**********
Cập nhật chương mới nhất tại VietWriter.vn
Anh nợ em một câu yêu thương!
Tô Hoài Dương đã đoán được hai người này không hề có ý tốt, cũng không có ý định nhặt chiếc mũ mà Giang Minh Nguyên đã ném lên.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Nhưng Giang Minh Nguyên hết lần này tới lần khác khiến anh thấy không thoải mái, cho nên Tô Hoài Dương đương nhiên không buông tha cho cái lý lẽ của anh ta.
Tô Hoài Dương lập tức cầm bút lên nói: "Được rồi, tôi ký cái hợp đồng này là được chứ gì!"
Anh nợ em một câu yêu thương!
Mọi người đều ngạc nhiên khi nghe thấy thể không phải vừa rồi anh nói hợp đồng này có vấn đề sao!
Nhưng cho dù là kinh ngạc cũng không có ai ngăn cản Tô Hoài Dương, Giang Ngọc Hằng hoàn toàn tin tưởng anh, còn những người khác đều mong muốn anh ký vào hợp đồng này.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Sau khi nhìn thấy Tô Hoài Dương thực sự cầm bút lên và bắt đầu ký tên mình, trái tim của Giang Minh Nguyễn nhảy lên, như thể căn biệt thự ven biển đang vẫy tay với anh ta.
Khi bà cụ Giang nhìn thấy Tô Hoài Dương viết tên anh lên mặt giấy, bà ta đang ngồi cũng luống cuống vì phần khích, tay cầm gậy run run không sao ngừng được.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Căn biệt thự ven biển trị giá mấy trăm tỉ đấy! Cả đời còn chưa được vào xem một lần nào, thế mà giờ đã về tay mình!
Hợp đồng chia làm hai bản giống nhau, sau khi Tô Hoài Dương ký tất cả hợp đồng, Giang Minh Nguyễn liên giờ tay ra, cố gắng nằm lấy cả hai bản.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Tuy nhiên, Tô Hoài Dương đã chuẩn bị từ trước, anh cầm một bản rồi bước sang một bên.
Giang Minh Nguyên nhìn thấy cũng không dám nói gì, theo lý mà nói thì hợp đồng mỗi người giữ một bản. Nếu đã đi lừa người ta, thì anh ta không thể làm cho đối phương cảm thấy kỳ quái được.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Sau khi nhận được sự hợp đồng, Giang Minh Nguyên tươi cười như điện cuồng, chỉ thiếu nước chưa cười vào mặt Tô Hoài Dương vì tự tay tặng đi mấy trăm tỉ
Không phải anh ta không muốn làm như vậy, mà là bây giờ mọi chuyện vẫn chưa xong xuôi, Giang Minh Nguyên thật muốn cầm bản hợp đồng tát vào mặt Tô Hoài Dương!
Anh nợ em một câu yêu thương!
Sau một hồi phần khởi, bà cụ Giang đứng dậy nói: "Đã ký kết hợp đồng rồi, vậy bà và Minh Nguyên đi trước đây. Ngọc Hằng, cháu cũng nên chuẩn bị tiếp quản tài sản của nhà họ Giang đi."
Nói xong, bà cụ Giang đứng dậy rời đi, bước chân run rẩy chứng tỏ lòng bà đang rạo rực đến nhường nào
Anh nợ em một câu yêu thương!
Giang Minh Nguyên cũng đi theo sau bà minh, nhưng ánh mắt anh ta nhìn Tô Hoài Dương đầy châm chọc và tự mãn.
Giang Ngọc Hằng không đi tiễn bà nội, mà nhìn Tô Hoài Dương với vẻ mặt khó hiểu, rồi hỏi: "Không phải anh vừa nói hợp đồng có vấn đề sao! Vậy tại sao anh lại kỷ nó?"
Anh nợ em một câu yêu thương!
Tô Hoài Dương mim cười và nói với
Giang Ngọc Hàng câu trả lời bằng hành động của mình. "Với giá trị của căn biệt thự bên bờ biển kia, thì cái bẫy hợp đồng này đủ để hai người đi tù cả đời!" Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại VietWriter.vn
Anh nợ em một câu yêu thương!
Giọng nói bình tĩnh của Tô Hoài Dương lọt vào tai của Giang Minh Nguyên và bà cụ Giang, động tác đó chẳng khác nào khiến trời long đất lở
Trong hợp đồng gài bẫy, sau số tiền một tỷ đồng thì cứ thêm 7 triệu sẽ bị cộng thêm một tháng tù. Căn biệt thự bên bờ biển trị giá mấy trăm tỉ, thể chẳng phải sẽ phải ngồi tù cả đời sao?
Anh nợ em một câu yêu thương!
Bà cụ Giang kinh ngạc, nhưng dân dần cũng bình tâm lại, trong lòng thầm nghĩ hợp đồng này tốn cả tiền tỷ mới làm ra được, Tô Hoài Dương làm sao có thể nhìn ra được nó có vấn đề, bây giờ chẳng qua chỉ đang dọa bà ta mà thôi!
Sau đó bà lão giả vờ bình tĩnh nói với Tô Hoài Dương: "Tô Hoài Dương, hợp đồng này hoàn toàn là thật! Cậu đừng có hiểu nhầm"
Anh nợ em một câu yêu thương!
Tô Hoài Dương mỉm cười, cầm hợp đồng trong tay, "Có thật hay không, bây giờ tôi sẽ tìm người xác định!"
Nghe thấy vậy, bà cụ Giang và Giang Minh Nguyên bỗng thấy vô cùng hoang mang, lo làng, mặc dù hợp đồng này được thực hiện một cách khéo léo, nhưng không có nghĩa là không có ai nhìn thấy được nó có vấn đề!
Anh nợ em một câu yêu thương!
Sau đó Giang Minh Nguyên bật lại: “Nếu anh không tin vào bản hợp đồng này, vậy tại sao còn kỉ nó!"
Nhìn thế này thì lúc này Giang Minh Nguyên có tật giật mình thật rồi, cho dù là Ngô Tâm đọc không hiểu những gì viết trên hợp đồng nhưng lúc này cũng biết được hợp đồng thực sự có vấn đề l
Anh nợ em một câu yêu thương!
Tô Hoài Dương cũng ngần người nhìn Giang Minh Nguyên, "Không phải tôi vừa mới nói sao! Cho anh đi tù cả đời!" khi những lời này được thốt ra, bà cụ Giang lòng như lửa đốt, vậy là tự mình đào một cái hố rồi tự nhảy vào trong
Vốn dĩ, ban đầu hợp đồng này làm ra để Giang Ngọc Hằng không nhìn ra được hợp đồng này có vấn đề, có như thế thì kế hoạch của họ mới thành công, hơn nữa nếu Giang Ngọc Hằng nghi ngờ không kí nữa vậy thì cũng không sao cả
Anh nợ em một câu yêu thương!
Nhưng không ngờ Tô Hoài Dương lại khiến họ không trở tay được nữa!
Cho tới bây giờ, bà cụ Giang vẫn không cho rằng Tô Hoài Dương có thể nhìn ra hợp đồng có điều gì không đúng, nhưng cho dù có nhìn ra hay không thì Tô Hoài Dương cũng đã nói sẽ nhờ người thẩm định, chuyện này khiến bọn họ không có cách nào khác để đối phó.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Còn Giang Minh Nguyên thì càng hoảng hơn, bây giờ anh ta chưa đầy 30 tuổi. Nếu thật sự ở tù cả đời, vậy thì thà chết còn hơn
Giang Minh Nguyễn lúc nãy vẫn còn hung hằng đột nhiên chùng xuống, theo kế hoạch của anh ta, một khi đã ký hợp đồng, anh ta sẽ tìm người khiến Tô Hoài Dương biến mất
Anh nợ em một câu yêu thương!
Chỉ cần Tô Hoài Dương biến mất, thì còn ai sẽ kiểm tra tính xác thực của hợp đồng này nữa chứ. VietWriter.vn trang web cập nhật nhanh nhất
Nhưng bây giờ Tô Hoài Dương đã nói rõ ràng như vậy, Giang Minh Nguyên không dám cứ thể cầm theo hợp đồng mà ra về l
Anh nợ em một câu yêu thương!
Chỉ cần bọn họ ra về, thì vài giờ nữa cảnh sát sẽ có thể tìm đến cửa và bắt họ đi.
Cách làm của Tô Hoài Dương có thể nói là không chừa cho hai người họ cơ hội nào. Anh khiến bản hợp đồng lúc này đã khiến hai người họ sung sướng mừng rơn lúc này biến thành lá bùa lấy mạng hai người bọn họ
Anh nợ em một câu yêu thương!
Bà cụ Giang hít sâu một hơi, không lộ ra vẻ hoảng sợ như Giang Minh Nguyên, sau đó nói: "Nếu cậu đã không tin thì hãy coi như không có bản hợp đồng này đi! Minh Nguyên, xé bỏ bản hợp đồng này đi!"
Giang Minh Nguyên nghe lời liền xé hợp đồng trong tay thành nhiều mảnh, sau đó nói với Tô Hoài Dương: "Bây giờ thì được rồi chứ! Nếu anh đã không nhận lòng tốt của người khác, vậy thì xé hợp đồng đi!" "Tại sao tôi phải xé nó! Hai người tưởng tôi thích ban phát lòng tốt sao?"
Anh nợ em một câu yêu thương!
Những lời nói của Tô Hoài Dương cũng khiến cả hai nhận ra rằng mọi thứ của ngày hôm nay không thể tốt đẹp được, và bà cụ ngay lập tức hỏi: "Vậy thì cậu muốn gì?".
Tô Hoài Dương không nhiều lời, chỉ nói: "35 tỷ, cho hai người cân nhắc trong một phút.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Bà cụ họ Giang hét lên như sấm khi nghe đến số tiền: "35 tỷ! Nhà họ Giang kiếm đâu ra ba mươi lăm tỷ bây giờ!"
Tô Hoài Dương cảm thấy buồn cười khi nghe những lời nói, đi đầu kiểm ra 35 tỷ không phải việc của anh.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Hơn nữa, tất cả những chuyện này đều do hai người họ tự làm tự chịu, Tôi Hoài Dương lúc đầu không định ký, nhưng Giang Minh Nguyên cứ tìm lần này lượt khác kiếm cớ, Tô Hoài Dương luôn muốn dạy cho anh ta một bài học.
Sau đó Tô Hoài Dương bình tĩnh nói: "Đó là chuyện của hai người.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Nói rồi, Tô Hoài Dương nhìn đồng hồ, hành động này là muốn nói cho hai người họ biết, không phải anh đang nói dùa!
Trong vòng một phút, nếu hai người họ không đưa ra được 35 tỷ, Tô Hoài Dương có thể tổng họ vào tù cả đời.
Anh nợ em một câu yêu thương!
Lúc này Giang Minh Nguyên và bà cụ Giang vẫn chưa lên tiếng, Ngô Tâm không khỏi nói với Tô Hoài Dương: "Sao lại hỏi có 35 tỷ? Phải bảo bọn họ giao tài sản của nhà họ Giang cho Ngọc Hằng!"
Ngô Tâm vừa nói lời này, bà cụ Giang không dám do dự, lập tức hét lớn: "Ba mươi lăm tỷ! Đọc số tài khoản ra đi, hiện tại tôi sẽ đến ngân hàng chuyển cho cậu."
Anh nợ em một câu yêu thương!
Tô Hoài Dương liền nói cho bà ta số thé. "Sau khi gửi tiền tôi sẽ quay lại đây lấy lại hợp đồng!"
Nói rồi bà ta chạy ra ngoài không nhìn lại, vì sợ Tô Hoài Dương sẽ hối hận!
Anh nợ em một câu yêu thương!
Nhưng đối với Tô Hoài Dương mà nói, ba mươi lăm tỷ và sản nghiệp nhà họ Giang có gì khác nhau chứ! Nó chỉ thuộc về những người mang họ Giang mà thôi.
Cập nhật nhanh nhất trên VietWriter.vn