Hứa Vi không lái xe, một vệ sĩ đội mũ lưỡi trai phụ trách lái xe đưa cô về nhà, những người còn lại đi chiếc xe đằng sau. Cô ngồi hàng ghế sau, từ đầu đến cuối chỉ nhìn khung cảnh ngoài cửa sổ, không nói lấy một lời nào. Không biết đã qua bao lâu, Hứa Vi liếc sang kính chiếu hậu, chiếc xe của các vệ sĩ đằng sau đã khuất bóng từ lúc nào, còn chiếc xe đang chở cô lại đi lên cầu vượt. Đây không phải đường về nhà. Cô không hốt hoảng mà...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.