Mục lục
Dục Liêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trình Ninh không biết trong phòng ngủ đang xảy ra chuyện gì.

Cô nàng muốn dành cho Bạch Kình Dục và Hứa Vi chút không gian riêng để thương lượng thế nên rất có ý thức, kéo ghế ngồi trước cửa nhà bắt đầu nhấm nuốt đống đồ ăn mới gọi về.

Vẻ ngoài đáng thương của Trình Ninh đã thu hút rất nhiều ánh mắt kỳ lạ từ hàng xóm láng giềng.

Họ còn tưởng là cô nàng bị ai đó đuổi ra khỏi nhà, thế nhưng mà Trình Ninh chẳng hề quan tâm, say sưa gặm chân gà của mình.

Nhưng mãi một lúc lâu vẫn không thể nghe thấy bất kỳ động tĩnh nào của hai người, cô nàng cũng dần mất kiên nhẫn.

"Lâu thế rồi mà còn chưa chịu ra, không phải là nhịn hết nổi, trực tiếp làm việc đó ở trong luôn rồi chứ? Ôi mẹ ơi, con ranh Hứa Vi chết tiệt này! Làm chị em bao nhiêu năm, thế mà lại ngược một đứa cẩu độc thân như mình... " Trình Ninh không nén nổi mấy suy nghĩ linh tinh trong đầu.

Đúng lúc này,

Ting…

Cửa thang máy bên kia bật mở.

Một bóng người cao ráo, khí chất kiêu ngạo bước ra từ bên trong, không chần chừ đi thẳng về phía Trình Ninh, bước chân vừa thận trọng vừa vững vàng, tạo cho người nhìn cảm giác đáng tin cậy.

Chiếc quần âu thẳng tắp của đối phương đã thu hút sự chú ý của cô ta.

Chân vừa thẳng vừa dài, trông có vẻ ngon đấy!

Hố hố hố…

Thế nhưng khi Trình Ninh theo đôi chân ngon nghẻ kia nhìn lên, thấy rõ là ai đang đến thì vẻ hưng phấn trong đáy mắt giống như bị dội cho một gáo nước lạnh, lập tức tắt ngúm.

Tim Trình Ninh suýt nữa ngừng đập, lúng ta túng túng.

Chỉ là cô ta đã nhanh chóng dùng vẻ mặt bình thản để che dấu cảm xúc khẩn trương, sợ hãi của mình lại.

"Là anh à, đến đây làm gì?"

Tần Dân Tránh cho tay vào trong túi quần âu, từ trên cao nhìn xuống đống đồ ăn ngoài đối phương đang ăn dở, hơi cau mày.

“Sao toàn cho vào bụng mấy thứ không tốt cho sức khoẻ thế này?”

Trình Ninh thỏa mãn bấu bấu đầu ngón tay: "Sao nào, bây giờ ngay cả bà chủ của mình cũng muốn quản luôn rồi à?"

"Sau này ăn mấy thứ lành mạnh hơn đi. Nếu không được, hàng ngày tôi sẽ sắp xếp người giao đồ ăn cho cô."

Không thể không nói Tần Dân Tránh là một người rất chu đáo hiểu lòng người.

Gia đình anh ta sở hữu một chuỗi nhà hàng, từ nhỏ đã thích xuống bếp nấu ăn nên hay có thói quen lo lắng vấn đề ăn uống của người khác.

Chỉ là, kiểu quan tâm này quá thân thiết, thường dễ khiến người ta lầm tưởng là bản thân được anh ta thích.

Trình Ninh đã từng chịu thiệt một lần.

Sau đó mới phát hiện ra, Tần Dân Tránh chỉ đơn giản là người chú ý đến việc ăn uống lành mạnh mà thôi.

Lúc đó cô ta mới không còn tự mình đa tình nữa.

"Anh tới tìm Vi Vi à?"

Trình Ninh vô thức cho rằng Tần Dân Tránh là do Hứa Vi gọi điện đến, hợp diễn chọc điên Bạch Kình Dục.

Tần Dân Tránh đang định nói “không phải” thì lại nghe thấy tiếng lách cách…có người đang mở cửa.

Khi bốn người đối diện với nhau, bầu không khí cực kỳ xấu hổ.

Một vở kịch câm rắc rối phức tạp bắt đầu trình diễn...

Hứa Vi thì nghĩ là Trình Ninh cố tình gọi Tần Dân Tránh đến, giúp cô chọc giận Bạch Kình Dục.

Còn Bạch Kình Dục, lúc nhìn thấy Tần Dân Tránh thì sắc mặt tối sầm lại. Khó khăn lắm anh mới dỗ dành được Hứa Vi, chuẩn bị đưa cô về nhà. Tại sao nửa chừng lại nhảy ra một tên phá đám thế này?

Trình Ninh thấy vẻ mặt sững sờ của Hứa Vi, lập tức hiểu ra Tần Dân Tránh không phải do đối phương gọi đến.

Sau mấy giây bối rối, Trình Ninh vội vàng nháy mắt với Hứa Vi, ra hiệu cho chị em tốt không được lỡ miệng, nói ra chuyện cái thai.

Tần Dân Tránh vốn tưởng bản thân là người ngoài cuộc nên đặc biệt nghi hoặc.

Tại sao Trình Ninh lại ngồi trước cửa nhà mình ăn gà rán?

Mà khách khứa như Bạch Kình Dục và Hứa Vi lại mặt mũi đỏ bừng, bước ra khỏi căn hộ của Trình Ninh?

Tiếp theo, mấy người này vừa nhìn thấy anh ta, trên mặt lập tức trưng ra vẻ mặt như nhìn thấy quỷ là sao chứ?

Bây giờ anh ta nên phối hợp với Hứa Vi diễn một vở tình tay ba hay lờ đi, làm bộ không nhìn thấy?

Sau nửa phút duy trì, rốt cuộc thì hiện tượng im lặng kỳ quái này cũng bị Hứa Vi phá vỡ.

Hứa Vi kéo Bạch Kình Dục lại, để giữ anh một khoảng cách với Tần Dân Tránh.

Bạch Kình Dục thấy thế thì nheo mắt lại, cảm thấy không vui.

Anh cố ý nhìn Tần Dân Tránh bằng ánh mắt thù địch:

"Lại gặp nhau rồi nhỉ."

Tần Dân Tránh nở nụ cười.

“Trùng hợp thật đấy.”

"Đến tìm người phụ nữ của tôi à?"

"Là đến tìm người phụ nữ của tôi."

Hai người phụ nữ bên cạnh: "..."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK