“Ừ.” Trần Minh Châu khó xử nói. Hứa Vi biết bà đang khó mở miệng: “Được mà, mẹ từ từ nói, con nghe đây.” Từ ngày trước Trần Minh Châu vô cùng quan tâm đến cảm nhận của Hứa Vi, thường thì mỗi khi nói chuyện đều rất cẩn thận, cố hết sức có thể để cô khỏi khổ sở hay tức giận. “Mẹ không phải người mẹ tốt. Nuôi con chưa được mấy năm, còn để con nuôi ngược lại mẹ.” “Mẹ, mẹ nói vậy sẽ làm con giận đấy.” Giọng Hứa Vi rất bình thản. Cô còn nhớ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.