Cô gái không ngờ Bạch Kình Dục lại không nhớ mình, một vẻ thất vọng chợt lóe lên trong đáy mắt. “Bác sĩ Bạch, anh không nhớ em sao? Em là Tống Y Y. Trước đây em đã từng đưa cơm hộp cho anh, anh đã nhận mà.” Ánh mắt Bạch Kình Dục khựng lại. Nhận cơm hộp... Kể từ lúc anh vào ngành y, bệnh nhân được chữa khỏi thường thích tặng cho anh những món đại lễ và cờ thưởng, thậm chí một số người nhà bệnh nhân còn tặng anh cả bao lì xì đỏ thật dày...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.