**********
Đội trưởng đội an ninh không tiếp cận được với những nhân vật lớn như Chu Hoàng Nhật, Hồng Quốc Chấn, lại càng không thể biết Tô Hoài Dương là một nhân vật lớn trong những nhân vật lớn
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Vì vậy, Triệu Thần khá hài lòng khi nghe lời của đội trưởng đội an ninh, sau đó nói với Tô Hoài Dương: "Tối nay đưa vợ đến biệt thự của tao, nếu không tạo sẽ giết mày."
Lúc này, Triệu Thần lạnh lùng hừ một tiếng, đang định dạy cho Tô Hoài Dương một bài học thì chuông điện thoại vang lên.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Triệu Thần sốt ruột lấy điện thoại di động ra, thấy đang gọi điện thoại, sau khi kết nối liền nói: "Ba! Không cần trả tiền, con sẽ giải quyết."
Vừa dứt lời, đầu bên kia điện thoại liền vang lên tiếng rống: "Tao tại sao lại sinh ra loại cầm thủ như mày! Không phải kêu mày đừng gây chuyện sao? Đừng gây chuyện nữa, đừng kiếm thêm rắc rối cho tao!"
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Triệu Thần sửng sốt khi nghe được lời nói, giọng điệu của ba mình, anh ta đang đắc tội với người mà mình không thể xúc phạm sao?
Nghĩ thế, Triệu Thần liền hỏi: "Ba! Ba bị sao vậy? Sao lại tức giận đến thế?"
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Phía bên kia, ba của Triệu Thần ngồi phịch xuống ghế số pha, vẻ mặt kinh hãi, cả người như muốn bị kéo đi.
Lúc nãy, đích thân ông trùm trong thế giới ngầm gọi đến cho ông tai "Con trai ông đắc tội với anh Dương, việc này có liên quan gì đến ông không?" "Tôi muốn mạng của con trai ông, ông có ý kiến gì không?"
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Nghĩ đến hai ông trùm thế giới ngầm nói, Triệu Thần không khỏi rùng mình.
Ngay cả ông trùm cũng tồn trọng người họ Tô này, vậy thì còn có thể là ai được nữa đây!
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Không phải là Long chủ mà ông ta đã nhìn thấy trên bầu trời vài ngày trước sao?
Hôm đó khi về đến nhà, ông ta đã cảnh báo gia đình đừng gây chuyện! Đừng gây rắc rối!
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Nhưng hôm nay đứa con bất cẩn của ông ta đã xúc phạm đến anh Dương này, người mà ngay cả ông trùm thế giới ngầm cũng phải quỳ trên mặt đất mà cầu xin!
Cũng may bọn họ không làm cho cả nhà họ Triệu khó xử, đối với ba của Triệu Thần mà nói, đó là một ân huệ lớn
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Sau khi suy nghĩ về điều này, ba của Triệu Thần chậm rãi nói vào điện thoại: "Về sau tao không có đứa con trai như mày, mày tự cầu phúc cho mình đi!"
Khi Triệu Thần nghe được lời này, lòng như nổi lên cơn giông bão, anh ta đã xúc phạm ai?
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Ngay cả ba của anh ta cũng không nhận anh ta là con nữa
Nghĩ đến đây, Triệu Thần nhìn Tô Hoài Dương, đến hỏi cũng không dám hỏi.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Cuối cùng, anh ta quay đầu lại hỏi đội trưởng đội bảo vệ, nhưng lần này, thái độ của Triệu Thần đã tốt hơn nhiều: "Này anh! Người đàn ông này ở biệt thự nào vậy?"
Đội trưởng đội an ninh nói ngay: "Là tòa nhà trước kia mang tên nhà họ Vương, có bãi tắm riêng!"
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Một tiếng sấm xẹt qua tâm trí của Triệu Thần.
Trong số những biệt thự có bãi tắm riêng, có nhà nào không phải là nhà có thể hô mưa gọi gió ở Sài Gòn, hôm nay anh ta đã xúc phạm một người như vậy rồi!
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Không chút do dự, Triệu
Thần bồng quỳ xuống: "Anh Dương! Tôi sai rồi! Anh coi tôi như một con chó, tôi sẽ sủa hai lần!"
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Sự chuyển biến đột ngột của Triệu Thần không nằm ngoài dự đoán của Tô Hoài Dương.
Tuy nhiên, Giang Ngọc Hằng nghĩ lại, trong số ít biệt thự bãi biển tư nhân có thể ở, ngoài Tô Hoài Dương ra, thật sự không có nhà nào mà nhà họ Triệu dám đặc tôi.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Ngay cả khi nhà họ Vương tìm mua được biệt thự này thì nhà họ cũng không dám sống trong đó. Có lẽ Triệu Thần đột nhiên quỳ là vì lý do này!
Giang Ngọc Hằng có thể tìm ra lý do, nhưng Lưu Thanh thì bối rối.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Sau khi bối rối lại trở nên tức giận, Triệu Thần quỳ xuống như thế này, hôm nay không phải đã bị Giang Ngọc Hằng chèn ép sao!
Nghĩ đến đây, Lưu Thanh còn quên mất cô ta chỉ đồ chơi của Triệu Thần, mở miệng mắng: "Anh Thần, anh sao vậy! Anh ta là chó giữ cửa, sao lại quỳ xuống trước mặt anh ta!"
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Ánh mắt Triệu Thần đột nhiên lộ ra vẻ hung tợn khi nghe xong lời này, hắn túm tóc Lưu Thanh, dúi đầu cô ta xuống đất: "Mẹ kiếp, cô quỳ xuống cầu xin cô bạn học kia bỏ qua cho tôi mau lên! Bằng không, khi tôi chết nhất định sẽ kéo theo cô chết chung!"
Da đầu Lưu Thanh rách ra đau rát, máu chảy lên mặt, trên mặt đất có tiếng gào thét, không biết nơi nào có thể cầu xin thương xót.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Triệu Thần không ngờ con đi này khi vừa nghe thấy thế liền nhào vào dập đầu, "Anh Dương!
Tôi sai rồi, xin anh tha cho ta! Sau này tôi sẽ làm trầu làm ngựa cho anh!"
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Tô Hoài Dương mặt không hề có chút cảm xúc nghe xong lời này, liền dẫn theo Giang Ngọc Hằng lên xe, đồng thời nói: "Đi thôi! Về nhà ăn cơm trưa sẽ thôi không sẽ muộn mất"
Nói xong Tô Hoài Dương và Giang Ngọc Hằng lên xe do đội trưởng đội an ninh lái.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Đội trưởng đội an ninh cũng bước vào trong xe khi anh ta nhìn thấy cảnh tượng này, rồi lại nhìn Triệu Thần, người đang quỳ trước mặt anh ta khi anh ta khởi động xe.
Thì ra anh Dương mới là nhân vật máu mặt, nhưng đáng tiếc là chưa có ai tự mình tìm tới tai họa như Triệu Thần! Cập nhật nhanh nhất trên* Truyện88.vip
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Nhưng làm sao anh ta biết được rằng cơn ác mộng của
Triệu Thần vừa mới bắt đầu chứ
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Sau khi Tô Hoài Dương rời đi, Trần Thần đứng lên, anh ta thở phào nhẹ nhõm, nghĩ rằng hậu quả không nghiêm trọng như những gì ba mình nói trong cú điện thoại vừa rồi.
Sau đó Triệu Thần muốn lái xe về nhà và hỏi chuyện gì đang xảy ra.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Tuy nhiên, trước khi anh ta lên xe, một vài chiếc Mercedes
Benz toàn màu đen đã lao tới, không nói lời nào, họ bắt anh ta và Lưu Thanh lên xe.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Triệu Thần bị che kín cả đầu, phải hơn mười phút sau mới có thể nhìn thấy ánh sáng.
Tuy nhiên, người đầu tiên anh ta nhìn thấy khi mở mắt ra đã khiến anh ta rùng mình!" “Anh Cửu! Anh làm gì thế này!Có chuyện gì chúng ta từ từ thương lượng!”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Người được Triệu Thần gọi là anh Cửu đương nhiên là Mã Cứu.
Nhà họ Triệu có thể nào đi chăng nữa thì trước ông trùm của thế giới ngầm cũng chỉ là con châu chấu.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Mã Cửu cười khan, nụ cười này khiến Triệu Thần và Lưu Thanh nổi cả da gà.
Sau đó Triệu Thần nghe Mã Cửu nói: "Cậu đã xúc phạm đến anh Dương rồi! Cậu nghĩ tôi sẽ làm gì cậu?"
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Sau khi nghe xong, Triệu Thần nhanh chóng giải thích: "Tôi đã xin lỗi anh Dương rồi! Anh Dương cũng không nói sẽ làm gì tôi cả!"
Mã Cửu nở nụ cười, "Là do anh Tô không nói lời nào, nên nhà họ Triệu các cậu mới còn yên ổn đấy!" "Nhưng hai người các cậu ấy à..."
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Mã Cửu chế nhạo nói: "Cả hai người sẽ được gửi đến Châu Phi làm việc dưới lòng đất, còn sống được bao lâu thì còn tùy thuộc vào bản lĩnh của hai người!"
Hai người bọn họ nghe xong liền lạnh cả sống lưng, bị tổng đến nơi như vậy, có khác gì cái chết
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Mã Cửu nhìn vẻ mặt kinh hãi của hai người kia dường như còn có chút bất mãn, nói tiếp: "Đừng lo lắng, tôi sẽ đi chào hỏi mấy người ở đó, mỗi ngày chỉ cho hai người làm việc 16 tiếng thôi!" “Có diều!” Lúc sắp nói ra điều này, Mã Cửu đặc biệt nhìn về phía Lưu Thanh, “Mấy anh chàng da đen kia có tìm cô giải trí sau khi làm việc không thì tôi không biết.
Lưu Thanh có thể nói là hối hận đến đứt ruột, trước đây cô ta tìm vài tên xã hội đen bảo bọn chúng hãm hiếp Giang Ngọc Hằng, nhưng bây giờ điều tương tự đã xảy ra với cô ta rồi.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Nếu biết chuyện ra cơ sự thế này, tại sao phải ghen tị với Giang Ngọc Hằng, cô ấy trước giờ chưa từng gây phiền phức cho cô ta, thế mà còn nhằm vào cô ấy!
Nhưng bây giờ, mọi thứ đã
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.