Tại sao không tặng cái móc chìa khóa đó? Còn không phải là vì nhìn thấy anh có cử chỉ thân mật với một cô bé khác ở cổng trường à. Hứa Vi nhớ lại hình ảnh mình nhìn thấy lúc đó, lại bắt đầu nghĩ một đằng nói một nẻo. “Lúc đấy anh đã có bạn gái, còn hiếm lạ chút quà tặng của tôi à?” Bạch Kình Dục nhíu mày: “Bạn gái gì chứ?” “Bớt giả vờ đi. Lúc đấy cô gái kia nhào lên người, ăn hết kem trên tay anh. Cử chỉ thân mật như vậy,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.