Bạch Kình Dục trông thấy Hứa Vi. Cô đứng trong đám người, chảy nước mắt tươi cười với anh, hình ảnh rất đẹp, vô cùng mê người. Anh sải bước đi qua, muốn đưa tay lau đi nước mắt trên mặt cô, phát hiện tay mình toàn là bụi đen, thế là ngừng động tác lại. Hứa Vi dứt khoát chủ động nhào qua ôm lấy người đàn ông. Vốn Bạch Kình Dục muốn đẩy ra, nhưng hoàn toàn không thể tránh khỏi cái ôm của cô, đành phải thở dài nói: “Tro bụi trên người anh làm bẩn quần...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.