Bạch Kình Dục không nói một lời, lấy con dao gọt hoa quả ra cho Hứa Vi, sau đó tạm thời dùng áo khoác băng bó cho cô để cầm máu. Hứa Vi cười nhạo anh lớn như vậy còn khóc nhè, anh cũng không nói một câu phản bác nào. Lúc lái xe đến bệnh viện, hai tay anh vẫn còn run rẩy. Có lẽ Hứa Vi biết lời nói của mình đã không còn tác dụng xoa dịu cảm xúc, vì vậy đơn giản là ngừng nói, tiết kiệm sức lực, tiếp tục hít thở sâu, chịu đựng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.