Hình như tay Bạch Kình Dục run đến mức hơi bất thường. Hứa Vi thấy băng vải trên cánh tay anh nhiễm máu, trái tim chợt hẫng mất một nhịp. "Tay anh sao thế?" Bạch Kình Dục ngẩng đầu lên, biểu cảm âm trầm trên mặt lập tức biến mất, thay vào đó là dáng vẻ không sao cả. "Không có việc gì đâu, không cẩn thận làm rơi thôi." "Đừng gạt tôi, miệng vết thương của anh lại chảy máu kìa." "Chính là do đụng vào vết thương nên mới chảy máu đấy, không có gì đáng ngại đâu."...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.