Mục lục
Dục Liêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ting…” Cửa thang máy bật mở.

Lúc Hứa Vi bước ra ngoài, khuôn mặt đã đỏ như tôm luộc. Cô vô thức bước nhanh hơn, chỉ mong sao có thể thoát khỏi người đàn ông kia. Bạch Kình Dục đút hai tay vào trong túi áo khoác, hớn hở đi theo sau cô, vui quên cả lối về, nhìn rất đáng ghét: “Anh đừng đi theo tôi nữa.”

Đối với anh mà nói, biểu cảm trừng mắt của cô càng giống đang làm nũng hơn.

“Sau này thường xuyên đến đây đi, em gái ngoan.”

Mấy chữ em gái ngoan này khiến Hứa Vi cực kỳ xấu hổ.

Sợ anh lại kéo mình vào một góc không có ai rồi tiếp tục làm loạn nên Hứa Vi nhanh chóng chạy đi, thậm chí còn không dám quay đầu lại.

Khi Trình Ninh nhìn thấy Hứa Vi, cằm của cô ta giống như sắp rơi xuống đến nơi: “Sao mặt của cậu lại đỏ hết lên thế kia?”

“Do bên ngoài nắng quá.”

“Tớ tin cậu mới là lạ, dấu hôn trên cổ của cậu còn mới tinh kìa.”

Hứa Vi cảm thấy tuyệt vọng.

Bạch Kình Dục, cái tên chó má này.

Sau khi rời khỏi bệnh viện, Trình Ninh đẩy đẩy cánh tay Hứa Vi: “Rốt cuộc thì từ khi nào mà mối quan hệ của cậu và Bạch Kình Dục lại tự nhiên tốt lên thế? Lúc trước không phải là đấu đá đến anh chết tôi sống à?”

“Không tốt lên gì cả, anh ta với con gái viện trưởng mới là một cặp.”

Trình Ninh đương nhiên không tin lời nói cô nói, chỉ cười ha ha: “Có người nào đó, suốt đời háo thắng, có chết cũng muốn thể diện. Ngay cả khi bản thân đã động lòng rồi vẫn không chịu thừa nhận. Chỉ e sau này lại phải ăn quả đắng thôi.”

Hứa Vi quyết đoán lấy điện thoại ra: “Bây giờ tớ sẽ gọi điện cho Tần Dân Tránh.”

Trình Ninh hoảng hốt xin lỗi: “Đừng, tớ sai rồi, tớ sai rồi.”

“Kết quả kiểm tra sức khỏe thế nào?”

“Nhóc con rất khỏe…” Trình Ninh nhìn xuống bụng: “Tớ muốn sinh nó ra, nhưng vẫn chưa nghĩ kỹ phải giải quyết mối quan hệ với anh ta như thế nào.”

Hứa Vi thở dài: “Trước sau gì cũng phải đối mặt thôi.”

“Để xem sao đã! Cũng phải cho tớ một ít thời gian để chuẩn bị chứ. Bây giờ cậu cứ giúp tớ giữ bí mật trước đã.”

Con người đều như vậy, lúc làm cố vấn tình yêu cho người khác thì rất thành thục lão luyện, nhưng khi quay lại đối diện với tình huống của bản thân thì tự nhiên lại chẳng hiểu gì cả.

Sau khi Hứa Vi và Trình Ninh ai đi đường nấy đi thì nhanh chóng đến công ty làm việc, nguyên cả buổi chiều cô đều mất tập trung.

Trong đầu đều là cảnh tượng mấy ngày nay ở chung với Bạch Kình Dục, ngay cả khi nhìn thấy cây bút ở trên bàn cũng sẽ nhớ ngay đến việc anh đã từng cầm nó chơi. Tiếp theo lại liên tưởng đến việc anh luôn trêu chọc cô đến mức khó có thể kiềm chế được.

Mãi cho đến khi Vân Sa Sa chủ động đến phòng làm việc tìm gặp thì Hứa Vi mới hoàn toàn định thần lại.

Hứa Vi ngước mắt nhìn cô gái mà mình đã quên mất từ lâu này, liếc xuống ngực đối phương, cuối cùng bất lực lắc đầu: “Có chuyện gì à?”

“Có phải cô đã nói gì với anh Kình Dục không? Anh ấy không để ý tôi mấy ngày rồi.”

Hứa Vi nhìn cô ta tức đến thở hổn hển thì bật cười thành tiếng: “Do ngực của cô quá nhỏ, nên không nắm được trái tim của Bạch Kình Dục, cái này trách được tôi chắc?”

“Cô…” Vân Sa Sa chỉ về phía cô, mặt đỏ tía tai mắng lớn: “Cô ngang ngược cái gì chứ? Trong tay tôi có ảnh chụp chung của cô với người đàn ông khác, còn có chứng cứ về mối quan hệ không đứng đắn của cô và bác trai. Cô nói xem, nếu tôi đưa mấy thứ này cho anh Kình Dục xem, anh ấy sẽ coi cô là người như thế nào hả?”

Hứa Vi nghe xong không hề tức giận, ngược lại còn mỉm cười chẳng hề để ý, khẽ chân mày, ngả người dựa vào lưng ghế: “Nói tiếng người đi”

“Tôi biết cô kết hôn với anh Kình Dục vì muốn có cơ hội tiếp cận bố anh ấy tốt hơn. Mọi người ở trong công ty đều biết mối quan hệ bẩn thỉu của các người, chỉ cần tôi tìm một nhà truyền thông đưa tin, lại thêm chứng cứ thu thập được ở trong công ty thì cuối cùng cô sẽ thân bại danh liệt.”

Vân Sa Sa nói xong lại nhìn về Hứa Vi, thấy đối phương chau mày liền biết được uy hiếp của mình đã có tác dụng.

Vậy nên Vân Sa Sa lại tiếp tục nói: “Tôi có thể không tìm truyền thông vạch trần cô, nhưng nhất định cô phải đồng ý với tôi một điều kiện.”

Hứa Vi cười lạnh lùng: “Cô có tư cách gì mà đòi bàn điều kiện với tôi?”

“Dựa vào việc tôi đã mang thai con của anh Kình Dục.”

Nghe đến đây, nụ cười trên khóe miệng của Hứa Vi triệt để chìm xuống

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK