Giọng của Tôn Diệu Hoả như vang vọng giữa đất trời Lư Sơn, tất cả mọi người đều cảm nhận được ý cảnh và sự tuyệt diệu của bài thơ này, bọn hắn theo bản năng nhấm nuốt từng câu từng chữ! Trong nháy mắt, các văn nhân trong lương đình thứ nhất đều trừng to mắt, đồng tử co rụt lại! Cùng lúc đó những văn nhân ở các lương đình còn lại đều há hốc mồm, bảy vị giám khảo ngồi ở lương đình chính giữa đều ngây ra như phỗng. Mà Hà Thanh Hoan thì chẳng bất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.