• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

**********



Chương 87: Thu phí bảo hộ



Anh nợ em một câu yêu thương!








Nghĩ đến đây, Tô Hoài Dương siết chặt tay hơn, động tác nhẹ này khiến Giang Ngọc Hằng trốn sang một bên như một con thỏ sợ hãi.



Giang Ngọc Hằng đỏ bừng cả tại khi quay đầu đi chỗ khác, sau đó rụt rè nói: "Em xin lỗi, hôm nay không được, em mệt quá!"



Anh nợ em một câu yêu thương!








Tô Hoài Dương không có ý đó, nhưng lời nói của Giang Ngọc Hằng khiến anh cảm thấy mặt mình nóng ran.



Nhưng Giang Ngọc Hằng đã nói rồi, hôm nay không ổn rồi, Tô Hoài Dương không thể cố chấp! Thế là, Tô Hoài Dương đau khổ cả đêm.



Anh nợ em một câu yêu thương!








Buổi cắt băng khánh thành của Giang Ngọc Hằng được ấn định vào lúc 8 giờ sáng, sau 6 giờ, cả gia đình đã tập trung ăn sáng, chỉ thiếu một mình Ngô Tâm.



Hiện tại trong nhà, không có ai đi gọi bà ta. Tuy nhiên, trước khi Giang Chí Lâm chuẩn bị rời đi, ông ta vẫn nói: "Ba xin lỗi Ngọc Hằng, tiền của ba đã bị mẹ con lấy mất đêm qua. Con cứ nghĩ cách đi, nếu vẫn không đủ ba sẽ bán chiếc xe, chắc cũng được mấy chục triệu "



Anh nợ em một câu yêu thương!









Sau đêm qua, Giang Ngọc Hằng đã quên đi chuyện không vui đó, cô nói: "Không sao đâu ba



Giang Chí Lâm thấy rằng Giang Ngọc Hằng thực sự không để tâm chuyện đó nữa, vì vậy ông ta cũng không lo lắng về nó nữa. Sau đó ông ta nói: "Đúng rồi, hôm qua ba đã nói với hội trưởng Hiệp hội Đồ cổ về việc con sẽ cắt băng khánh thành công ty. Mọi người cũng muốn tham gia chung vui, không vấn đề gì phải không?"



Anh nợ em một câu yêu thương!








Hội trưởng Hiệp hội đồ cổ?



Giang Ngọc Hằng không ngờ Giang Chí Lâm lại có quan hệ với một nhân vật như vậy, tuy rằng công ty của cô không có liên quan gì đến đồ cổ, nhưng dù sao đối phương cũng là người có tiếng tăm ở sài Gòn, hơn nữa có nhiều bạn bè cũng không hại gì.



Anh nợ em một câu yêu thương!








Sau đó Giang Ngọc Hằng nói: "Không sao, người ta đã đồng ý bỏ thời gian đến, con có thể không đồng ý sao?"



Giang Chí Lâm nghe xong liền mừng rỡ, muốn nhân cơ hội này làm quen lại với hội trưởng Triệu, nhưng không ngờ hai bên lại đồng ý đơn giản như vậy.



Anh nợ em một câu yêu thương!








Tô Hoài Dương thấy mọi người cũng gần hết chuyện, anh nói: "Còn việc gì lúc đi trên đường hãy nói vậy!"



Sau đó mọi người đều đi xuống lầu, nhưng lúc đó Giang Ngọc Như lại nói: "Mọi người đi trước đi, em qua sau." "Em bận việc gì sao?” Tô Hoài Dương cùng những người khác tò mò hỏi.



Anh nợ em một câu yêu thương!








Giang Ngọc Như cười cong cong như trăng lưỡi liềm, sau đó nói: "Em đi chuẩn bị một món quà nhỏ cho chị gái."



Giang Ngọc Hằng nghe xong nói: "Sao lại chuẩn bị quà! Em còn nói thế với chị sao!"



Anh nợ em một câu yêu thương!








Giang Ngọc Như nghe vậy cũng không quan tâm, cô giải thích: "Như vậy không được, chị à, chị tốt với em như vậy, em phải có ý chứ!"



Giang Ngọc Hằng cười, nháy mắt với Giang Ngọc Như: "Vậy được! Em thích làm gì cũng được."



Anh nợ em một câu yêu thương!








Sau đó Giang Ngọc Như chạy xuống trước.



Giang Ngọc Hằng thấy vậy thì thấy rất vui, cô em gái trước đây tính tình trẻ con, chỉ thích làm theo ý mình giờ đã biết lo lắng cho người khác rồi!



Anh nợ em một câu yêu thương!








Mọi người lập tức đi xuống tầng, Tô Hoài Dương nhìn thấy kính chắn gió phía trước của chiếc Porsche bị đập vỡ, máy ghi âm và camera giám sát cũng bị rút ra.



Vừa nhìn thấy Tô Hoài Dương đã đoán được hôm nay gia đình Từ Hạnh sẽ đến gây chuyện, nhưng anh không đề cập đến chuyện này với Giang Ngọc Hằng, kẻo Giang Ngọc Hằng lại thấy khó chịu.



Anh nợ em một câu yêu thương!








Tô Hoài Dương lập tức ngồi vào trong cabin xe của Giang Chí Lâm, rồi gọi hai người kia lên xe.





Mười phút sau, Tô Hoài Dương đến trước công ty của Giang Ngọc Hằng.



Anh nợ em một câu yêu thương!








Nhìn chữ “Tô Ngọc” trên bảng hiệu của công ty, Tô Hoài Dương không khỏi mỉm cười.



Đúng lúc này, một giọng nói khản đặc đột nhiên vang lên: "Ai trong số những người ở đây là người thành lập công ty này?"



Anh nợ em một câu yêu thương!








Tô Hoài Dương quay đầu nhìn về hướng phát ra âm thanh, liền thấy một tên đầu trọc mặt sẹo đem theo mười mấy người đang hùng hổ xông tới.



Lần này Giang Ngọc Hằng không có trốn ở phía sau Tô Hoài Dương, mà cô đối mặt lạnh lùng nói: "Tôi là người thành lập!"



Anh nợ em một câu yêu thương!








Nghe xong, tên đầu trọc sờ mấy sợi lông lún phún trên cắm, nói: "Thì ra là một cô gái xinh đẹp! Nếu đã vậy, tôi sẽ cho cô giá ưu đãi, 1,75 tỷ phí bảo hộ trên một năm, tôi bảo đảm sẽ không ai dám gây sự với công ty cô trên con đường này het!"



Giang Ngọc Hằng định phản bác thì thấy Tô Hoài Dương lạnh lùng nói một chữ “cút”.



Anh nợ em một câu yêu thương!








Những đàn em của tên đầu trọc hung hăng chạy lên trước mấy bước rồi hét lên: "Mẹ kiếp, bọn mày muốn chết sao! Bọn mày có biết ông chủ của bọn tao là ai không? Là Tiền Bảo đấy!"



Giang Ngọc Hằng thấy những người này nói chuyện vô cùng kiêu ngạo, liền hỏi Tô Hoài Dương: "Anh biết Tiền Bảo là ai không?"



Anh nợ em một câu yêu thương!








Tô Hoài Dương lắc đầu, anh thực sự không biết Tiền Bảo là ai.



Nhưng tên trọc đầu thấy thế thì cười nhạt, ở Sài Gòn, một người mà ngay cả Tiền Bảo là ai cũng không biết thì cũng chẳng phải là người lợi hại gì! Nhớ đọc truyện trên Truyện88.vip để ủng h*ộ team nha !!!



Anh nợ em một câu yêu thương!








Như thế lại càng tốt, hôm nay anh ta mang theo anh em đi tìm chút tiền, không ngờ vừa bắt đầu đã gặp một con cừu béo.



Lập tức tên hói đầu chế nhạo Tô Hoài Dương: "Cậu kia, cậu thật sự là không biết sợ hãi là gì nhỉ! Có điều bây giờ phí bảo hộ của các cậu đã đổi thành 3,5 tỷ rồi." "Để tôi nhắc lại lần nữa, đây là cơ hội cuối cùng. Nếu còn không biết cân nhắc thiệt hơn, tôi sẽ không khách sáo như bây giờ." Khi anh ta vừa dứt lời, những người phía sau anh ta lấy ra những con dao găm sáng quắc để đe doa.



Anh nợ em một câu yêu thương!








Thấy vậy, Giang Ngọc Hằng cũng sợ xảy ra chuyện, cô muốn giải quyết xong những người này trước: "Hiện tại tôi không có tiền, có thể chờ tôi khai trương xong rồi nói không!" "Mẹ kiếp, coi ông đây là đứa bé ba tuổi sao! Lại dùng cách này lừa gạt ta!" Tên trọc đầu nghe xong liền nháy mắt ra hiệu: "Trước tiên để bọn họ chịu khổ một chút, kẻo không trung thực!"



Đàn em của tên đầu hói nghe xong thì bước trước, nhìn vào Giang Ngọc Hằng.



Anh nợ em một câu yêu thương!








Tô Hoài Dương thấy thế đã mất hết kiên nhẫn, liền đá vào bụng của tên trọc đầu khiến anh ta văng ra xa mấy mét, tên đầu trọc coi như đã mất đi nửa cái mạng.



Tô Hoài Dương lập tức hét lên: "Cho các người một phút, lập tức cút khỏi mắt tôi."



Anh nợ em một câu yêu thương!








Đàn em của tên đầu trọc ai nấy đều kinh ngạc khi nhìn thấy thế, Tô Hoài Dương dám làm điều đó ngay cả khi hơn chục người trong số họ đã giơ dao ra, điều mà họ không bao giờ ngờ tới!



Nhưng sau bất ngờ đó, hơn chục người đều hung dữ nhìn anh. Đối với lời đe dọa của Tô Hoài Dương, mấy tên đàn em còn nghĩ, chỉ là một người tầm thường mà dám giả vờ trước mặt bọn họ ư



Anh nợ em một câu yêu thương!








Cùng lúc đó, giọng nói yếu ớt nhưng đầy cáu kinh của tên đầu trọc cũng vang lên, "Chết tiệt! Chặt chân của cậu ta để ông đây đem về cho chó!"



Người đàn ông đầu trọc chạy nhanh về phía Tô Hoài Dương khi nghe thấy lời anh nói, đúng lúc này, một vài chiếc BMW 5 Series bất ngờ lao tới từ xa và phát ra tiếng còi



Anh nợ em một câu yêu thương!








Trong nháy mắt có mấy chiếc xe chạy tới bên cạnh Tô Hoài Dương, sau đó một người đàn ông trung niên xuống xe lớn tiếng hô: "Dừng tay!"



Bọn đàn em của tên đầu trọc rùng mình vì tiếng hét này, nhưng sau đó có kẻ đe dọa người vừa bước xuống xe: "Đừng tọc mạch, ông đây là người của Tiền Bảo. Biết điều thì cút đi, nếu không




Anh nợ em một câu yêu thương!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang