Tiểu Thế Dật không khóc nữa, Tiểu Kim An cũng liền ngừng khóc. Hứa Vi và Bạch Kính Dục cuối cùng cũng thở hắt ra một hơi dài nhẹ nhõm, vú em bên cạnh cũng thầm vui mừng vì chén cơm của mình đã được giữ lại. Thế nhưng, khuôn mặt của Trần Tứ đen như than đá. Chỉ thấy anh ta bắt lấy tay con gái mình đặt trên mặt Tiểu Thế Dật trở về, đặt vào lòng bàn tay xoa xoa vài lần, sau đó giọng nói bình tĩnh, mang theo một chút cảnh cáo. “Tiểu Đóa, không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.