm dầu vào lửa cho mày."





Copy nội dung từ truyện app






Giang Minh Nguyên nói một cái nhà họ Vương, hai cái nhà họ Vương càng khiến Tô Hoài Dương cảm thấy buồn cười.



Bây giờ coi như mượn nhà họ Vương mười lá gán, bọn họ cũng chỉ dám tới cửa ton hót mà thôi.





Copy nội dung từ truyện app






Còn như gây phiền phức trong miệng Giang Minh Nguyên, sợ rằng người họ Giang chắc hẳn phải vậy.



Đúng lúc này, cửa đột nhiên truyền đến tiếng bước chân dày đặc. Giang Minh Nguyên nghe được âm thanh này lập tức hùng hổ, sau đó cổ họng hét to: “Ông cụ Vương ngài cuối cũng xem như đến rồi, thắng bỏ đi Tô Hoài Dương này vừa nãy la hét muốn đánh gãy tay chân cậu chủ Vương đó.





Copy nội dung từ truyện app






Ông nội Vương Tài ngoài cửa vừa nghe lời này liền biết là Giang Minh Nguyên tìm việc, chân Vương Tài bây giờ gãy đến không còn hình dáng, ngài Tô còn cần la hét chắc?



Ông nội Vương Tài lập tức mở miệng nói: "Không làm phiền ngài Tô, tôi trở về tự mình ra tay.





Copy nội dung từ truyện app






Lời này của ông nội Vương Tài là thốt ra từ cuống họng, cho nên cũng mười phần sức lực.



Nhưng khi ông ta đi vào trong chính mắt nhìn thấy Tô Hoài Dương thì còn sót lại sự hoảng sợ Là người này thì đúng rồi, đây chính là ngài Tôi





Copy nội dung từ truyện app






Ông nội Vương Tài lập tức phát hiện một vấn đề đòi mạng, nếu nơi này chỉ có người nhà họ Vương và ngài Tô, ông ta ngay lập tức sẽ mang theo toàn bộ người nhà đồng loạt quỳ xuống.



Nhưng người trong phòng cũng không ít, tuy rằng đoán được ngài Tôi rất ẩn mình. Nhưng đoán được là một chuyện, có dám có chủ ý này hay không lại là một chuyện khác.





Copy nội dung từ truyện app






Cho nên bây giờ ông nội Vương Tài quỳ cũng không đúng, không quỷ cũng không đúng.



Cuối cùng vẫn là Tô Hoài Dương mở miệng, dò hỏi: “Ông cụ Vương tới đây có chuyện gì không?”





Copy nội dung từ truyện app






Một câu nói này xem như cho ông nội Vương Tài uống thuốc an thần.



Ông nội Vương Tài này mới vừa uống thuốc an thần, Giang Minh Nguyên liền vội nói: “Ông cụ Vương, đây chính là Tô Hoài Dương, chính là anh ta đánh cậu chủ Vương bị thương. “Đó là Vương Tài đáng đời! Hôm nay





Copy nội dung từ truyện app






Nhớ đọc truyện trên VietWriter.vn để ủng hộ team nha !!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK